“Tôi không muốn làm kẻ bị sỉ nhục!”
“Tôi cũng không muốn!”
“Mẹ nó chứ, ông đây vất vả lắm mới vào được đội dự bị, bị vào lớp 6 còn chưa tính, lúc này lại muốn tôi làm kẻ phản bội sao? Nằm mơ đi!” “Dù không được đứng thứ nhất thì cũng quyết không làm kẻ phản bội!”
Dần dần, lại có bảy, tám người đi theo phương hướng của Nhiếp Nhiên, đứng tại chỗ chỉ còn thừa lại bốn, năm người
“Lý Kiều, cậu dự định như thế nào?”
“Chúng ta đợi đội cứu viện tới.” Lý Kiêu đứng nhìn đám đồng đội bị chôn trong đất giống mấy cây măng
Đấy! Đển Lý Kiều cũng đều sợ chết, bọn họ càng có lí hơn khi ở lại chờ cứu viện!
Trong một căn cứ quân sự tạm thời gần hòn đảo nhất, giọng Hoắc Hoành lạnh như khối băng bốc khói vang lên, “Có sấm sét? Mấy ngày trước tôi để cậu kiểm tra dự đoán, không phải cậu đã nói chưa đến một tuần lễ thì sẽ không có vấn đề gì hay sao hả?” Mưa to xối xả cùng tiếng sấm ẩm ẩm bên ngoài cửa sổ khiển đuôi mắt anh đỏ lên.
“Dữ liệu thực sự được hiển thị như thế này, nhưng rạng sáng hôm nay chúng tôi phát hiện có một luồng không khí lạnh và khí nóng di chuyển từ hướng Tây Nam có dấu hiệu va chạm vào nhau
Vốn dĩ chúng không di chuyển đến hòn đảo kia, nhưng vừa rồi không biết thế nào mà...” Tên lính kia nhìn chính trị viên sắp nổi giận đùng đùng thì sợ đến mức tiếng nói càng ngày càng nhỏ.
Đúng vào lúc này, một binh sĩ khác từ bên ngoài vội vàng chạy vào, “Báo cáo, dữ liệu cho thấy có một trận động đất rõ ràng trên hải đảo!” Hoắc Hoành giật mình, nên một đấm rất mạnh xuống mặt bàn, dọa những binh lính trong phòng sợ hãi đến mức im như thóc
Mưa lớn, động đất, rõ ràng trước đó mấy ngày anh đã qua đó kiểm tra, cũng sai người dự đoán thời tiết của mấy ngày nay, làm sao có thể...
Đáng chết!
Anh cắn răng, áp chế sự táo tạo sắp không khống chế nổi trong lòng rồi lập tức đi ra bên ngoài.