Nếu Phong Minh Nhất đã từng làm những việc này, thì chắc chắn gã làm việc cực kỳ kín kẽ, hơn nữa mối quan hệ các bên của gã vững chắc như thế, muốn đưa chuyện của gã ra ánh sáng như thế này, nếu như sau lưng người này không có quyền lực và sức mạnh nhất định, thì khẳng định không thể nào làm sạch sẽ gọn gàng như vậy, không cho Phong Minh Nhất cơ hội được trăn trối gì hết, cứ như thế tiễn gã lên đường.
Thậm chí, cô vẫn chưa đính vào bất kỳ rắc rối nào, còn không có cả cả cơ hội tham gia vào để cùng đánh một trận.
Chuyện này quả thực đã giải quyết được chuyện khẩn cấp của cô, nhưng theo những gì cô có thể nghĩ tới, trong những người hiểu rõ cô, có thể làm được điều này, chỉ có một mình Lệ Nam Hành.
Tình trạng hiện nay của Phong thị không hề lạc quan như bề ngoài, chẳng qua là để kiểm soát được tình hình chung, họ không thể để lộ tất cả nỗi lo hiện tại cho người khác biết. Cô vẫn luôn nhẫn nhịn, nghĩ đủ mọi cách chống đỡ Phong thị, nhưng dưới ánh mắt như hổ rình mồi của rất nhiều người trong giới, cho dù không nói, nhưng trong lòng họ đều hiểu rõ tình hình hiện tại nên chắc chắn sẽ không dễ dàng vươn tay ra giúp đỡ, dẫu sao chuyện này cũng mang lại bất kỳ lợi ích nào đối với họ cả.
Quả thực, hiện giờ trừ Lệ Nam Hành có thể giúp đỡ cô mà không đòi hỏi báo đáp như thế này ra, thật sự không còn người thứ hai chịu bằng lòng.
Trước khi cô ra tay, anh đã giúp cô chặt đứt con đường công kích của đối phương về phía cô.
Phong Lăng cứ đứng trước cửa sổ nhìn một lúc lâu như vậy, rồi cô cầm điện thoại lên gọi cho Lệ Nam Hành, gọi hồi lâu không ai bắt máy, lại gọi nữa, vẫn không ai nhận.
Cô lại tìm số điện thoại trợ lý Dư Tranh, lần này thì có người nghe.
“Alo, xin chào, cô Phong.”
“Trợ lý Dư, xin hỏi Tổng Giám đốc Lệ các anh có đó không?”
“Hiện tại Tổng Giám đốc Lệ không ở Washington, cô Phong có thể gọi thẳng vào số riêng của anh ấy.”
“Tôi vừa gọi rồi, anh ấy không nghe máy.”
“Vậy tôi cũng không rõ lắm. Sau khi quay về từ khu nghỉ dưỡng, mấy ngày qua Tổng Giám đốc Lệ đều rất bận, thỉnh thoảng xử lý chuyện công ty bên này, lại thỉnh thoảng bàn bạc gì đó với anh Hứa, nhưng mà lúc anh ấy và anh Hứa bàn chuyện thì hầu như tôi không có ở bên cạnh.” Dư Tranh kính cẩn nói: “Lần này, trước khi đi Tổng Giám đốc Lệ cũng không dặn dò lại gì cả, chỉ nói là anh ấy có chuyện nên quay về Los Angeles, may mà Phó Tổng Giám đốc chúng tôi được cử tới đây rồi, chỉ cần có người phụ trách xuất hiện, Hội nghị Tài chính có thể tham dự như thường.”
Tiểu Hứa vẫn luôn ở bên cạnh Lệ Nam Hành, chuyện này Phong Lăng rất rõ ràng. Quả thực là trừ công ty và công việc ra, Dư Tranh không hề được tiếp xúc với người bên cạnh và cuộc sống trước kia của Lệ Nam Hành, cũng sẽ không biết bất kỳ chuyện gì bên lề.
Sau khi nói tiếng cảm ơn, Phong Lăng cúp máy.
Bây giờ, chuyện của TMing cô chỉ có thể xác định chín mươi phần trăm là Lệ Nam Hành làm, nhưng anh đột nhiên vội vàng quay về Los Angeles, cũng không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng nói cho cùng, căn cứ XI và Lệ Thị đều ở Los Angeles, cô cũng không thể tùy tiện đoán mò.
Phong Lăng không gọi điện cho Lệ Nam Hành nữa, chỉ đứng trước cửa sổ, im lặng nhìn một lúc, rồi cầm điện thoại lên lần nữa gọi cho Phong Minh Nhất.
Hiện tại, Phong Minh Nhất đã bị bắt nhưng gã ta vẫn chỉ là đối tượng tình nghi, chưa bị tòa chính thức tuyên án. Vậy nên trong sự giám sát của cảnh sát, gã ta vẫn có thể nhận điện thoại như bình thường.
...
Ngày hôm sau, Phong Lăng đến bộ phận TMing một chuyến.
Nhân viên làm việc trong cơ quan TMing nhìn thấy Tổng Giám đốc đương nhiệm của Phong thị đến, ai nấy cũng đều không dám nói chuyện to tiếng nhưng vẫn đứng ở trong góc, họ cho rằng người khác không nhìn thấy, khẽ bàn luận sôi nổi.
Dẫu sao rất nhiều nhân viên cũ ra đi cùng gã ta đều hiểu rõ quan hệ giữa TMing và Phong thị. Hiện tại, Phong Minh Nhất xảy ra chuyện, TMing lại bị gạt sang một bên vì vụ án rửa tiền như thế này, nếu như Phong thị không tiếp nhận thì tất cả các nhân viên đang làm việc ở công ty đều phải đối mặt với thảm họa mất không công một tháng tiền lương cùng với nguy cơ thất nghiệp. Còn nếu như Phong thị tiếp nhận lại TMing, thì những nhân viên cũ đi ra theo Phong Minh Nhất khi đó chắc chắn sẽ không có kết quả tốt đẹp gì cả.
Trong lòng nhân viên TMing đều có tính toán riêng, họ chỉ không biết vị nữ Tổng Giám đốc trẻ tuổi đương nhiệm của Phong thị sẽ đối xử với mình như thế nào.
Nhưng điều khiến người khác không ngờ tới là, Phong Lăng chỉ dẫn người đến kiểm tra tất cả khoản mục của công ty, tất cả các vấn đề chi tiêu chính ngạch gần đây và nguồn thu vào chính ngạch, sau khi sắp xếp lại vốn lưu động hiện nay, cô cũng chỉ mở một cuộc họp buổi chiều với mấy vị quản lý cấp cao tài vụ, còn về vấn đề nhân sự thì vẫn không nói gì hết.
Sau khi bộ phận tài chính họp xong, Phong Lăng cũng đi luôn, cô vẫn không nói bộ phận nhân sự cắt giảm nhân sự hay muốn chỉnh đốn lại, tất cả mọi người vẫn nơm nớp lo sợ không biết có phải đối mặt với thất nghiệp hay không. Với lại, tình hình hiện tại của TMing, thật sự rất có khả năng cả công ty đều không nhận được tiền lương.
Tất cả nhân viên nội bộ TMing kiềm nén tâm trạng suốt hai ngày trời, đến tận sau khi thư triệu hồi chính thức của Phong thị đối với TMing được gửi tới, cùng với chuyện sắp xếp ổn thỏa cho tất cả nhân viên, mọi người mới thở phào nhẹ nhõm.
Rõ ràng, Tổng Giám đốc mới không định muốn sa thải họ, hơn nữa, mặc dù Phong Lăng định thu TMing về lại Phong thị, nhưng cũng định chỉ là công ty con thuộc tập đoàn Phong thị, không hoàn toàn nhập lại vào công ty mẹ. Đồng thời, cô cũng cho những nhân viên cũ của TMing được hưởng tất cả các đãi ngộ bình thường như trước, sẽ không để bất kỳ ai rời đi, nhưng phải cho mỗi nhân viên kiểm tra đánh giá năng lực và kiểm tra đánh giá tố chất lại một lần nữa, nếu xác định tất cả đều vượt qua được thì công ty mẹ sẽ không cắt giảm ai hết, còn nếu có tình trạng vàng thau lẫn lộn, công ty sẽ có sắp xếp khác đối với người không việt qua.
Cực kỳ công bằng.
Hơn nữa, không hề ảnh hưởng đến công việc và cuộc sống của các nhân viên trong công ty do Phong Minh Nhất sụp đổ, điều này khiến Phong Lăng đã tạo nên một hình tượng khá gần gũi với mọi người trong công ty, chứng minh cô không phải một người quản lý chuyên quyền và khắc nghiệt, rất được lòng người.
Từ sau khi Phong Minh Nhất xảy ra chuyện, sau hai ba ngày chỉnh đốn lại từ đầu đến cuối, xử lý sơ sơ công việc của TMing thì cuối cùng nơi này cũng có xu hướng ổn định lại.
Cuối cùng, Phong Lăng cũng có thời rảnh rỗi gọi cho Lệ Nam Hành.
Nhưng lần này, phía đối phương nằm ngoài vùng phủ sóng.