Hắc Tổng Tài Là Lão Công Của Tôi full

Chương 73: Hãm hại

/411
Trước Tiếp
Diệp Du Nhiên ngồi trên sô pha, không cam lòng mà đấm vào gối ôm để giải tỏa sự khó chịu trong lòng.

Một lát sau, thím La đúng lúc xuất hiện, cười nói: ”Cô Diệp, cậu chủ yêu cầu cô làm cơm trưa.”

Diệp Du Nhiên hít một hơi thật sâu, đem cái lợi cái hại suy nghĩ qua một lần, mới cười ra một nụ cười tiêu chuẩn: ”Được, tôi làm ngay.” Sự thật từ lâu đã chứng minh, giúp Nam Cung Tước nấu ăn tuy rằng mình sẽ khó chịu, nhưng so với làm trái ý anh còn tốt hơn.

Trong hai giờ, Diệp Du Nhiên đã làm ra được một bàn đồ ăn thật phong phú. Ngoài tám món mặn và một món canh, cô còn làm bánh hạt dẻ thay thế bánh tart trứng mà Nam Cung Tước hay ăn.

Đúng giờ ăn cơm thì Nam Cung Tước xuống lầu, nhìn thấy Diệp Du Nhiên đang đeo tạp dề hình phim hoạt hình, ánh mắt hơi lóe lên.

Diệp Du Nhiên cười cười, đem bánh hạt dẻ đẩy đến trước mặt Nam Cung Tước: ”Lần này tôi làm bánh hạt dẻ, anh ăn thử xem như thế nào.” Cô cũng không quên lời thím La nói, Nam Cung Tước chỉ thích ăn bánh tart trứng. Nhưng mà, không thử thì làm sao biết được anh ta không ăn?

Tầm mắt Nam Cung Tước đảo qua Diệp Du Nhiên một chút, rồi cầm một cái bánh hạt dẻ lên cắn một miếng rồi tinh tế nhấm nuốt.

Xem sắc mặt anh không có gì biến hóa, cũng không nói là không thích, Diệp Du Nhiên dần dần thả lỏng. Nhân lúc tâm tình người này còn tốt, cô lúng ta lúng túng mở miệng: ”Chiều nay, anh có đi làm không?”

Tuy rằng Nam Cung Tước nói cô không cần phải đi đến công ty, nhưng cô cảm thấy mình vẫn nên đi đến công ty, tránh cho những việc ngoài ý muốn xảy ra.

Nam Cung Tước an tĩnh ăn bánh hạt dẻ, không nói câu nào. Làm Diệp Du Nhiên càng khẩn trương hơn, căng thẳng mà nhìn vào người Nam Cung Tước.

Anh ăn xong miếng bánh hạt dẻ mới nói chuyện: ”Buổi chiều cô vẫn tiếp tục nghỉ ngơi, còn công ty thì sáng mai hãy đến.” Đối với tâm tư của người phụ nữ này, anh rõ như lòng bàn tay, nhưng một chút cũng không lo lắng lại càng thêm hứng thú với cô, không biết cô có thể làm đến trình độ như thế nào.- đọc và nghe truyện trên app TYT

Nghe vậy cuối cùng Diệp Du Nhiên cũng lộ ra tươi cười, khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú sáng bừng lên, trông đặc biệt hấp dẫn. Nam Cung Tước nhìn thấy cô như vậy, lần thứ hai trong mắt nổi lên một tia dục vọng.

Ánh mắt quen thuộc này rất nhanh Diệp Du Nhiên đã phát hiện, cô không kìm được sợ hãi mà lùi về sau một bước: ”Các món khác cũng khá ngon, anh có thể ăn nhiều một chút.”

Cô vội vã ngồi xuống bên cạnh Nam Cung Tước, bằng tốc độ siêu nhanh mà ăn cơm, dư quang liếc nhìn chiếc đũa của Nam Cung Tước.

Thật sự sợ hãi

Trải qua một buổi chiều nghỉ ngơi, chủ yếu có thím La mát xa. Ngày hôm sau, khi Diệp Du Nhiên đi làm trên người cũng đã bớt đau nhức. Ít nhất tư thế đi đường của cô rất bình thường, không có cảm giác gì khác lạ.

Tuy nhiên, ánh mắt mọi người xung quanh nhìn cô có điểm kì lạ.

Chỉ là bị ngẫu nhiên nhìn một cái, Diệp Du Nhiên cũng không quá quan tâm, hiện tại cô quan tâm nhất lúc này là mảnh đất ở khu phố cổ phía Nam thành phố.

MSN lóe lên tin nhắn, chính là Trần Vũ gửi cho cô một tin nhắn: ”Bây giờ cô đi in mười bản báo cáo về đầu tư và khai phá, cho bộ phận thiết kế, bảo bọn họ bắt đầu thiết kế trang tuyên truyền. Ngoài ra, đem cho tôi một bản báo cáo mới, nhanh nhanh mang qua bộ phận tiêu thụ đi.”

“Được, anh Trần.” Diệp Du Nhiên đơn giản trả lời, rồi bắt tay vào làm công việc được giao. Sau khi đi về từ tầng 18 và tầng 8 trở về, cô lại bắt đầu nghiên cứu cẩn thận về những nơi có quan hệ thân cận đối với cô nhi viện kia, hy vọng có thể thuyết phục Nam Cung Tước bằng một kế hoạch tốt hơn. Đương nhiên, kế hoạch này là kế hoạch có thể giữ lại cô nhi viện.

Khoảng mười phút sau, một người phụ nữ tiến đến bàn làm việc của Diệp Du Nhiên, vỗ hai cái vào bàn của cô. Âm thanh này làm tất cả mọi người chung quanh chú ý.

“Này, Diệp Du Nhiên đúng không? Cô gửi nhầm bản báo cáo cho bộ phận thiết kế của chúng tôi rồi, việc tiêu thụ thì liên quan gì tới bộ phận của chúng tôi? Ở trên MSN gọi cô, nhưng thế nào cô lại không nói một tiếng nào? Lẽ nào, cô bất mãn đối với bộ phận thiết kế của chúng tôi hay sao?” Câu cuối cùng của người phụ nữ kia rất sắc bén.

Diệp Du Nhiên nhìn văn kiện trong tay người phụ nữ nọ, đúng là mình gửi nhầm, nên đứng lên xin lỗi người nọ: ”Tôi xin lỗi, là tôi làm sai, tôi sẽ in lại cho chị ngay. Mong chị chờ tôi một chút.”

Nghe vậy người phụ nữ kia hừ một tiếng, chưa nói cái gì, lại âm thầm liếc Tống Tử Hạm một cái.

Tống Tử Hạm nghe xong, thì nở nụ cười đi tới, ra vẻ kinh ngạc mở miệng: ”Du Nhiên, cô đem báo cáo của bộ phận tiêu thụ lại đưa cho bộ phận thiết kế sao?”

Diệp Du Nhiên chuyển tầm mắt sang cô ta, cau mày nhẹ nhàng nói:”Ừm.”

Tống Tử Hạm lòng đầy căm phẫn nói: ”Cô có biết hay không, thông tin gửi cho bộ phận thiết kế liên quan đến bí mật thương mại, giống như hạng mục quy hoạch, thiết kế lập ý linh tinh, cô làm như thế thì bộ phận tiêu thụ sẽ biết hết, nghiêm trọng nhất là bí mật thương nghiệp sẽ bị truyền ra ngoài hay không?”

Lạnh lùng nhìn Diệp Du Nhiên, cô ta hơi giảm giọng điệu một chút, nhưng lại nói thêm một câu: ”Như vậy là lỗi của cô, nếu Tổng Giám đốc biết chuyện, toàn bộ ban thư ký của chúng ta sẽ phải gánh chịu chuyện này đấy cô biết không?”

Bởi vì nghe Tống Tử Hạm nói vậy, đồng nghiệp xung quanh bàn tán xì xào.

Diệp Du Nhiên không hề biết chính mình nhất thời sơ suất, nhớ mong đến sự tình của cô nhi viện, sẽ tạo thành hậu quả nghiêm trọng như vậy. Xin lỗi cũng không có ích gì, cô mân mê ngón tay, nhất thời cũng không biết nói gì.

Cô lẩm bẩm:”Tôi…”

Tống Tử Hạm nhìn dáng vẻ hốt hoảng của cô, trong lòng vô cùng vui sướng. Cô ta cười nhẹ rồi kết luận với giọng điệu mỉa mai: ”Quả nhiên là một bình hoa, vừa leo lên người Tổng Giám đốc chưa được bao lâu đã làm ra chuyện như vậy. Cũng không biết cô có thể làm được cái gì…”

Bình hoa, chính là người chỉ có vẻ bề ngoài, mà không thể làm được gì hay sao?

Diệp Du Nhiên cắn cắn môi: ”Tôi sẽ phụ trách chuyện này. Cũng mong chị nói chuyện cẩn thận, chỉ là không cẩn thận đưa sai bản báo cáo mà thôi, cũng không thể kết luận tôi là một người không có năng lực!

“Hô Hô, cô đang nói đùa à, cô mà có thể chịu trách nhiệm hay sao? Nói mạnh miệng như vậy!” Tống Tử Hạm từng bước ép sát Diệp Du Nhiên, cô ta quay lại hét lên với những đồng nghiệp xung quanh: ”Mọi người nhìn xem, đây không phải việc mà một người thông minh sẽ làm. Làm sai một việc quan trọng như vậy, thế mà lại có thể dùng câu không cẩn thận để xóa bỏ việc này.”

Cô ta khoanh tay trước ngực với nụ cười mỉa mai: ”Con người này của cô, làm ở công ty chúng ta có thể giúp ích được gì? Đi theo Tổng Giám đốc của chúng ta cũng là vì tiền…”

Đây là chuyện không cam lòng nhất của Tống Tử Hạm!

Dựa vào cái gì, Diệp Du Nhiên có thể trở thành người phụ nữ của Tổng Giám đốc ? Còn thường đi làm với hai chân run rẩy, cô ta đây là muốn khoe với các cô a!

Mà cô đã làm chỗ này đã lâu, dung mạo so với Diệp Du Nhiên còn đẹp hơn, năng lực cũng tốt hơn cô ta, nhưng mà cũng không được Tổng Giám đốc chú ý. Cô không cam lòng thất bại trước người phụ nữ cái gì cũng không bằng mình!

Không còn gì để nghi ngờ, Tống Tử Hạm đối với Diệp Du Nhiên là ghen ghét. Mà ghen ghét, có thể làm rất nhiều chuyện không thể tượng tưởng nổi.

Diệp Du Nhiên càng nghe càng thấy tức giận, nên buột miệng nói ra một câu: ”Tôi có giá trị hay không, hay là vì cái gì đi theo Tổng Giám đốc đều không có liên quan đến cô! Tôi làm sai thì tôi đương nhiên sẽ phụ trách, nhưng cũng không liên quan đến cô.”

Tống Tử Hạm lửa giận đùng đùng, chỉ vào mặt Diệp Du nhiên định mắng. Bỗng nhiên một giọng nam vang lên đánh gãy những lời mà cô ta đang định nói ra.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
naminongNạp thẻ rồi mà xem không được - sent 2023-06-03 22:46:12
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương