Một người thành thạo điều khiển vốn liếng và tiền tệ trên thị trường muốn có được sự nghiệp của chính mình mà nói không có gì khó khăn, nhưng phải cùng Ben đấu đá, bản thân khi trở lui có thể giảm bớt thiệt hại đến mức thấp nhất thì Giang Mạc Viễn cần phải suy nghĩ thấu đáo.
Khách sạn của Nhan Minh như một ngòi nổ ẩn hình, làm quan hệ của Giang Mạc Viễn và Ben xuất hiện vết nứt, nhìn như rất nhỏ, nhưng dù sao cũng đã nứt rồi, thương trường như chiến trường, không có bạn bẽ vĩnh viễn cũng không có kẻ thù vĩnh viễn, anh và Ben nói dễ nghe thì là hợp tác lẫn nhau, nói khó nghe chính là lợi dụng lẫn nhau. Giang Mạc Viễn hiểu rất rõ thủ đoạn làm việc của Ben, cũng hiểu tâm tư Ben, Tiêu Duy Quốc Tế là vương quốc của ông ta, là thiên hạ của Ben, một núi làm sao có thể chứa hai con hổ?
Khách sạn của Nhan Minh thật sự đã phát sinh vấn đề trong điều hành, thực sự cũng do Nhan Minh tin tưởng bạn bè, Giang Mạc Viễn chẳng qua chỉ lợi dụng khe hở trong vận hành mà thôi, nhưng Nhan Minh lại nghĩ quẫn trong lòng, đổ hết mọi tội trạng lên đầu Giang Mạc Viễn, khoa trương cầm dao chạy đến yến tiệc, sau Giang Mạc Viễn trả lại khách sạn, người biển thủ công quỹ bị bắt về đồn cảnh sát, lúc này Nhan Minh mới áy náy, cùng lúc đó Giang Mạc Viễn lại đầu tư thêm tiền vào khách sạn, Nhan Minh đương nhiên phải thấy xấu hổ khi đối mặt với anh.
Tiền, là của Ben, Giang Mạc Viễn vốn có thể đòi Nhan Minh nhưng anh không làm vậy, chỗ tiền đó xem như đầu tư thử nghiệm.
Quan hệ giữa người với người bền vững hay không, đúng là tiền tài có thể là một trong những phương thức để đong đếm, người trên đồng tiền- là tri kỷ, người dưới đồng tiền- là người khó tin, Ben đương nhiên đặt lợi ích lên trên hết. Giang Mạc Viễn bắt đầu lên kế hoạch tổng thể, đầu tiên, phải để Ben lơ là cảnh giác.
Anh đích thân ra nước ngoài vì Ben thu mua lại khách sạn với giá rẻ, cùng lúc đó, bắt đầu chủ trương Ben nên tham gia vào vài hạng mục vừa được tiếng thơm vừa sinh lời, ví dụ như đắp đường xây cầu, chuyện lợi dân này sẽ tăng độ nổi tiếng của ông.
Ben đồng ý.
Giang Mạc Viễn vận dụng vài mối quan hệ để móc nối các hạng mục như vậy, anh từ đầu đã biết Ben không phải kẻ ngốc, anh đối phó với Ben thì cùng lúc đó Ben cũng lên ý tưởng để anh sập bẫy, mà chuyện khiến Ben phải lộ rõ dã tâm chính là lợi dụng Trang Noãn Thần và Sa Lâm để thử Giang Mạc Viễn.
Ben không có sức cưỡng lại phụ nữ, sau khi gặp Trang Noãn Thần ông ta cũng động lòng, nhưng ông ta càng muốn thông qua Trang Noãn Thần để thử lòng của Giang Mạc Viễn, người ông ta muốn phải phục tùng tuyệt đối và đặt lợi ích lên hàng đầu, chứ không phải là người vì tình cảm nam nữ mà hủy hoại hết thành tựu của mình.
Vì Trang Noãn Thần, Giang Mạc Viễn đã làm ông ta tổn thất một số tiền, Ben chính là muốn xem thử, ở trong lòng Giang Mạc Viễn, phụ nữ và sự nghiệp bên nào trọng bên nào khinh, nếu lựa chọn phụ nữ, tất nhiên ông ta sẽ nghĩ mọi biện pháp để diệt trừ, còn nếu lựa chọn sự nghiệp, ông ta sẽ vui vẻ tiếp tục hợp tác với Giang Mạc Viễn.
Lúc này đây, Ben chiếm thế chủ động, gần như mỗi ngày đều tặng hoa cho Trang Noãn Thần, ông ta biết Giang Mạc Viễn không thể không biết chuyện này.
Nhưng, Giang Mạc Viễn lại không nhớn nhác như ông ta dự đoán.
Kết quả là, Ben liền khuyến khích Sa Lâm tiếp xúc nhiều hơn với Giang Mạc Viễn, ông ta thật sự rất muốn nhìn thấy con người Giang Mạc Viễn rốt cuộc có điểm yếu nào hay không.
Thực tế đã chứng minh, quan hệ giữa Trang Noãn Thần và Giang Mạc Viễn đã nảy sinh vấn đề.
Ben biết rõ Giang Mạc Viễn chủ động hợp tác với tập đoàn Cao Thịnh để khai phá đất rừng, vừa mới bắt đầu ông ta có chút bất an, sau lại nghe ngóng được chẳng qua chỉ là một mảnh đất rừng, không có gì quá lớn nên cũng yên tâm. Cùng lúc đó, ông ta đã thử thăm dò Giang Mạc Viễn, định tăng quyền khống chế cổ phần của anh ở Tiêu Duy Quốc Tế.
Chỉ tiếc, Giang Mạc Viễn rất hiểu Ben, nói vậy chẳng qua chỉ để che mắt anh thôi, chỉ cần một ngày Giang Mạc Viễn ở Tiêu Duy nhận được nhiều đãi ngộ thì chính là chướng ngại vật và cái gai trong mắt Ben, thứ Ben muốn rất đơn giản, chính là muốn anh biến khỏi Tiêu Duy, có lẽ không chỉ biến mất đơn giản như vậy, Ben là người phòng xa, một khi thật sự có ý tưởng này trong đầu, điều có thể làm chính là đuổi cùng giết tận, để Giang Mạc Viễn không còn khả năng trở mình.
Cho nên, Giang Mạc Viễn cũng biết thời biết thế.
Tề Hành Trường vốn là Giang Mạc Viễn tìm đến để diễn trò, hạng mục quốc lộ quả thực có tồn tại, nhưng đây cũng là bước quan trọng Giang Mạc Viễn cố ý khiến mình bị kéo xuống nước hoàn toàn! Đúng như dự đoán, các cơ quan ban ngành tham gia điều tra và dư luận báo chí đẩy anh vào nông nỗi vạn kiếp bất phục, trò chơi thương nghiệp chính là như thế, muốn thắng thì phải chiến đấu với thời gian, làm lãng phí thời gian của bộ phận chấp pháp Giang Mạc Viễn cũng không đành lòng, nhưng muốn thắng con cáo già như Ben ít nhất phải bỏ ra hết vốn liếng của mình.
Muốn thắng ông ta, phải để ông ta hoàn toàn lơ là cảnh giác!
Quả nhiên, Ben không kiềm chế được, không kiêng dè lợi dụng lần cơ hội này đánh Giang Mạc Viễn nốc-ao, cùng lúc từng bước xuống tay ngoan độc, yêu cầu anh đền bù một số tiền lớn, Giang Mạc Viễn đã sớm dự đoán được ông ta sẽ không nhân từ nương tay, lại âm thầm lệnh Châu Niên nghĩ cách ngụy tạo một ‘chứng cớ’ bất lợi cho anh, tiếp đó khiến các ban ngành liên quan đóng băng toàn bộ tài sản anh lại,
Ben thành công hất cẳng anh, lại muốn nhảy vào kiếm chác tài sản của anh bằng hết.
Giang Mạc Viễn rất rõ Ben là loại ‘ăn dày’, Ben muốn nuốt hết mọi thứ của anh, anh sao để ông ta được như ý nguyện?
Trăng lạnh như nước, ánh sáng nhè nhẹ hắt lên sợi tóc của Giang Mạc Viễn, Trang Noãn Thần luôn duy trì im lặng lắng nghe anh nói, giọng nói anh thản nhiên bình ổn, nhưng cô nghe trong lòng cũng thổn thức.
Có rất nhiều chuyện trong đó cô không biết, cho dù có biết cũng chỉ là bề ngoài.
Giữa Ben và Giang Mạc Viễn từ ngầm đấu đá đến đánh trực diện làm cho Trang Noãn Thần liên tưởng đến ‘cuộc chiến giữa những dã thú bị vây khốn’, ai thua ai thắng phải xem ai mưu sâu kế cao hơn.
“Vậy Đức Mã, đã xảy ra chuyện gì? Rõ ràng là hạng mục của Tiêu Duy mà, sao lại rơi vào tay của Đức Mã?” Trang Noãn Thần bụng đầy hoài nghi.
Giang Mạc Viễn cười nhẹ, “Địch thủ của kẻ địch thì chính là bạn bè, trên thường trường, đạo lý này lại càng đúng. Đức Mã muốn phát triển hạng mục này, giành quyền vận hành nó, còn anh cũng muốn vì để chính mình có được sự nghiệp đích thực mà tìm kiếm một đồng minh hợp tác tốt nhất, như vậy, ăn rơ với nhau không có gì là không thể, đương nhiên, lúc này Ben chính là cái gai trong mắt lớn nhất của anh, còn có của Đức Mã!”
Trang Noãn Thần nghe mà kinh hồn bạt vía, môi anh mấp máy, bâng quơ thuật lại toàn bộ sự kiện…
Thực ra, có vấn đề không phải là hạng mục ‘Quốc Tế Mới’, mà là Ben.
Đức Mã thua hạng mục lần này cũng không đủ để khiến cho thị trường chứng khoán rung chuyển, toàn bộ sự kiện, đóng góp của Trình Thiếu Tiên có tác dụng quan trọng. Giang Mạc Viễn vì phải tìm kiếm đồng minh tốt nhất, cho nên đã để mắt đến Trình Thiếu Tiên, cũng nói tạm thời buông tay chỉ để nhận được thứ tốt hơn.
Trình Thiếu Tiên là một người đàn ông rất thông minh, tự nhiên hiểu được ý tứ của Giang Mạc Viễn, thông qua tổng bộ rò rỉ chút tin đồn bất lợi ra ngoài, tạo thành dao động cổ phiếu. Một thủ thuật che mắt thực sự đặt vào lúc bình thường không thể qua mắt được tên Ben giảo hoạt, nhưng thời điểm con cáo già lơ là cảnh giác, chính là thời điểm ông ta đắc ý nhất.
Thắng được hạng mục ‘Quốc Tế Mới’, thành công đả kích Đức Mã, hơn nữa, Giang Mạc Viễn cũng trở thành tên vô dụng phải đối phó với hai mặt thù địch, vì thế ông ta liền triển khai hành vi đầu tư, Giang Mạc Viễn biết rõ con người Ben có thói quen đi đường tắt, vì thế đã sớm sai người thu thập chứng cứ phạm tội liên quan đến ông ta.
Chứng cứ phạm tội của Giang Mạc Viễn là giả, nhưng của Ben, là đồ thật.
Ông ta rất tham mộ thành công, cho nên có ý định làm lũng đoạn giá cả, lũng đoạn kinh tế, bằng chứng khiến ông ta bất ngờ không kịp phòng bị, mà lúc đó văn văn kiện đề nghị quy hoạch thích hợp với tính chất thổ nhưỡng và bài diễn văn tràn đầy chính nghĩa khiến phía chính phủ động lòng, lúc này, Ben đã lâm vào bốn bề đều có địch, chết đứng, còn phải xuất tiền ra bảo vệ địa bàn của chính mình, đã mất khả năng xoay chuyển trời đất.
Đức Mã thành công hòa nhau một ván, chủ kiến dùng hạng mục làm nguồn năng lượng kiến thiết là Giang Mạc Viễn đề xuất, nguyên nhân là Thần Viễn Quốc Tế của anh đã có thể công bố ra bên ngoài.
“Nguồn năng lượng? Sao em không thấy nguồn năng lượng ở đâu.” Trang Noãn Thần bất ngờ hỏi.
Giang Mạc Viễn cúi đầu cười, thì thầm vào tai cô, “Hợp tác với Cao Thịnh cũng không phải chỉ đơn giản như vậy, em thật sự nghĩ chồng em chỉ mua đất rừng vậy thôi sao?”
“Hả?” Cô lại khó hiểu.
“Thứ anh nhìn trúng không phải đất rừng, mà là nguồn tài nguyên nước khổng lồ ẩn sâu bên dưới nó, còn là tài nguyên nước cực kỳ quý giá, lượng cung ứng to lớn hiện nay đã vượt xa ước tính khai phá ban đầu.” Ý cười của Giang Mạc Viễn càng sâu hơn.
Trang Noãn Thần trừng lớn hai mắt, nhịn không được nói, “Tầm nhìn của anh sao có thể hiểm như vậy?”
Anh cố ý bẻ cong ý cô, cười đến càng vui vẻ. “Không phải tầm nhìn của anh hiểm, là dụng cụ thám trắc của anh rất tiên tiến.”
“Anh biết ý em nói là cái gì mà.” Có được nguồn năng lượng tương đương với có được mạch máu, cuồn cuộn không ngừng.
Giang Mạc Viễn cười mà không nói.
Trên thương trường, không có người tốt tuyệt đối cũng không có kẻ xấu tuyệt đối, thắng làm vua thua thì làm giặc xưa nay luôn là quy tắc trò chơi trên thương trường, thắng được không tính là gì, thua mới có thể nhìn thấu trò chơi này, mới có thể nắm trong tay trò chơi này, mới có thể trở thành người cười đến cuối cùng.
Giang Mạc Viễn là như thế.
Trình Thiếu Tiên cũng như thế.
Trang Noãn Thần theo bản năng quay nhìn Trình Thiếu Tiên cách đó không xa.
Ánh mắt cô thu hút sự chú ý của Trình Thiếu Tiên, anh đứng ở đó, khóe môi hơi cong lên, giơ ly rượu trong tay lên ý mời cô, ánh mắt lỗi lạc có lẽ đã sớm biết Giang Mạc Viễn sẽ kể hết mọi chuyện cho cô nghe, ý bảo cô, ly rượu này càng như mừng công cho Giang Mạc Viễn.
Cô hiểu ý mỉm cười.
“Nói như vậy, hiện giờ Thần Viễn của anh đã đạt thành hợp tác với Đức Mã rồi?”
“Còn có Cao Thịnh. Đức Mã sẽ cung cấp địa điểm sản xuất, Cao Thịnh thì cung cấp công nghệ kỹ thuật duy trì, hai công ty đều là đồng minh hợp tác quan trọng.” Nói đoạn, Giang Mạc Viễn vừa cười vừa sửa lại cho đúng, “Mặt khác, không phải là Thần Viễn của anh, mà là của chúng ta, đồ ngốc à, công ty em cũng có phần.”
“Em?” Trang Noãn Thần đỏ mặt, “Em đâu tham gia vào công việc của các anh, suốt ngày chỉ biết phập phồng lo sợ.”
“Không sao, em chỉ cần phụ trách trông nom tài sản của anh là được, kể từ hôm nay trở đi, bất luận là sổ sách của Thần Viễn hay của anh ở trước mặt em đều minh bạch hết.” Giang Mạc Viễn cầm chặt tay cô, mười ngón tay giao nắm, kề sát mặt cô nói nhỏ, “Làm bà chủ suốt đời của anh.”
Cô bật cười thành tiếng, lại cúi đầu, giọng mềm nhẹ, “Em thật ra rất muốn quản lý anh, nhưng có người có thể không cho đâu, nó không cho phép em cực nhọc như vậy.”
Những lời này làm cho Giang Mạc Viễn khó hiểu, nhếch mày, “Có người? Kẻ nào?”
Cô ngẩng đầu nhìn anh, nụ cười dần nhuốm chút ngượng ngùng, hồi lâu mới nói, “Thì bé cưng đó, hiện giờ sự quan trọng của nó có thể sánh ngang với nguồn năng lượng của công ty.”
Thienthanh TranGhét nhỏ Hà Lữ ghê á..tự cho mik là đúng - sent 2023-04-28 16:54:08
annalinguyentruyện hay lắm. các bạn nên đọc. không có “ngược” thì sao có đủ “ngọt” , có ai giống em khoái nhất lúc Giang đại ca lấy tay tự ấn dấu lúc đăng ký kết hôn ko? :D. ôi! em chờ tới ngày .. nghiệp quật anh :))) - sent 2022-11-27 13:30:57
1536758256Phần của đôi khác b nhé - sent 2022-06-26 23:22:35
0382201133Hào môn kinh mộng 2 nady có phải nối tiếp của 1 k ad? - sent 2022-06-26 22:09:16
Muoi HoangDuyệt thẻ giúp m vs admin - sent 2020-10-11 22:51:40