Bọn họ cho là bản thân đang xì xào bàn tán thì người thứ ba sẽ không nghe được nhưng thật sự không biết rằng, chủ công đã nghe thấy hết rồi
“Có cần nhắc nhở bọn họ không? Nếu cứ để mặc họ nói chuyện như vậy, khó đảm bảo rằng khi say sẽ không nói bậy...” Nếu lỡ gây ra chuyện gì trong bữa tiệc này, không chừng sẽ bị người có mưu đồ lợi dụng
Vệ Từ cũng hạ giọng: “Đương nhiên rồi, cứ giao việc này cho Từ.”
Trong lúc lơ đãng, Phong Cẩn ngẩng đầu lên, đúng lúc đối mặt với ánh mắt Khương Hồng Cơ, làm anh sợ đến mức suýt ném cả chén rượu trong tay đi..
Theo như những lời Về Từ vừa nói thì tại chủ công rất thính, cô có thể nghe thấy hai người Mạnh Hôn xì xào bàn tán, đương nhiên là cũng nghe được cuộc nói chuyện của anh và Vệ Từ.
Anh đang định nhắc nhở Vệ Tứ đừng nóng vội nhưng còn chưa kịp mở miệng thì đã nhận được ánh mắt cảnh cáo của Khương Hồng Cơ
Phong Cẩn im lặng ngậm miệng, nuốt hết những lời đã tuôn ra đến đầu lưỡi vào lại trong bụng.
Thôi thì sống chết mặc bay vậy
Cũng chính vì thế, chỉ trong nháy mắt, Phong Cẩn đã không ngần ngại bán luôn Vệ Từ
Vệ Từ lại hoàn toàn không biết việc này, anh bước ra khỏi hàng, nói: “Chủ công, năm ngoái sai người làm phòng Thanh Môn Lục Ngọc, đến nay đã được hơn mười mẫu cây trồng
Hai ngày trước, nông dân phụ trách trồng trọt có đem trái cây chín đến huyện phủ, bây giờ đang để trong giềng ướp lạnh, chi bằng mang ra nếm thử.”
Khương Hồng Cơ suy nghĩ một lát mới nhớ ra việc mà Vệ Từ nhắc đến
Phòng Thanh Môn Lục Ngọc, tên thường gọi là “dưa hấu”
Năm ngoái cô trồng khoảng nửa mẫu dưa hấu ở trong vườn hoa của huyện phủ, sản lượng không nhiều, chỉ đủ để cô và thuộc hạ ăn
Sau này có nhận thấy, việc gieo trồng dưa hấu có thể giúp người dân kiếm tiền nên mới giao cho một số nông dân có kinh nghiệm trồng trọt phong phú chăm sóc, không ngờ là năm nay đã trồng thành công.
Tính thời gian thì đúng là đã đến mùa thu hoạch dưa hấu
Khương Hồng Cơ đồng ý, Vệ Từ liền sai đầu bếp đi lấy dưa hấu trong giếng.
Dùng dao bổ đôi dưa hấu, ruột dưa đỏ tươi tỏa ra hơi mát lạnh.
Loại trái cây kiểu như dưa hấu này, một là cắt thành từng miếng từng miếng một, hai là bổ thành hai nửa rồi dùng thìa múc ăn.
Nhưng cả hai phương pháp ăn này đều quá thô tục, Vệ Từ không thể tưởng tượng nổi hình ảnh một quân tử tuấn lãng như Phong Cẩn lại ôm nửa quả dưa hình tròn trong tay trái, tay phải thì cầm chiếc thìa, múc từng thìa dưa hấu lớn bỏ vào miệng..
Hình ảnh kia đẹp đến mức anh không dám tưởng tượng.
Vì vậy, anh dặn người hầu gọt vỏ dưa, cắt dưa hấu thành từng miếng nhỏ rồi bỏ vào đĩa, như vậy ăn tiện hơn mà nhìn cũng thuận mắt hơn
“Trồng được hơn mười mẫu dưa hấu, vậy sản lượng mỗi mẫu thế nào?” Dưa hấu chỉ có ở nước nhỏ nơi Tây Vực, nếu không nhờ Cổ Tín đi buôn mang theo vài hạt giống về thì bây giờ Khương Đồng Cơ đã không có dưa hấu để ăn
Trong số những người ở đây, ngoại trừ những người mới gia nhập thì bọn họ năm ngoái có được ăn một ít, đã thưởng thức hương vị tươi mát này
Vệ Từ bẩm báo: “Ước chừng mỗi mẫu có hai nghìn năm trăm cân.” Hai nghìn năm trăm cân? Mọi người nghe thấy con số này đều đồng loạt líu lưỡi, sản lượng của nó đúng thật là nhiều.
Phù Vọng ăn thử một miếng nhỏ, dưa hấu ngọt ngào mang theo hơi lạnh ngấm vào cơ thể, khiến người ta càng có thêm tinh thần.
“Sao lại toàn nước thế này?”
Nhìn thịt dưa được cắt thành từng miếng, gã cho rằng món này cũng giống với các loại trái cây bình thường, nào ngờ mới cắn nhẹ thôi đã toàn nước.
Chỉ có điều, loại trái cây này thực sự rất ngon, chỉ một thoáng sau đã ăn hết sạch một đĩa
“Thì ra dưa hấu là như thế này, mùa hè ăn có thể giải khát giải nóng.” Đối với sản lượng mỗi mẫu dưa hấu, Khương Đồng Cơ rất hài lòng
Với phương pháp nông nghiệp hiện nay thì một mẫu thu được hai nghìn năm trăm cân cùng xem như là được mùa rồi
Nếu như cô livestream, khán giả cũng sẽ đồng ý với suy nghĩ của cô.
Tại thế giới của những khán giả đang xem livestream, sản lượng một mẫu cũng chỉ dao động từ khoảng ba nghìn năm trăm cho tới năm nghìn, phụ thuộc vào giống dưa hấu mà có thể nhiều hơn hoặc ít hơn
Khương Bồng Cơ lại hỏi: “Nông dân trồng suốt một năm, chắc cũng phải rút ra được chút kinh nghiệm tâm đắc
Nếu đưa giống dưa trồng này cho dân chúng thì không biết bọn họ có trồng được không?” Sản lượng dưa hấu khá cao, ăn ngon mà lại hiếm, chắc sẽ bán rất được
Nếu để dân chúng gieo trồng thì nhất định sẽ thu được món hời lớn
Điều kiện tiên quyết cho cuộc trồng trọt quy mô lớn này là: những thứ này không thể ý rằng ta đây đã biết!
Nói cách khác, giả dụ như dân chúng đã hưởng ứng lời kêu gọi đi trồng trọt rồi, nhưng bởi vì kinh nghiệm còn chưa đủ nên dưa hấu đều chết hết, lúc đó không phải là phải bồi thường chết luôn à?
Vệ Từ trả lời tự nhiên, giống như đã sớm đoán được Khương Hồng Cơ sẽ hỏi như thế.
Anh nghiêm túc bẩm báo: “Nông dân chăm sóc một năm nên cũng có vài kinh nghiệm tâm đắc
Loại cây trồng này thích khô, không chịu ẩm ướt, thích đất cát hơn là đất sét
Khi trời nhiều mưa, ruộng đồng vô cùng ẩm ướt nên mầm dưa dễ mắc bệnh, thậm chí còn ảnh hưởng đến sản lượng lúc thu hoạch.”
Khương Hồng Cơ vừa ăn dưa hấu vừa suy nghĩ.
“Chuyện này để mai rồi hẵng nói.”
Trong lòng cô cũng đã có kế hoạch cơ bản, dự định ngày mai sẽ bàn bạc kĩ với thuộc hạ rồi lên chương trình cho thích hợp.
Còn hiện giờ đang là tiệc ăn mừng, không thích hợp để bàn bạc chính sự
Bởi vì Khương Hồng Cơ không thích ồn ào nên mọi người cũng không chơi quá lâu, vì vậy tiệc ăn mừng kết thúc khá sớm
Khương Hồng Cơ gọi người chuẩn bị nước nóng rửa mặt, lau sạch mồ hôi và mùi rượu đầy trên người
Lúc đi vào hậu viện, cô thấy Tuệ Quân đang ngồi trong phòng thêu hoa, trên chiếc đĩa cách đó không xa còn đựng hai quả dưa hấu tròn vo
Lông mày của cô nhíu lại, cô không nhớ là mình đã kêu người đưa dưa hấu cho Tuệ Quân lúc nào
Loại trái cây này tuy lợi tiểu trừ độc nhưng lại mang tính hàn, phụ nữ mang thai có thể ăn nhưng không thể ăn nhiều
“Ai đưa món này đến vậy?” Khương Hồng Cơ hỏi.
Tuệ Quân thấy Khương Hồng Cơ đi đến liền đứng dậy hành lễ, xong rồi mới nghi ngờ hỏi: “Cái này không phải do lang quân phái người đưa đến sao?” Khương Hồng Cơ không lên tiếng, lúc gọi người hầu lên hỏi mới hiểu rõ là ai đã đưa tặng.
Sau khi tiệc ăn mừng kết thúc, cô cho mỗi người thêm hai quả dưa hấu
Dưa hấu trong bữa tiệc hơi ít, mọi người ăn chưa đã nghiền
Mà hai quả dưa hấu ở chỗ Tuệ Quân đúng là do Phù Vọng tặng lại
“Biết cách mượn hoa hiến Phật thật đấy...” Cô lầm bầm đôi câu rồi quay đầu lại dặn dò Tuệ Quân đừng ăn nhiều
“Hôm nay lang trung đã đến khám chưa? Ông ta nói thế nào?” Tuệ Quân nói: “Ông ấy nói thai không ổn định lắm, chắc là vì phải hành quân mấy ngày liền
Ông ấy dặn là yên tâm an dưỡng vài ngày là ổn.” Thân thể cô vốn rất tốt, nghỉ ngơi vài ngày là có thể ổn định lại
“Chuyện trong viện đã có Đạp Tuyết sắp xếp, em chỉ cần dưỡng thai cho tốt là được rồi.” Khương Hồng Cơ nói: “Thêu hoa làm hại mắt, sau này buổi tối đừng làm mấy chuyện này nữa.” Tuệ Quân khẽ mỉm cười, nói: “Lang quân còn cẩn thận hơn cả mẹ đứa bé là nô gia.”
Khương Hồng Cơ nói: “Dù sao thì sau này ta cũng là mẹ nuôi của nó, mẹ ruột không để tâm, vậy thì mẹ nuôi như ta phải cẩn thận một chút.”
Bất kể là kiếp trước hay là kiếp này, đối với mỗi sinh mệnh mới cô đều rất kính trọng.
Dù sao, sinh mệnh mới cũng chính là tương lai sau này.
Màn đêm càng lúc càng tối đen, nhưng tất cả các hộ các nhà vẫn còn đèn đuốc sáng trưng, chưa ai ngủ cả.
“Trường Sinh, sao còn chưa đi ngủ?”.
Phong Cẩn đang có hàng ngàn lời muốn nói với vợ mình những tiểu tổ tông Trường Sinh vẫn cứ ở lì trong gian phòng của hai người, không chịu dịch chuyển bờ mông đi đâu.
“Trường Sinh đau bụng quá, mẫu thân xoa bụng giúp con.”
Trường Sinh nằm ngửa trong lòng Ngụy Tĩnh Nhàn, ưỡn cái bụng nhỏ tròn vo ra, còn Ngụy Tĩnh Nhàn thì đang đặt tay lên bụng bé nhẹ nhàng xoa bóp.
“Con đã lớn như vậy rồi, sao không biết quản cái miệng nhỏ hả?” Phong Cẩn thở dài, tuổi con gái cưng không lớn lắm nhưng cân nặng lại không hề nhẹ, nhìn từ xa thì y hệt một quả cầu nhỏ
Tuy nói rằng trẻ em mẫm một chút mới đáng yêu nhưng anh luôn cảm thấy Trường Sinh hơi bị mâm quá
Bởi vì Trường Sinh rất thích ở cạnh Ngụy Tĩnh Nhàn, cho nên ý định có thêm một đứa của vợ chồng Phong Cẩn cứ phải kéo dài hết lần này đến lần khác.