Thiếu niên áo gấm lắc đầu, xấu hổ nói: “Cưỡi ngựa quá mệt, chân đau eo cũng đau, học một hồi đã bỏ cuộc.” Khương Bồng Cơ nói: “Nên học cưỡi ngựa cho tốt, chung quy không thể vì sợ đau sợ mệt mà bỏ bê” Thiếu niên áo gấm cười nói: “A tỷ nói đúng, sau này tiểu đệ sẽ học thật tốt.” Khương Bồng Cơ đi theo cậu, mỗi người cưỡi một con ngựa cùng đi, cô thấy trên mặt thiếu niên từ đầu đến cuối đều mang theo ý cười, không khỏi buồn cười hỏi cậu: “Đệ và ta tuy là tỷ đệ cùng ở nhà nhưng mấy năm qua chưa từng chạm mặt, tình cảm cũng lạnh nhạt
Nhưng nhìn dáng vẻ của đệ, dường như đệ rất thích ta?”
Cô thẳng thắn hỏi, nói toạc móng heo khiến thiếu niên áo gấm hơi bối rối
Suy cho cùng dù quan hệ tỷ đệ thật sự không tốt nhưng trước mặt người khác cũng vẫn nên giả vờ một chút, nào có thể xé rách những giả dối ấy? Thiếu niên áo gấm suy nghĩ một lúc, thành thực trả lời, cậu nói: “Mặc dù tỷ chưa từng gặp tiểu đệ những tiểu đề thường nghe người hầu nói đến chuyện của a tỷ, sớm đã có lòng thân thiết
Huống hồ, nếu không phải a tỷ nhắc đến tiểu đệ với phụ thân, phụ thân cũng sẽ không chuyển tiểu đệ từ quê ở Hà Gian tới bên người dạy dỗ
Tuy a tỷ sẽ không tin nhưng tiểu đệ thật sự rất biết ơn, muốn chính miệng cảm ơn a tỷ.” Liễu Xa cực ít quan tâm tới thứ tử ở hậu viện, trước đó, thiếu niên áo gấm chỉ được gặp Liễu Xa vỏn vẹn vài lần
Bây giờ có thể được người phụ thân mình ngưỡng mộ coi trọng, còn có may mắn được đối phương dẫn theo bên người dạy dỗ, mỗi ngày đốc thúc học hành, đây là điều lúc trước cậu nằm mơ cũng không dám tưởng tượng
Khóe môi Khương Bồng Cơ nhếch lên nụ cười nhạt, cô nói: “Đệ là con trai của phụ thân, huyết thống là thứ chém không đứt
Dù không có ta nhắc chuyện này với phụ thân, đệ cũng đã sắp đến tuổi nghỉ hôn, ông dù sao cũng không thể không quan tâm đến đệ
Chuyện này ta vẫn chưa thực sự giúp sức gì.”
Thiếu niên áo gấm nói: “Dù như thế nào thì đệ vẫn rất biết ơn a tỷ
Phụ thân thường nói, nếu như tiểu đệ có thể có ba phần nhận thức của a tỷ, ông đã mãn nguyện rồi
Nhưng tiểu đệ cảm thấy đời người ngắn ngủi, nên vui chơi kịp thời
Nhận thức là thứ từ khi sinh ra đã có, không thể cưỡng cầu được
Nếu như dù nỗ lực thế nào cũng không thể làm tốt thì chi bằng mặc kệ nó thôi, dù sao thì phụ thân và a tỷ cũng sẽ không để chết đói đầu đường.”
Khương Bồng Cơ không khỏi mỉm cười, cô nói: “Đời người ngắn ngủi, nên vui chơi kịp thời? Cấu này Tử Thực cũng thường treo bên miệng
Nếu các ngươi gặp nhau, không chừng sẽ có tiếng nói chung
Còn nữa, đệ là nam định trong nhà, suy nghĩ sống ngày nào hay ngày ấy phụ thân cũng không vừa ý.”
Thiếu niên áo gấm nói: “Tử Thực? Là Phong Chân dưới trướng a tỷ sao? Nghe a tỷ nói vậy tiểu đệ cũng cảm thấy tò mò
Nhưng đó là nhân tài đắc lực dưới trướng a tỷ, cũng không thể giống tiểu đệ bỏ bê mà tìm lạc thú, tiểu đệ vẫn không nên làm hư người ta.”
Lúc này, Khương Bồng Cơ thật sự bị thiếu niên áo gấm chọc cười
Phong Chân kia là người từng trải tung hoành phong lưu, thật sự làm hư thì cũng là Phong Chân làm hư người khác.
Thiếu niên áo gấm vô cùng dẻo miệng, nhìn bề ngoài có vẻ ngại ngùng nhưng tính cách lại hết sức phóng khoáng, dường như không có lúc nào tẻ nhạt cả
Mắt thấy sắp vào thành, Khương Bồng Cơ nói: “Đệ năm nay cũng sắp mười lăm rồi nhỉ?”
Thiếu niên áo gấm nói: “Qua tháng chạp là mười lăm tuổi.”
“Phụ thân nghĩ xong nên lấy tên tự gì cho đệ chưa?” Tuy nói sau khi lễ đội mũ mới lấy tên tự nhưng phụ thân và thầy cũng có thể chuẩn bị trước thời hạn
* Lễ đội mũ thời xưa khi con trai đến 20 tuổi thì tiến hành lễ đội mũ, cho biết người đó đã trưởng thành.
Danh vọng của Liễu Xa cộng thêm địa vị của Khương Bồng Cơ, gia thế của thiếu niên áo gấm không thể nói là không vững chắc, lấy tên tự trước thời hạn cũng là chuyện bình thường.
Thiếu niên áo gấm nói: “Lúc trước phụ thân từng nói ông còn đang cân nhắc, sau khi chọn xong là có thể xem mắt với người ta.” Nói đến hôn sự của bản thân, thiếu niên áo gấm cũng không e lệ rụt rè, ngược lại rất thoải mái, đáy mắt phần nhiều là sự tò mò với những gì chưa biết.
“Quả thực nên lựa chọn thật tốt.”
Một đoàn người vào thành, người đi đường chỉ lác đác.
Nhưng nhìn trang phục và sắc mặt của dân chúng, cuộc sống của họ cũng không tệ
Tuy nói Liễu Xa đã quyết định lui về hậu trường nhưng phủ đệ ông ở vẫn là nhà cũ trước kia, diện tích lớn hơn dinh trạch ở Hà Gian rất nhiều
Quản gia của Liễu Xa đang đứng ở ngoài phủ sốt ruột nhìn quanh, giống như đang chờ ai.
Nhìn thấy phía cuối của con đường dài xuất hiện mục tiêu, trên khuôn mặt già nua đầy nếp nhăn kia đều là vui sướng, ngay cả con ngươi cũng sáng lên.
“Lão nô tham kiển đại nương tử.” Khương Đồng Cơ xoay người xuống ngựa, đưa dây cương của Tiểu Bạch cho mã phu: “Phụ thân ở đây à?” Lão quản gia gật đầu như giã tỏi: “Vâng vâng..
Lão gia đã ở trong nhà chờ ngài một ngày rồi.” Khương Bồng Cơ bảo Phù Vọng đóng quân ở ngoài thành, bố trí ổn thoả hơn chục nghìn binh lính, bản thân thì theo lão quản gia vào nhà
“Nữ nhi tham kiến phụ thân”
Khương Đồng Cơ chào Liễu Xa, vừa hành lễ được một nửa đã bị Liễu Xa vội vàng đỡ dậy.
“Lan Đình gầy đi không ít, nhìn cũng cao hơn lúc trước.”
Cũng đúng, Khương Bồng Cơ chỉ thấp hơn Liễu Xa nửa cái đầu, còn cao hơn thứ đệ nửa cái đầu.
Chiều cao này đặt trong đám đàn ông không tính là thấp, chớ nói chị cô là phụ nữ, thật đúng là hạc giữa bầy gà.
Dù là Khương Bồng Cơ hay Liễu Xa thì tính cách hai người đều không phải kiểu thích náo nhiệt, bầu không khí hơi yên lặng.
Thiếu niên áo gấm ở một bên nói: “Phụ thân, nhi tử thấy a tỷ đi đường vất vả, hay là cho người chuẩn bị nước nóng, hầu hạ a tỷ thay quần áo trước.” Liễu Xa nói: “Chiếu Nhi nói đúng, vi phụ sơ ý rồi.”
Nói xong, ông gọi thị nữ tới
Khương Bồng Cơ đóng livestream, đi theo thị nữ tới bồn nước nóng rửa mặt.
“Gian phòng này không giống như gần đây mới có người dọn dẹp?”
Thị nữ nói: “Vẫn luôn có người dọn dẹp, từ khi lão gia tới đây đã chuẩn bị tốt cho đại nương tử.”
Khương Bổng Cơ rũ mắt nói: “Phụ thân có lòng.”
Cô tắm xong, thị nữ lại bưng không ít nữ trang hoa lệ và đồ trang sức quý giá lên.
Sau một hồi trang điểm, cô nhìn cô gái mặc quần áo lộng lẫy trong gương đồng, động tác cứng đờ cong khóe miệng
Từ sau khi xuyên không, đây vẫn là lần đầu tiên cổ trang điểm đoan trang như quý nữ
Tô son điểm phấn, trang phục lộng lẫy quý giá
Chỉ nhìn bề ngoài, cố và thiếu niên áo gấm cũng thực sự có tướng chị em, giống như chị em ruột
Khương Bồng Cơ buồng mí mắt xuống, giơ tay lên chọn một cây quạt đàn hương trên khay thị nữ đang bưng
“Đi thôi.” Khương Bồng Cơ đi tới phòng chính, phát hiện trong phòng có thêm vài khuôn mặt xa lạ, mấy người này đều mặc lễ phục
Liễu Xa đang trò chuyện cùng họ, sau khi phát hiện Khương Bồng Cơ tới liền vội vàng từ trên ghế đứng dậy
Ông nói: “Lan Đình, tới bên cạnh vi phụ đi.” Khương Bồng Cơ đi tới, mấy người đàn ông trung niên dồn dập dùng ánh mắt dò xét quét đi quét lại trên người cô
Ánh mắt của họ đều muốn nói cùng một câu..
Cô gái này chính là người Liễu Châu mục chọn? Có người không đồng ý cười xem thường, có người trên mặt lộ vẻ suy nghĩ sâu xa, có người chầm chậm nhắm mắt, tỏ vẻ mình là người ngoài cuộc.
Không cần Liễu Xa đặc biệt giới thiệu, Khương Đồng Cơ cũng biết mấy người đàn ông ăn vận nho nhã này nhất định có liên quan đến đám thế gia Sùng Châu.
Có lẽ, bọn họ chính là người nắm quyền của các hộ thế gia
Liễu Xa muốn lui về phía sau, dự định giao quyền lợi cho cô, dù sao cũng nên giới thiệu để hai bên quen biết nhau, tạo mối quan hệ tốt.