Ngày 8 tháng 8 năm 2011, điều tra được thông tin có du khách đăng kí đi tour ở công ty du lịch Bình An bị mất tích trong chuyến đi từ thành phố Dân Khánh đến núi Phổ Thế, vị du khách bị mất tích đó chính là người uỷ thác, thời gian mất tích là từ ngày 7 tháng 8 năm 2011 đến ngày 8 tháng 8 năm 2011, địa điểm mất tích là ở khách sạn Nam Tinh dưới chân núi Phổ Thế. Nhận được file video của camera giám sát ở cổng khách sạn. Kèm: File video 07120110808.avi.
Trên màn hình hiện lên hình ảnh cổng ra vào của khách sạn và một phần trong đại sảnh.
Thời gian hiển thị ở góc phía trên bên trái màn hình là 20 giờ 29 phút ngày 7 tháng 8 năm 2011.
Ở góc dưới màn hình, có một cô gái đang bước ra ngoài.
Cô ấy đang bước ra cổng khách sạn, trên người mặc một chiếc áo t-shirt và một chiếc quần lửng, mang giày thể thao, tóc xoã ra hai bên. Trên người cô ấy không có mang theo bất kì một cái túi nào, trên tay cũng không cầm theo thứ gì.
Cô gái kia bước ra khỏi cổng khách sạn.
Đoạn video được tua nhanh, tua đến 10 giờ 17 phút tối.
Vẫn là cái cô gái lúc nãy, cô ấy bước vào từ cổng khách sạn, ngồi nghỉ trên cái ghế sô pha trong đại sảnh.
Một lúc lâu sau, cô ấy đứng dậy và bước vào bên trong khách sạn.
Đoạn video đến đây là kết thúc.
Ngày 9 tháng 8 năm 2011, phân tích file video. File ghi âm 07120110808G.wav.
“Tôi không nghe được có âm thanh gì, camera giám sát này không ghi được âm thanh mà.”
“Nam Cung, cậu cũng không nhìn ra có gì bất thường sao?”
“Không có.”
Ngày 9 tháng 8 năm 2011, điều tra lịch sử liên lạc của người uỷ thác. Điều tra được lịch sử trò chuyện trên mạng của người uỷ thác. Tìm được bạn chat trên mạng tên là “Thái Thái”. Gửi lời mời kết bạn cho “Thái Thái” nhưng chưa nhận được phản hồi.
Kèm: lịch sử trò chuyện của người uỷ thác và Thái Thái.
Lạc Xuyên 06-08 23:11:34
Mình không ngủ được, lại nằm mơ thấy ác mộng rồi!
Thái Thái 06-08 23:11:58
Lại nằm mơ thấy cái thứ đó nữa sao?
Lạc Xuyên 06-08 23:12:10
Đúng vậy, lại nằm mơ thấy nữa rồi, mơ thấy liên tục.
Thái Thái 06-08 23:13:24
Nếu không thì bạn cứ kể ra cho mình nghe đi. Kể càng nhiều lần thì sẽ càng cảm thấy đỡ sợ hơn.
Lạc Xuyên 06-08 23:38:45
Mình nằm mơ thấy công viên nước, thường xuyên nằm mơ thấy nó... Nằm mơ thấy mình đang chơi trò “Bạch tuộc lớn”, trượt xuống từ trên một cái ống rất cao, lúc đó chỉ có một mình mình thôi, mình ngồi trên một cái phao rất to, lúc trượt xuống thì phao có bị xóc nảy. Sau đó có thứ gì đó rơi vào trong cái phao. Lúc đang trượt xuống thì mình có nhìn thấy một khuôn mặt, trên cái khuôn mặt đó không hề có mắt. Cái phao bị lật, mình rơi xuống nước và tiếp tục trượt xuống dưới. Xung quanh đó đều là những thi thể. Cảm giác ấy rất chân thật, mình còn có thể nhìn thấy vết thương trên những cái thi thể đó nữa, có cả vết bỏng, những cái thi thể đó trông rất buồn nôn, không có cái nào là còn nguyên vẹn cả. Nước có màu đỏ tươi, còn nóng hổi nữa, giống như là máu vừa được rút từ trong cơ thể vậy. Mình cứ trượt mãi trượt mãi, cuối cùng cũng trượt đến cuối đường ống rồi. Lỗ ra sáng trưng, sau khi trượt ra khỏi ống thì cả người mình bỗng nhiên bị rơi tự do, mặt hướng xuống dưới, mình có thể nhìn thấy cái hồ nước ở phía dưới, trong cái hồ nước khoảng mấy trăm mét đó toàn là thi thể, những cái thi thể kia cũng trượt ra khỏi ống, có rất nhiều thi thể và máu trôi ra từ trong những cái ống xung quanh đó. Mình bị rơi xuống hồ nước, cả người nát bét ra hết thành những mảnh thịt vụn.
Thái Thái 06-08 23:41:59
Chắc do hôm đó bạn đã nhìn thấy máu của cô gái đang đến ngày nào đấy, sau đó lại giẫm phải cái linh kiện nhựa kia nên bạn mới suy nghĩ lung tung thôi.
Thái Thái 06-08 23:42:07
Nói ra hết rồi có phải đã đỡ sợ hơn không?
Thái Thái 06-08 23:42:21
Nói ra hết thì sẽ cảm thấy ổn hơn thôi.
Lạc Xuyên 06-08 23:44:51
Ừ.
Lạc Xuyên 07-08 22:18:23
Thái Thái, mình khó chịu quá!
Lạc Xuyên 07-08 22:20:01
Mình chịu hết nổi rồi.
Lạc Xuyên 07-08 22:22:48
Mình khó chịu quá, bây giờ khi mình nhìn thấy nước cũng cảm thấy rất khó chịu, toàn nhìn ra là máu cả.
Lạc Xuyên 07-08 23:54:38
Mình cứ luôn ngửi thấy mùi máu. Lúc đang đốt nhang bái phật cũng ngửi thấy mùi máu tươi.
Lạc Xuyên 08-08 02:14:21
Bạn có nghe thấy gì không? Có người đang gọi tên của mình?
Ngày 10 tháng 8 năm 2011, điều tra được thông tin liên lạc của Thái Thái. Liên lạc với Thái Thái. File ghi âm cuộc gọi 201108101542.mp3.
“Xin chào, cho hỏi có phải là số điện thoại của cô Thái Thái không?”
“Gì cơ? Chị là...”
“Hôm qua tôi có kết bạn với cô. Chúng tôi nhận sự uỷ thác của cô Thẩm Lạc Xuyên điều tra về vụ việc ở công viên nước. Bây giờ cô Thẩm đã bị mất tích, người cuối cùng mà cô ấy liên lạc chắc là cô đây.”
“Mất tích? Lạc Xuyên bị mất tích rồi sao?”
“Đúng vậy.”
“Em không biết... Chị đợi một lát, để em lên mạng xem thử. Mấy hôm gần đây em...”
Loảng xoảng... Rầm…
“Cô Thái, xin cô bình tĩnh lại. Cô có thông tin liên lạc của cô Thẩm không?”
“Có, em có số điện thoại của bạn ấy, em...”
“Số điện thoại của cô ấy không gọi được, cô ấy đã khoá máy rồi.”
“Vậy, vậy phải làm sao... À, em biết bạn ấy học ở trường nào.”
“Cô ấy không quay về trường, cũng không có liên lạc với thầy cô hay bạn bè trong lớp.”
“Vậy em... Hức... Tại sao bạn ấy lại...”
“Lúc cô ấy liên lạc với cô, cô ấy có nói gì không?”
“Bạn ấy nói rất nhiều thứ. Nói về chuyện trong công viên nước, nói về việc bạn ấy nằm mơ thấy ác mộng, bạn ấy nói là đi du lịch ở núi Phổ Thế... Đúng rồi, em có nói qua với bạn ấy là đợi khi bạn ấy đi du lịch về rồi thì em sẽ đi chung với bạn ấy đến công viên nước để xem thử... Bạn ấy nhất định là... Em... Bây giờ em...”
Tút...
Ngày 10 tháng 8 năm 2011, đi đến công viên nước Đại Thế Giới. File video 07120110810.avi.
Trên màn hình xuất hiện hình ảnh cổng ra vào của công viên nước.
Nhìn khung cảnh ngoài trời thì có vẻ như bây giờ đang là buổi xế chiều, nhưng vẫn còn rất nhiều đang đứng xếp hàng trước cổng.
Ống kính tiến vào trong cổng.
Màn hình thay đổi, thành khu vực bên trong công viên nước.
Lúc này bỗng vang lên tiếng của Ngô Linh.
“Cô Thái Thái, bây giờ cô đang ở đâu vậy? Cô có ở trong công viên nước không? Chúng tôi cũng đã đến rồi. Cô đang ở đâu?”
“Á...”
“Oa á...”
Trong video đột nhiên vang lên tiếng hỗn loạn, có rất nhiều người đang hét lên.
Những du khách mặc đồ bơi đi dép đang đứng ở gần đấy đều quay đầu nhìn về cùng một phía. Ở phía đó, có rất nhiều người bắt đầu chạy đi.
Bối cảnh trong màn hình là một khu trò chơi rất lớn, những đường ống màu vàng, màu xanh da trời, xanh lá cây uốn lượn xung quanh, nhìn tổng thể thì trông giống như một con bạch tuộc hoạt hình khổng lồ.
Ống kính dịch chuyển về phía con bạch tuộc đó.
“... Cô Thái Thái, cô...” Ngô Linh đột nhiên khựng lại, một lúc lâu sau, cô ấy mới nói tiếp: “Đã phát hiện thi thể.”
Tốc độ di chuyển ống kính được tăng nhanh, có chút rung lắc.
Trong ống kính rung lắc xuất hiện đám người đang chạy tán loạn, có người thì đang khóc nức nở, có người thì chạy nửa chừng bị vấp té... Chốc chốc lại có người xông đến trước ống kính, mặt họ như sắp dán chặt vào ống kính vậy. Trên màn hình hiện lên hình ảnh vẻ mặt sợ sệt, bất an của những người du khách.
Ống kính dịch chuyển chậm lại, chen qua trong đám người đông đúc.
Con bạch tuộc trong màn hình trở nên to hơn rất nhiều.
Cuối cùng, màn hình đã không thể nhìn thấy toàn bộ con bạch tuộc được nữa, dòng người cũng biến mất.
Lúc này hiện lên hình ảnh một hồ nước.
Có một cô gái đang quỳ bên bờ hồ khóc thất thanh.
Những cái phao sặc sỡ đang trôi lững lờ trên mặt hồ. Bên trên cái hồ nước có một cái ống màu vàng, nước chảy xuống từ trong cái ống. Những dòng nước chảy ra từ trong ống đều có màu đỏ nhạt.
Trong hồ ngoài phao ra thì còn có những mảnh thịt vụn đang nổi lềnh bềnh và dòng máu đỏ tươi đang trôi lững lờ rồi lan dần ra xung quanh.
“Lạc Xuyên... Lạc Xuyên...” Cô gái kia đang lẩm nhẩm một cái tên, có nhân viên công tác kéo cô ta dậy, nhưng lại bị cô ta đẩy ra.
Cô gái phát ra tiếng khóc vô cùng đau đớn.
“Lạc Xuyên!”
Ống kính dịch chuyển lại gần hơn, quay về phía thi thể nổi trên mặt nước, sau đó lại quay về phía lối ra của cái ống trượt.
Còn có rất nhiều những mảnh thịt vụn trôi ra từ trong đường ống tối om đó, rơi xuống nước và chìm xuống đáy hồ.