Lâm Thi Ý giống như nghe được chuyện cười vậy, cười nhạo: “Nếu thật sự có bản lĩnh như vậy, Kiều An Hảo, không biết có thể gọi điện thoại kêu bạn trai cô tới đây, để mọi người mở mang?”
Triệu Manh vì tức giận mà nói đại, hoàn toàn không hề suy nghĩ mà chỉ nói đại mấy lời đó.
Lúc này bị Lâm Thi Ý hỏi ngược lại như vậy, Triệu Manh mới tỉnh táo, sau đó quay đầu, nhìn về Kiều An Hảo.
Thật ra thì cô không có nói dối, Kiều An Hảo là vợ hợp pháp của Lục Cẩn Niên, mà Lục Cẩn Niên thật sự cũng có bản lĩnh kia, chẳng qua là. . . Những lời vừa rồi không suy nghĩ mà nói ra, nếu như lúc này không gọi được Lục Cẩn Niên tới thì hóa ra cô đang nói xạo.
Huống chi, mọi người đều đang nghỉ ngơi trong phim trường cũng chứng kiến được một màn kia.
Không những thế cô còn có thể liên lụy Kiều An Hảo bị Lâm Thi Ý cười nhạo.
Thật ra, Triệu Manh cũng ý thức được mình quá mức kích động, nhưng đã ép đến nước này, đâm lao phải theo lao, cô không thể làm gì khác hơn là dùng cánh tay đụng đụng Kiều An Hảo, dùng giọng nói chỉ hai người nghe thấy, nói: “ Kiều Kiều, cậu gọi cho Lục ảnh đế đi, nếu không chúng ta sẽ bị mất mặt.”
Kiều An Hảo im lặng nhìn một vòng chung quanh, cũng tiến tới bên tai Triệu Manh, học bộ dáng của cô, dùng giọng chỉ hai người nghe được, nói: “Tôi không biết số điện thoại của Lục Cẩn Niên.”
Thật sự cô không biết số điện thoại của Lục Cẩn Niên.
Số điện thoại trước kia đã ngưng dùng, lúc anh trở về nước đến bây giờ chưa có sử dụng lại.
“Không thể nào?” Triệu Manh vốn đang phấn khích, trong nháy mắt biến thành quả bóng bị xì, ủ rũ: “Lần này xong thật rồi. . .”
Kiều An Hảo xuất thân thật sự không tệ, chẳng qua là, dù có tốt, thật sự Lâm Thi Ý không tin Kiều An Hảo có thể gọi 1 người xuất hiện như Triệu Manh nói, có thể khiến một nhà đầu tư ngừng quay phim.
Bây giờ Lâm Thi Ý thấy dáng vẻ Kiều An Hảo và Triệu Manh xì xào bàn tán, càng khẳng định Triệu Manh đang khoác lác, nhất thời trở nên phấn khích, cười tỏ vẻ: “Thế nào? Khoác lác không thành, còn khiến bản thân mất mặt sao?”
Triệu Manh theo bản năng nhắm mắt lại, thật đúng là cái gì tới sẽ tới, sau đó giả vờ như không biết Lâm Thi Ý giễu cợt.
“Chẳng qua, đúng là có xe, ngày ngày đưa cô Kiều đến đoàn phim, nhưng mà gần đây, rất nhiều người mua được xe xịn, không nhất định là nhân vật lợi hại.” Lâm Thi Ý nghĩ tới đây, bất chợt liền cong môi đỏ mọng nở nụ cười: “Cô Kiều, chẳng lẽ người ngồi trong xe bằng tuổi cha cô? Cô không có mặt mũi gọi ông ta đến gặp mọi người?”
Lời của Lâm Thi Ý khiến không ít người cũng hùa theo cười.
“Lâm Thi Ý, tốt nhất cô nên bớt áp đặt những chuyện cô đã làm lên người của người khác….” Triệu Manh nghe nói như thế, trong nháy mắt lại tức giận, chỉ là cô nói mới vừa nói phân nửa, liền bị Kiều An Hảo vươn tay, kéo cánh tay của cô ngăn cản.
“Kiều Kiều?” Triệu Manh quay đầu, nhìn về Kiều An Hảo.
Kiều An Hảo nhìn Triệu Manh cười, chỉ cái túi của mình, nhẹ nhàng nói: “Đưa điện thoại di động cho tớ.”
“Kiều Kiều, không phải cậu không biết số điện thoại của Lục ảnh đế sao?” Triệu Manh đưa điện thoại tới tay Kiều An Hảo, còn tiến tới thấp giọng hỏi một câu.
lethingocbichLúc đầu đọc truyện này ngược tơi tả luôn hiểu lầm này đến hiểu lầm khác đến sau cùng mới siêu ngọt một chút .... - sent 2022-10-15 08:00:20
thúy hằng đặngLỗi phông chữ quá đã thế cốt truyện cx ko ms 3 sao - sent 2021-11-22 22:42:29
minhanh1303Truyện lan man dài dòng quá - sent 2020-05-17 23:53:19