Cô chị Cẩm Sắt dịu dàng nhã nhặn, cô em Cẩm Địch lại tinh nghịch tươi sáng.
Cẩm Địch biết hai người kia đều thích chị của mình, cô nói với hai người họ rằng tình cảm giữa hai chị em cô rất tốt, nếu ai muốn có được sự trợ giúp của cô thì phải dỗ cô vui vẻ.
Thế là Vệ Kiêu và Phương Tấn cùng nghĩ hết mọi biện pháp lấy lòng Cẩm Địch, mua quà cho cô, giúp cô làm mọi chuyện.
Nhưng không ai ngờ rằng, trong quá trình này, Cẩm Địch lại yêu Phương Tấn.
Cô cũng không biết tình cảm này bắt đầu từ khi nào.
Nhưng mỗi khi Phương Tấn lấy lòng cô, trong nội tâm của cô sẽ cảm thấy khó chịu, đau khổ, bởi vì cô yêu anh ấy, mà anh ấy lại hi vọng cô giúp đỡ để anh ấy theo đuổi chị của cô.
Mặc dù rất đau khổ nhưng cô vẫn tiếp tục giúp Phương Tấn.
Cẩm Sắt biết thừa ba người họ đang làm cái trò gì.
Cô ấy vốn không có cảm giác gì với hai chàng trai xuất sắc này cả, cô ấy cũng đã từng nói với Cẩm Địch rằng, hiện giờ cô ấy chưa muốn yêu đương nên không thể chấp nhận tình cảm của ai cả, tốt nhất Cẩm Địch không nên tiếp tục giúp họ nữa.
Nhưng sau khi nghe mấy câu nói này, Phương Tấn cảm thấy rất khó chịu.
Anh ta vẫn luôn cho rằng Cẩm Sắt sẽ thích mình.
Và vận mệnh của bốn người họ đã thay đổi trong một đêm đó.
Cẩm Sắt đi làm ở một quán bar, bị mấy gã côn đồ để mắt tới, mấy gã lưu manh đó cho cô uống thuốc, hòng xâm phạm cô.
Phút cuối, Cẩm Địch nhận được tin tức bèn báo ngay cho Vệ Kiêu và Phương Tấn, để bọn họ đến cứu Cẩm Sắt.
Thế nhưng Vệ Kiêu lại đến trước một bước.
Đêm hôm đó, Cẩm Sắt chịu sự tác động của thuốc kích dục, nên chủ động ân ái với Vệ Kiêu một đêm.
Lúc Cẩm Địch chạy đến nơi thì trông thấy Phương Tấn đang ngồi ở bên ngoài hành lang, im lặng hút thuốc, dưới chân anh đã có mấy đầu mẩu thuốc lá và ở căn phòng phía sau lưng anh truyền ra tiếng rên rỉ kịch liệt của Cẩm Sắt và Vệ Kiêu.
Cẩm Địch đi tới, nhẹ giọng nói với Phương Tấn: “Phương Tấn, anh đừng quá khó chịu, có lẽ đây chính là số mệnh rồi, là duyên phận của họ.”
Phương Tấn cúi đầu thì thào: “Nhưng mà anh yêu cô ấy, rất yêu.”
Lúc đó, Cẩm Địch cảm thấy tim mình như bị xé nát.
Cô không thể khống chế được mình nữa mà nói với anh: “Thế nhưng em lại yêu anh!”
Phương Tấn kinh ngạc nhìn cô.
Vốn Cẩm Địch cảm thấy như thế này cũng tốt. Chị đến với Vệ Kiêu, còn cô thì thành đôi với Phương Tấn.
Thế nhưng đến ngày hôm sau bọn họ mới biết được, vào đêm hôm qua thật ra Vệ Kiêu cũng đang đi uống rượu, mà còn uống đến mức say mèn, sau khi nhận được điện thoại của Cẩm Địch, anh ấy chỉ nghe loáng thoáng có ai đó nói đi đến nhà nghỉ nào đó để cứu Cẩm Sắt…
Anh ấy không nghe ra người gọi đến là Cẩm Sắt hay Cẩm Địch, cũng không rõ anh ấy phải đi cứu Cẩm Sắt hay là Cẩm Địch nữa.
Dù sao anh ấy chỉ nghe được là phải đi cứu người, cho nên chạy tới trong tình trạng say khướt.
Lúc đó, Cẩm Sắt đã bị thứ thuốc kia đánh gục, cô ấy cũng cảm thấy nếu lấy Vệ Kiêu cũng không tệ lắm, anh ấy đã say đến mức thế này mà vẫn là người đầu tiên đến được chỗ cô ấy nên cô ấy cảm động, cho nên cô ấy đã quyết định sẽ chọn Vệ Kiêu và cũng không quan trọng việc phải dùng anh ấy làm thuốc giải.
Đương nhiên, hai người kia hoàn toàn không biết những chuyện này.
Cẩm Địch cùng Phương Tấn vẫn luôn chờ ở bên ngoài.
Chờ đến bình minh.
Phương Tấn nói rằng dù thế nào đi chăng nữa cũng không thể để Cẩm Sắt tỉnh lại ở một nơi nhục nhã như thế này được, cũng không thể để cô ấy vừa tỉnh lại đã nhìn thấy Vệ Kiêu, sợ cô ấy bị sốc, nên cần có thời gian để bình tĩnh lại, không thể để cô ấy buộc phải lựa chọn trong tình cảnh này.
Vì thế Phương Tấn muốn đưa Cẩm Sắt đi.
Lúc đó, Cẩm Địch hiểu, dù chị của cô đã ngủ với Vệ Kiêu, đã trao thân thể cho Vệ Kiêu thì Phương Tấn cũng không hết hi vọng và cũng không muốn buông tay.
Cẩm Địch khổ sở đến mức muốn chết, nhưng vẫn đồng ý với Phương Tấn.
Cô đi vào trong phòng, giúp Cẩm Sắt đã ngất xỉu mặc lại quần áo đàng hoàng, rồi để Phương Tấn vào ôm chị mình đi mất.
Sau đó cô đứng nhìn Vệ Kiêu đang cuộn tròn trong chăn ngủ đến không biết trời đất là gì, đột nhiên Cẩm Địch cảm thấy lòng mình rất đau, thế là cô ôm ngực ngồi khóc nấc ở bên giường.
Có lẽ là trời xui đất khiến thế nào.
Khi cô đang khóc đến mức hai mắt đẫm nước thì Vệ Kiêu tỉnh lại.
Đầu Vệ Kiêu đau đến mức muốn nứt ra, anh ấy nhìn thấy cô, lại thấy trên giường bừa bộn, và thấy cô khóc hai mắt đỏ bừng, anh ấy ngây người.
Vệ Kiêu lại cho rằng người cùng mình ân ái cả đêm qua chính là Cẩm Địch.
“Đừng khóc.” Anh ấy im lặng một lúc lâu mới cất chất giọng khàn khàn, nói với cô: “Anh sẽ chịu trách nhiệm, chúng ta lập tức kết hôn thôi.”
Cẩm Địch choáng váng.
Vốn cô định nói ra hết mọi chuyện, nhưng đúng vào lúc đó, cô nhận được điện thoại của Phương Tấn.
Phương Tấn đang lái xe, nhìn sang Cẩm Sắt vẫn đang hôn mê ở bên ghế lái phụ, anh nói với Cẩm Địch: “Cẩm Địch à, làm sao bây giờ? Anh phải làm sao bây giờ? Dù biết rõ cô ấy vừa ân ái với Vệ Kiêu, nhưng anh thật sự không quan tâm đến chuyện đó. Anh vừa nghĩ đến chuyện cô ấy sẽ lấy Vệ Kiêu, anh không còn cơ hội nữa là đã cảm thấy toàn bộ thế giới này rơi vào tăm tối rồi. Cẩm Địch à, anh không thở nổi, em nói đi, anh nên làm gì bây giờ?”
Cẩm Địch nghe ra được nỗi thống khổ của Phương Tấn.
Cô cũng vì anh mà đau lòng.
Lúc ấy, cô thật sự không đành lòng nhìn thấy anh tuyệt vọng.
Ma xui quỷ khiến thế nào, cô lại nói với Vệ Kiêu rằng: “Được, chúng ta lập tức kết hôn, đi đăng ký ngay bây giờ luôn.”
Cứ như thế, cô lấy Vệ Kiêu.
Coi như cô hi sinh mình để tác thành cho Phương Tấn.
Cô nghĩ rằng Phương Tấn sẽ cảm kích mình, từ nay về sau, cô sẽ có một ý nghĩa đặc biệt với anh.
Trong buổi sáng cùng ngày hôm ấy, Cẩm Địch và Vệ Kiêu đăng ký thành vợ chồng hợp pháp, đồng thời, vì không muốn anh ấy và Cẩm Sắt phát hiện ra điều bất bình thường, cô yêu cầu Vệ Kiêu lập tức rời khỏi Liên minh cùng mình, đi hưởng tuần trăng mật.
Lần đi trăng mật này mất hơn nửa năm.
Trong hơn nửa năm này, cả hai người họ đều vì nỗi đau khổ riêng trong lòng mình mà không ai liên hệ với Cẩm Sắt cả.
Bọn họ đều nghĩ rằng đối phương đang hạnh phúc.
Nhưng Cẩm Địch không ngờ được rằng, cùng ngày hôm đó sau khi Cẩm Sắt tỉnh dậy liền thẳng thắn nói với Phương Tấn rằng: “Em đã ngủ cùng Vệ Kiêu rồi, em sẽ kết hôn với anh ấy, thật xin lỗi, anh đừng tốn thời gian với em nữa, em và anh tuyệt đối không thể đến với nhau được.”
Phương Tấn tuyệt vọng bỏ đi nhập ngũ, trong thời gian ngắn anh bày ra bản lĩnh hơn người, từ đó một đường thăng quan tiến chức, tiền đồ vô hạn.
Nhìn Phương Tấn rời đi xong, Cẩm Sắt lập tức đi tìm Vệ Kiêu.
Thế nhưng lúc đó Vệ Kiêu đã đi xa cùng với Cẩm Địch rồi.
Cẩm Địch vẫn cho là mình yêu Phương Tấn, cả đời này cũng sẽ không thay đổi, nhưng sau hơn nửa năm đi trăng mật, cô và Vệ Kiêu sớm chiều ở chung bên nhau, cô bắt đầu dần đem tình cảm của mình chuyển dời sang Vệ Kiêu.
Cô yêu Vệ Kiêu.
Cuối cùng thì cô không thể rời khỏi Vệ Kiêu được.
Cô sợ hãi khi trở về Liên minh, Vệ Kiêu sẽ phát hiện ra sự thật và muốn ly hôn với cô, rồi trở về với chị của cô, vì thế mà cô năn nỉ anh ấy đến thành phố khác sinh sống.
Bọn họ chu du ở bên ngoài gần ba năm.
Vệ Kiêu nhận được một công việc rất khá, nên họ mới trở lại thủ đô.
Khi họ tìm đến chỗ Cẩm Sắt thì cô ấy đã sinh ra Vệ Thường Khuynh.
Cẩm Sắt phát hiện mình có thai, bụng lớn dần lên, cô ấy quyết định sinh đứa trẻ ra mà trong lòng vẫn nghĩ là mình bị Vệ Kiêu lừa gạt, vì nghĩ là mình bị vứt bỏ nên Cẩm Sắt mắc phải chứng trầm cảm sau sinh.
Lúc đó Vệ Thường Khuynh được hai tuổi cũng ốm yếu nhiều bệnh tật, người rất gầy và nhỏ.
“Cuối cùng Cẩm Sắt cũng biết chuyện năm đó, chị ấy không oán hận chúng ta, còn gửi gắm con cho mẹ nữa.” Bà Vệ, chính là Cẩm Địch nói với giọng điệu khô khốc. “Ban đầu ta cũng thật sự muốn nuôi dưỡng con như con trai ruột của mình.”
Ngọc Nguyễn1624345151Trời ơi, đọc truyện nhiều lúc cấn lắm ý, lúc đầu viết Đan Ninh Ninh đc nu9 cứu xong sau này sẽ nhớ ơn r vươn lên, đọc đến chương 500 thì viết ĐNN vì muốn lm bà Chúc r nghĩ xấu nu9, là sao v trời:)), truyện cấn vch ý - sent 2024-08-28 14:49:53
sarahhacầu thêm truyện ms - sent 2022-11-03 08:38:45
tranle92Đi 1 vòng chà bá cái kết tức - sent 2022-09-10 16:15:46
Ngân Phạm16266964943h sáng đọc đến chương 481 cười muốn rụng rốn mn ạ . Truyện thật sự rất hay . Cực kì hấp dẫn . Tình tiết lôi cuốn xen lẫn hài hước . Lúc trước vào xem bình luận thấy mn nói truyện hệ thống nên mình k muốn đọc vì đã từng đọc vài truyện liên quan đếb hệ thống thì thấy khá nhàm chán và dỡ . Nhưng truyện này không đọc thì rất tiết luôn ấy ạ - sent 2022-03-22 02:57:24
junnnnntruyện này hay nhưng có ai thấy cái kết hơi nhanh ko ..ko ngược
- sent 2021-12-15 14:29:50