Nhưng cô ta có nhanh đến mấy thì cũng không nhanh bằng Z.
Đổng Duyệt Đồng hết cách, đành phải gạt vẻ yếu đuối kia đi, quay lại đánh nhau với Z.
Cô ta lớn lên cùng Saka, tuy không có được thân thủ như Saka nhưng cô ta vẫn nắm được nguyên tắc cơ bản về việc dẫn khí vào cơ thể. So với Tiết Tấn Nguyên, sức mạnh vũ lực của Đổng Duyệt Đồng cao hơn rất rõ.
Ít nhất thì sau khi bắt đầu so găng với Z, chỉ trong thoáng chốc, hai người đã đánh được vài chiêu nhưng cô ta vẫn không bị đánh bay.
Nhưng dù có dốc hết sức lực, Đổng Duyệt Đồng cũng không phải đối thủ của Z. Đồng thời, cô ta còn kinh ngạc nhận ra, sức lực của Z hoàn toàn không phải đấu pháp dẫn khí nhập thể như Saka dạy cô ta. Z là sự mạnh mẽ về sức mạnh thuần túy, mạnh đến mức dù cô ta dùng khí công để đánh với đối phương, cô ta cũng không đánh lại nổi.
“Á...”
Chân Z vung đến cùng một tiếng hét.
Tất cả mọi người đứng ngoài xem đều không nhịn được mà kêu lên sợ hãi.
Saka đã chết rồi, sau này Đường Môn chỉ còn lại Đổng Duyệt Đồng. Cho dù cái chết của Saka có liên quan đến người phụ nữ này hay không, họ đều không mong muốn cô ta có chuyện gì bất trắc nữa.
Bởi vì không ai có thể khỏe mạnh cả đời người, y thuật của Đường Môn thực sự khiến người ta trầm trồ. Tuy Đổng Duyệt Đồng không sánh được với Saka nhưng cũng rất có bản lĩnh.
“Rầm...”
Sau một tiếng vang, khoảng đất cách Đổng Duyệt Đồng nửa centimet bị đạp thành một cái hố.
Đất bắn tung tóe lên khuôn mặt hoa nhường nguyệt thẹn của cô ta, cô ta sợ đến mức run lẩy bẩy.
“Tiểu Duyệt!”
Tiết Tấn Nguyên hoảng đến tái nhợt cả mặt, nhưng nghĩ đến sức mạnh của Z, hắn cũng chỉ có thể gọi một tiếng, không dám có bất cứ hành động nào.
Z đã đánh bại Đổng Duyệt Đồng sau vài chiêu.
Nhưng anh ta không đạp chết cô ta ngay, anh ta nhìn người phụ nữ dưới đất, nói một cách lạnh lùng: “Đúng là tôi vẫn chưa đủ vẹn toàn, là tôi không bảo vệ tốt cho cô ấy. Thế nên nếu tôi biết là ai đã hại chết cô ấy, Thánh Điện chắc chắn sẽ dốc hết sức lực để hủy diệt kẻ đó. Còn cô ấy, dù có chết rồi thì cũng là của tôi! Các người... cút!”
Đường Môn là của Saka, Tiết Tấn Nguyên là chồng chưa cưới của Saka. Nhưng sau khi Saka chết, người của Thánh Điện lại đến tiếp nhận tang lễ của cô, nhóm người Đường Môn còn không có cả tư cách dự!
Chẳng mấy chốc, Đường Môn và nhà họ Tiết trở thành trò cười của các vị tai to mặt lớn trong những buổi trà nước chuyện trò.
…
Tuy sau khi Tần Dịch chuyển sang nhà mới, nguyên chủ chỉ đến một lần nhưng cũng để lại cho cô một hồi ức tuyệt vời, vì vậy Cảnh Thiên đến cổng nhà anh ta rất quen chân.
Nơi này là khu biệt thự ở ngoại ô thành phố H, tuy không thể so sánh với nhà họ Chiến nhưng cũng là khu nhà giàu, ra vào kiểm tra khá nghiêm ngặt. Nghe nói là đến nhà Tần Dịch, bảo vệ liếc Cảnh Thiên thêm mấy lần rồi gọi video cho đối phương.
Tần Dịch đang ôm Cảnh Lạc ngủ thì tiếng gõ cửa phòng đột ngột vang lên.
Cảnh Lạc bất an dụi vào lòng Tần Dịch, nũng nịu nói: “Anh Dịch, có người gõ cửa kìa.”
Tối qua Tần Dịch mệt gần chết, nghe thấy tiếng gõ cửa cũng không muốn phản ứng. Anh ta bị Cảnh Lạc đánh thức, đang bực mình định lên tiếng thì giọng nói sốt sắng và bực bội của bà Tần vọng từ ngoài cửa vào: “A Dịch, mau dậy đi, Cảnh Thiên đến rồi.”