Tôi nghĩ trước hết có thể bàn bạc với ông ta một chút, còn lại từ từ.
Nếu lúc này nhận quá nhiều quảng cáo trong khi Tần Ngạn chẳng có tác phẩm nào ngoài một show thời trang, chẳng mấy chốc Tần Ngạn sẽ chìm vào quên lãng, thậm chí bị người ta chỉ trích là đồ hám tiền.” Mạc Tiểu Thu nghiêm túc phân tích.
Daisy gật đầu tán thưởng, “Không tồi, cô tiến bộ lắm.
Đã biết cân nhắc thiệt hơn rồi.
Thật ra, ngành này cũng không quá phức tạp, quan trọng là cô có thể nghĩ đến đâu.
Người khác nghĩ mười bước, cô phải nghĩ mười một bước, cuối cùng mới tránh được nguy cơ.” Mạc Tiểu Thu cười, “Sao tôi thấy chuyện không khó mà cô nói lại là khâu khó nhất nhỉ?” “Tôi tin ở cô.
Cô là do tôi đào tạo ra mà!” Daisy mỉm cười quyến rũ, tràn đầy tự tin.
Show diễn của Meynard được tổ chức tại ba nơi ở nước A.
Ngoài thành phố Mạc Tiểu Thu đang ở thì còn có hai bờ Đông - Tây.
Mạc Tiểu Thu giúp Tần Ngạn chuẩn bị hành lý, sau đó cùng anh xuất phát đến bờ Tây.
Thoạt đầu, Mạc Tiểu Thu cứ tưởng các người mẫu đều mang theo người đại diện đi đến nơi tổ chức buổi diễn tiếp theo, không ngờ lại gặp một đám đông người mẫu và phóng viên ở sân bay.
Vóc dáng Mạc Tiểu Thu vốn thấp, cô đứng giữa rừng người mẫu chẳng khác nào một chàng Hobbit lạc vào xứ sở người khổng lồ...
“Cô là người đại diện của Tần Ngạn hả?” Một cô gái đi đến chỗ Mạc Tiểu Thu, thân thiện nói, “Tôi là Lisa, phóng viên kiêm biên tập của tạp chí Star, hân hạnh được biết cô.” Mạc Tiểu Thu gật đầu, “Chào cô, tôi tên Mạc Tiểu Thu.” “Tên cô thật dễ thương.” Lisa là một cô gái xinh đẹp và đáng yêu.
Vẻ đẹp của cô ta không quá nổi bật, nhưng mỗi một ánh mắt nụ cười đều khiến người ta cảm thấy dễ chịu, muốn làm thân với cô ta.
“Cảm ơn, tên cô cũng rất dễ nghe.” Mạc Tiểu Thu nói.
“Thật á?” Lisa cười, “Tôi lại thấy tên mình bình thường quá, cứ tiếc nuối mãi.
Có điều, lần này có thể làm phóng viên đồng hành cùng Tần Ngạn, tôi thật sự rất vui.
Cô xem mấy người kia kìa...” Nói rồi, cô ta chỉ về phía các phóng viên đang chụp ảnh đằng xa, “Chắc hẳn bọn họ hâm mộ tôi chết đi được.” “Phóng viên đồng hành cùng Tần Ngạn?” Mạc Tiểu Thu nhíu mày, “Tôi chưa từng nghe qua chuyện này.” Là người đại diện của Tần Ngạn mà cô lại không biết chuyện này, có quá đáng lắm rồi không? “Cô không biết à? Tôi tưởng Tần Ngạn nói cho cô rồi chứ!” Lisa trổ mắt, chớp chớp vẻ vô tội, “Tạp chí Star chúng tôi đã liên hệ với Meynard, ngỏ ý muốn thực hiện một cuộc phỏng vấn theo gót các người mẫu, nói thẳng
ra là chủ yếu phỏng vấn Tần Ngạn, Tần Ngạn đã đồng ý rồi.
Chẳng lẽ anh ấy không nói với cô?” Không có...
Mạc Tiểu Thu cười khan, “Dạo này tôi cũng khá bận, chắc anh ấy định nói với tôi sau chăng?”
“Ra thế.” Lisa gật đầu, “À...
Đến lượt chúng ta soát vé rồi kìa.
Mau checkin thôi! Tôi đi trước nhé, phải theo sát Tần Ngạn.” Nói rồi, Lisa quay đi, bước nhanh về phía trước.
Cô ta đi đến bên cạnh Tần Ngạn, không biết nói gì mà Tần Ngạn gật đầu.
Mạc Tiểu Thu đứng ở cuối hàng, từ đầu đến cuối, Tần Ngạn không hề liếc nhìn cô.
Vé máy bay của mọi người đều do công ty của Meynard mua.
Meynard, Emily, vedette và người mẫu thứ chính ngồi khoang hạng nhất, những người còn lại ngồi khoang phổ thông.
Chỗ ngồi của Emily ngay cạnh chỗ Tần Ngạn, còn Mạc Tiểu Thu thì ngồi ở hàng ghế sau cùng trong khoang phổ thông.
“Thật quá đáng!” Lisa thình lình ngồi xuống bên cạnh Mạc Tiểu Thu, miệng phàn nàn, “Cô nàng Emily kia rõ ràng cố ý! Xếp cho tôi ngồi khoang phổ thông cũng thôi đi, còn ngồi tận đuôi máy bay! Tôi ghét mùi xăng dầu.”
Mạc Tiểu Thu chẳng những ghét mùi xăng dầu mà còn khá nhạy cảm với mùi này,nói thẳng ra là cô bị say xe, say máy bay, say tất cả các phương tiện có liên quan đến xăng dầu.
“Tiểu Thu, chúng ta đổi chỗ được không? Tôi không thích ngồi cạnh lối đi.” Lisa nài nỉ.
Mạc Tiểu Thu gật đầu.
Ngồi cạnh lối đi cũng được, dù gì cô cũng chẳng tâm trạng nào mà ngắm cảnh ngoài cửa sổ.
Đổi chỗ xong, Mạc Tiểu Thu cảm nhận được có người nhìn mình bên nhìn lại, thì ra Tần Ngạn đang ngoái đầu nhìn cô, không biết có phải ảo giác hay không, nhưng khi ánh mắt của cô và Tần Ngạn chạm nhau, anh liền quay đi.
Máy bay nhanh chóng cất cánh.
Lúc từ Trung Quốc đến nước A, Mạc Tiểu Thu cũng đi máy bay, nhưng khi ấy cô ngồi khoang thương gia cao cấp, gần như không có mùi gì, nên cũng không thấy khó chịu.
Nhưng lần này ngồi khoang phổ thông, cô lại có cảm giác bức bối.
Mùi xăng dầu nồng nặc, cùng với áp suất thay đổi làm cô đau đầu.
Lisa ngồi cạnh không ngừng liến láu, ồn ào phát mệt.
Mạc Tiểu Thu cổ nên khó chịu, nhắm mắt nghỉ ngơi.
“Ấy, Tiểu Thu, cô đừng ngủ chứ!” Lisa lay cánh tay Mạc Tiểu Thu để cô mở mắt ra, “Cô nhìn đám mây kia kìa, có giống bộ trang phục thứ ba Tần Ngạn mặc lần trước không? Thật đẹp trai hết sức.” Mạc Tiểu Thu buộc phải mở mắt, cô không biết làm thế nào nhìn đám mây kia thành trang phục được, chỉ thấy đầu váng mắt họa.
“Í!” Lisa thình lình kêu lên, “Tiểu Thu, cô không bị say máy bay đấy chứ? Cô đừng nôn nha, bộ đồ này tôi mới mua đấy!“.
Tiếng hét của Lisa đâm vào màng nhĩ, Mạc Tiểu Thu đột ngột hết chịu nổi, dạ dày cô cuồn cuộn, bèn nôn ra ngoài.
Ngay lúc ấy, một người bắt lấy cô, ôm cô vào lòng, làm cô nôn hết lên người mình.
“Tần Ngạn!” Lisa thốt lên, “Anh...” Tần Ngạn lạnh nhạt nhìn qua Lisa, cô ta đứng hình trong thoáng chốc, chỉ biết ngơ ngác nhìn Tần Ngạn dìu Mạc Tiểu Thu đi về phía nhà vệ sinh.
“Quần áo anh bẩn mất rồi...” Mạc Tiểu Thu vẫn còn xây xẩm, chực nôn tiếp.
“Cố chịu chút nữa, sắp đến nhà vệ sinh rồi.” Tần Ngạn bịt miệng Mạc Tiểu Thu, không buồn bận tâm rằng miệng cô còn dính chất nôn.