Tần Ngạn là người của công chúng, anh là một ngôi sao, hành vi thân mật dạng này chẳng qua là chiều fan một chút, chứ không thực sự có gì đó mờ ám với fan.
Nhưng mà! Thể thì đã sao!
Lẽ nào cô bực mình cũng không được? Mạc Tiểu Thu hung tợn đạp cây cột trong hậu trường một cú, chỉ hận mình không thể đạp ngã nó luôn.
Nhưng cô biết điều đó là không thể.
Cô không mạnh đến mức ấy.
Thế nên, màn trình diễn của Tần Ngạn thuận lợi kết thúc.
Cuối cùng, Tần Ngạn và Meynard cùng lên sân khấu một lần nữa.
Lần này, hai người họ cũng được nghênh đón bằng một tràng vỗ tay như sấm dậy.
Cô gái fan của Tần Ngạn hớn hở nhảy cẫng lên, trông như thể chực nhào lên ôm lấy Tần Ngạn.
“Cô rất thích anh chàng vedette kia hả?” Thấy cô gái kích động đến thế, người đàn ông đeo kính không khỏi tò mò hỏi.
Cô gái cúi đầu, gương mặt mang theo nụ cười đặc trưng của tuổi trẻ, “Đúng thế, anh không thấy anh ấy siêu đẹp trai sao? Trước kia tôi cũng không ngờ anh ấy lại đẹp trai đến thế!” Câu trả lời của cô gái cho thấy dường như cô ấy không phải vì xem qua show diễn thời trang mới thích Tần Ngạn.
“Cô thích cậu ta từ trước à?” Người đàn ông đeo kính hỏi.
“Dĩ nhiên!” Cô gái cười nói, “Tôi thích anh ấy từ khi vừa ra mắt, vẫn luôn ủng hộ anh ấy! Tôi là fan số một của anh ấy đó! Trong lòng tôi, anh ấy là người đẹp trai nhất.” Lòng ngưỡng mộ mà cô gái dành cho Tần Ngạn khiến người đàn ông đeo kính khó chịu.
Đúng là thứ con gái nông cạn chỉ biết nhìn bề ngoài.
Thôi, Tần Ngạn chỉ có thể hấp dẫn mẫu con gái thế này, biết làm sao được.
Dù sao trình độ cậu ta cũng chỉ đến thế.
Chỉ cần cậu ta có sức hút ở phòng bán vé, có là đồ hâm dở cũng chả sao.
Màn trình diễn trên sân khấu đã chính thức khép lại.
Kế tiếp là một số sự kiện mang tính thương mại.
Các người mẫu nháo nhào ùa về hậu trường, chỉ có duy nhất một người đi về phía khán đài,
Khi anh nhảy xuống sân khấu, nhiều khán giả chưa ra về xuýt xoa ngạc nhiên.
Bọn họ không biết Tần Ngạn đến đây vì ai, nhưng nếu có dịp tiếp xúc với người mẫu hiện đang nổi tiếng nhất Trung Quốc, bọn họ hết mực sẵn lòng.
Mấy người phụ nữ ăn diện lộng lẫy sửa sang lại bộ váy, dường như muốn tỏ ra đoan trang hơn nữa.
Thấy Tần Ngạn đang đi về phía mình, bọn họ cố tình chậm bước.
Bọn họ đang đợi Tần Ngạn chủ động bắt chuyện.
Nhưng bọn họ phải thất vọng một phen, Tần Ngạn không đi về phía bọn họ.
Anh lướt qua đám người, đi về phía cô gái không biết điều mà lớn tiếng hò hét lúc nãy, ôm chầm cô gái vào lòng trong ánh mắt phẫn nộ của bao người.
Ánh đèn flash liên tục chớp nhá, không ngừng chụp lại cảnh tượng chấn động kia.
Người đàn ông đeo kính cau mày.
Dù Tần Ngạn có người hâm mộ là tốt, nhưng nếu thân thiết với fan, thậm chí còn có quan hệ nam nữ không đứng đắn thì lại là chuyện khác.
Nhân tố tạo sức hút phòng vé có thể biến thành sát thủ phòng vé bất cứ lúc nào, khiến bộ phim của David thất bại tại thị trường Trung Quốc trong gang tấc.
Người đàn ông đẩy gọng kính, đứng thẳng dậy, thản nhiên chen vào giữa Tần Ngạn và cô gái kia, chìa tay ra với Tần Ngạn, “Chào cậu, tôi họ Dư, còn đây là David bạn tôi, anh ấy muốn tìm cậu đóng phim, không biết cậu có hứng thú không.” Mạc Tiểu Thu không hiểu sao Tần Ngạn thình lình giống như ăn phải thuốc kích thích, người ngoài có thể không nhận ra, nhưng với một người đã quá quen với các biểu hiện của Tần Ngạn như cô, cô biết trong ánh mặt anh đang đong đầy vui sướng.
Niềm vui này dĩ nhiên là do có người mang lại, nhưng trước kia đối tượng đó luôn là cô, mà giờ phút này lại là một người hâm mộ.
Sự thay đổi này cũng giống như khi người mà bạn luôn tưởng là mẹ ruột mình bỗng có ngày nói với bạn rằng bạn là con nuôi vậy...
Í, ví von kiểu đó hình như không phù hợp cho lắm...
Mạc Tiểu Thu vỗ mặt, để bản thân tỉnh táo hơn.
Tần Ngạn là một nghệ sĩ, cô nhất định phải làm quen với những tình huống như thế này.
Mạc Tiểu Thu điều chỉnh tâm trạng, hít một hơi thật sâu rồi ra khỏi hậu trường.
Cô đang định đi về phía Tần Ngạn thì thấy một người đàn ông thình lình từ bên cạnh đứng dậy, nhanh chóng tách Tần Ngạn với cô gái kia ra, sau đó nói với Tần Ngạn chuyện cô chưa kịp nói.
“David?” Tần Ngạn ngẫm nghĩ một chút, ánh mắt vụt sáng lên, “Là Đạo diễn David của bộ phim Cảnh sát thế giới khác đó ư?” “Ha ha, đúng vậy, chính là tôi.
Thật vui khi cậu có biết tôi, còn biết cả tác phẩm của tôi.” Rốt cuộc cũng có người nhận ra mình, David vui vẻ lên tiếng.
Ánh mắt Tần Ngạn sáng rực, nhưng vẫn kiềm chế bản thân, bắt tay với David,“Xin chào, tôi rất thích tác phẩm của anh.
Anh muốn tìm tôi đóng phim ư?” Không thể trách Tần Ngạn không dám tin, nhưng Đạo diễn David rất hiếm khi dùng diễn viên không phải người nước A, dù có đi chăng nữa thì cũng là những vai không quan trọng mấy, nào cần phải đích thân đến mời? Thấy Tần Ngạn tỏ thái độ như vậy, David lấy làm lạ, “Cậu không biết tôi muốn mời cậu đóng phim à? Lạ thật, rõ ràng tôi đã liên hệ với người đại diện của cậu thông qua Daisy cơ mà, còn gửi kịch bản cho cậu nữa.
Chẳng lẽ quá trình có vấn đề gì?” David còn đang thắc mắc, Mạc Tiểu Thu đã lại gần.
Tần Ngạn nhìn Mạc Tiểu Thu với vẻ khó hiểu, Mạc Tiểu Thu gượng gạo nói khẽ với anh, “Chuyện này em sẽ nói với anh sau.”
“Đạo diễn David, thật vui khi anh đích thân đến đây.
Quả thật tôi đã nhận được mail anh gửi, nhưng gần đây Tần Ngạn bận quá nên tôi chưa đưa kịch bản cho anh ấy.” Mạc Tiểu Thu nói.
Nghe Mạc Tiểu Thu giải thích, David chẳng những không nguôi giận, trái lại còn bực mình thêm, “Cô là người đại diện của Tần Ngạn à? Cô làm vậy là không đúng.
Là người đại diện, sao cô có thể giấu giếm công việc với nghệ sĩ chứ?”
Mạc Tiểu Thu sớm đoán được Đạo diễn David sẽ tức giận.
Cô mỉm cười, chân thành cúi đầu xin lỗi, đón nhận lửa giận của David.
Nhưng có người lại không vui.
“Dù anh là một đạo diễn giỏi, nhưng tôi không nghĩ anh có quyền răn dạy người đại diện của tôi!” Tuy Tần Ngạn rất thích phim của David, nhưng anh tuyệt đối không chấp nhận được việc anh ta bất lịch sự với Cầu
Câu.
“Tôi đã chọn cô ấy làm người đại diện của mình, tức là ủy quyền cho cô ấy xử lý mọi việc, dù là công việc hay là sinh hoạt đời thường! Thế nên, dù cô ấy có đưa ra quyết định thế nào, đó cũng là quyết định của tôi!” Nếu cô có thể quan tâm nhiều hơn đến cuộc sống của anh, anh sẽ càng vui.
Mạc Tiểu Thu: “...” Cô chỉ hận không thể bịt miệng Tần Ngạn.
David tức sôi máu: “...
Tôi vốn xem trọng cậu, không ngờ cậu lại dùng người hồ đồ như vậy! Xem ra tôi phải ngẫm lại về bộ phim này!” Nói rồi, David toan kéo người đàn ông đeo kính đi khỏi đó.
Nhưng anh ta vừa vươn tay, người kia đã nghiêng người né tránh, David thấy người của mình cũng không nể mặt mình như vậy thì tức đến bốc khói.