Đoàn người vội vội vàng vàng đi vào ngự hoa viên, đặt Hoàng thượng ngồi trên ghế đã chuẩn bị từ trước.
Trong ngự hoa viên vẫn xanh tốt như trước, vẫn chưa vì phương bắc rét lạnh mà trở nên thê lương. Màu xanh um tỏa ra mà không rải rác, cho dù các đình đài được xây dựng riêng biệt đều rất độc đáo, dày đặc đến thích hợp.
Trong vườn bày ra những loại đá lạ, cây bách cổ, cây tử đằng, tô điểm cho vẻ thú vị, dồi dào của hoa viên, mà bên trong vườn, trên đường đi lát tỉ mỉ nhiều viên đá cuội không cùng màu sắc, cấu tứ sáng tạo .
Độc đáo nhất là thác nước trút xuống từ trên cao ở lâm viên, khiến cho toàn bộ ngự hoa viên sống động không ít.
Bên cạnh thác nước đã chuẩn bị tốt đàn cổ, mà trong không khí phảng phất đàn hương thượng hạng.
Da Luật Ngạn Thác nhìn Tần Lạc Y bên cạnh, ánh mắt cũng trở nên thêm phức tạp. Theo cách nàng chẩn đoán cho Hoàng thượng, hắn có thể nhìn rõ mâu thuẫn tâm lý của nàng, nàng hận người Khiết Đan bọn hắn, nhưng lại không thể không cứu chữa người Khiết Đan.
Sau khi đặt Da Luật A Bảo Cơ ngồi vào chỗ của mình, Tần Lạc Y bắt mạch cho hắn xong liền bắt đầu trị liệu.
Tần Lạc Y nhẹ nhàng đưa tay đè chỗ xương chẩm của Da Luật A Bảo Cơ thẳng xuống chỗ lõm ở xương chũm, cầm một cây ngân châm, đang chuẩn bị châm…
“Khoan đã…” sau khi nhìn thấy hành động của Tần Lạc Y, một vị ngự y sắc mặt cả kinh, vội vàng lớn tiếng ngăn cản.
Tần Lạc Y ngước mắt không chút biểu tình nhìn vị ngự y này.
“Khởi bẩm Hoàng hậu, xin hạ lệnh ngăn cản cô nương này trị liệu cho Hoàng thượng!” Vị ngự y này vội vàng quỳ xuống đất nói, hai vị ngự y khác cũng quỳ xuống đất như vậy.
“Vì sao?” Hoàng hậu cảm thấy sự tình có chút không bình thường.
“Bẩm Hoàng hậu, vị cô nương này căn bản không hiểu y thuật, chẳng qua là yêu nữ dùng ngôn ngữ yêu mị mê hoặc người khác, xin Hoàng hậu minh giám!”
“Đúng vậy, thưa Hoàng hậu, phàm là y thuật mọi người đều biết,huyệt đạo trọng yếu trên cơ thể là không thể dùng kim châm, nhất là đầu, hơn nữa, chứng bệnh đau đầu là do gió gây nên, cũng đều không thể sử dụng châm cứu để trị liệu, nhưng vị cô nương này chẳng những chuẩn bị châm, mà còn chọn huyệt Phong Trì, hạ thần cho rằng nàng ta không hề có lòng cứu chữa Hoàng thượng, mà là mưu hại!” Ngự y tức giận nói.
“Huyệt Phong Trì?” Hoàng hậu cực kỳ thắc mắc.
“Huyệt Phong Trì thuộc loại túc thiếu dương đảm kinh, là huyệt đạo trí mạng trên cơ thể, nếu không thận trọng sẽ tổn thương trung khu diên tủy, vô cùng nguy hiểm cho Hoàng thượng!” Ngự y vội vàng đáp.
Hoàng hậu chấn động, vội vàng nhìn về phía Tần Lạc Y: “Lời ngự y nói là thật sao?”
Tần Lạc Y từ chối không đáp, nàng cũng không có ý giải thích, chỉ thản nhiên nói: “Ngự y, các ngươi xem, ta sắp sửa thi châm không chỉ riêng huyệt Phong Trì, còn có huyệt Nhân Nghênh và huyệt Nhĩ Môn!”
“Cái gì? Ngươi… ngươi dám… ”
“Hoàng hậu, xin người nhất định phải hạ lệnh ngăn cản, để chúng hạ thần chữa trị cho Hoàng thượng!” Ba vị ngự y nghe Tần Lạc Y nói xong lại thất kinh.
Sau khi Da Luật Ngạn Thác nghe Tần Lạc Y nói, trong lòng thấy nao nao, nhưng biết ý nghĩ của Tần Lạc Y, để chứng minh nghi vấn trong lòng, hắn sải bước đi đến bên cạnh Hoàng thượng.
Chỉ thấy bàn tay hắn duỗi ra, dùng ngón tay chỉ vài cái huyệt đạo, nói với Tần Lạc Y: “Thi châm ở mấy cái huyệt này?” Trong giọng nói trầm thấp lộ vẻ tin tưởng.
Tần Lạc Y ngẩng đầu, nhìn Da Luật Ngạn Thác cao lớn, gật đầu một cái.
“Nàng đoán rằng chứng đau đầu của Hoàng thượng là vì nội thương?” Da Luật Ngạn Thác liếc mắt nhìn Tần Lạc Y.
“Không chỉ đơn giản như vậy, nhưng ban đầu xuất hiện triệu chứng hôn mê mới có thể như thế!” Trong mắt Tần Lạc Y lộ vẻ kinh ngạc, nàng không nghĩ rằng Da Luật Ngạn Thác có thể lập tức hiểu rõ cách làm của mình.
Ngay sau đó, nàng thoáng nghĩ, hắn là người tập võ, hơn nữa còn là người võ công thâm sâu khó lường, đối với những biến hóa rất nhỏ trên cơ thể cũng có thể sớm nhận ra.