Vẻ ngoài của Lâm Đại Ngọc.
Sao cô lại quên điều này chứ! Cho nên, thật ra trước giờ cô luôn mắng chửi Liễu Đại Ngọc với chính cô ấy? Cô vội vàng rút điện thoại ra, xem đi xem lại tin nhắn WeChat của cô.
Sau khi đọc lại nội dung trên đó, cô thật muốn tìm một cái lỗ chui xuống, không muốn ra nữa! Thật là quá mất mặt! Cô cúi thấp đầu, sau đó ngẩng đầu lên, mang vẻ mặt mờ mịt: “WeChat của em bị hack rồi, chị à, những tin nhắn vừa rồi không phải là do em gửi đâu.”
Liễu Đại Ngọc: ...
Cô bị nghẹn họng rồi.
Hai người cùng nhìn đối phương, nhìn một hồi, rồi bỗng bật cười ha ha.
Hai người cũng không có thù oán gì, lại bị đối phương thu hút, đều là những người có tính cách phóng khoáng.
Cho nên, một nụ cười đã hóa giải mọi khúc mắc.
Thẩm Vu Quy nhìn cô gái đang cười trước mặt, khuôn mặt xinh đẹp khiến ai nhìn cũng si mê.
Cô cảm thán, có người đẹp như châu ngọc trước mắt thế này, chẳng trách không ai khác lọt vào nổi mắt của Phí Nam Thành.
Suy nghĩ này làm cô cảm thấy lòng thoáng buồn thiu.
Cô uống một ngụm nước, điều chỉnh lại nét mặt, nói: “Liễu tổng...” Liễu Đại Ngọc thở dài, trong giọng nói mang theo vẻ bất đắc dĩ: “Cô bé của chị ơi, em không đáng yêu gì cả, sao đổi xưng hô rồi?” Thẩm Vu Quy: ...
Giọng nói yểu điệu này làm cô không cách nào từ chối được.
Cô cười nói: “Bàn đến công việc, em nên gọi là Liễu tổng mới phải, nếu nói chuyện riêng, em sẽ gọi là chị mà!” Một tiếng “mà”, bất tri bất giác mang theo vài phần uyển chuyển khéo léo.
Cũng hết cách.
Khí chất của Liễu Đại Ngọc dịu dàng uyển chuyển, nói chuyện với cô ấy, giọng nói của cô tự nhiên cũng trở nên dịu dàng.
Phí Nam Thành ngồi bên cạnh, đang cầm thực đơn, liếc mắt về phía Thẩm Vu Quy.
Giọng nói này còn hơn cả khi cô giả vờ dịu dàng trước mặt anh.
Anh chau mày, hờ hững nói: “Gọi đồ ăn trước đi“.
Rồi đẩy thực đơn sang chỗ Thẩm Vu Quy.
Thẩm Vu Quy lại chuyển luôn thực đơn sang cho Liễu Đại Ngọc: “Chị gái à, chị muốn ăn gì, hôm nay để em mời!” Phí Nam Thành bị lờ đi, không những thể cô còn không thèm liếc nhìn anh lấy một lần: ? Anh lạnh lùng nhìn về phía Liễu Đại Ngọc, không hiểu sao cảm thấy hơi khó chịu.
Liễu Đại Ngọc không đếm xỉa gì đến ánh mắt của anh, dịch ghế sang bên cạnh gần với Thẩm Vu Quy hơn một chút, rồi mở thực đơn ra nói: “Nào, chị em mình cùng xem, món này em thích ăn không?” “Em thích, còn có món này...“.
Hai người thân thiết cùng chọn món, rồi gọi thẳng nhân viên phục vụ lên để gọi.
Từ đầu đến cuối không ai hỏi đến hay để ý đến Phí Nam Thành.
Phí Nam Thành: ...
Gân xanh trên trán anh giật giật, nhưng anh vẫn cố gắng giữ hình thức tốt đẹp, hỏi: “Muốn uống gì...” “Cho một nước ép dưa hấu, cảm ơn!”
Thẩm Vu Quy cắt ngang lời anh, nói xong thì nhìn sang Liễu Đại Ngọc: “Nhân cơ hội thức ăn chưa lên, Liễu tổng, em nói qua với chị về kế hoạch của công ty chúng em nhé.
Camera làm đẹp của chúng em có chức năng đặc biệt.
Chính là chỉ cần có ảnh chân dung của hai người, khi qua ứng dụng có thể kết hợp ra tướng mạo con của hai người đó.
Em thấy rằng, ứng dụng này sẽ rất thu hút các cặp đôi, cho dù là các thanh niên độc thân, cũng có thể thử kết hợp với idol của mình, thậm chí có thể thử với đối tượng mà mình thầm yêu để ảo tưởng một chút.”