Cô lại nói bằng giọng khiêu khích: “Tôi cảm thấy bà nói đúng! Có vết bớt, anh Phí chắc chắn sẽ không bao giờ thích tôi.
Cho nên, hai năm trước tôi đã làm phẫu thuật, xóa vết bớt đi rồi.” “Ồ, cuộc phẫu thuật của tôi vô cùng thành công.” “Ba người tiếp tục trò chuyện nhé, tôi lên phòng làm việc đây!” Nói xong lời đó, Thẩm Vu Quy bước nhanh, thoáng cái đã vào bên trong phòng làm việc.
Quay lưng về phía Bạch Trúc, cô nở nụ cười tươi.
Bạch Trúc này vô cùng cẩn thận.
Cô vào công ty cũng được một thời gian rồi nhưng đến giờ vẫn chưa nắm được thóp của Bạch Trúc.
Thẩm Vu Quy cũng đã dần mất kiên nhẫn, cho dù là đã bị bại lộ khuôn mặt thật, vậy thì dùng khuôn mặt này đả kích bà ta, để bà ta ý thức được mối nguy, sau đó dưới tình thế cấp bách mà đi sai nước.
Đến lúc đó...
Ánh mắt Thẩm Vu Quy trầm xuống, khóe môi cong lên nụ cười lạnh.
Bước vào phòng làm việc, cô lại lần nữa tạo ra một chuỗi âm thanh kinh ngạc.
Những đồng nghiệp bộ phận thị trường vốn đứng về phía Lưu Kế Nghĩa bắt nạt cô, lúc này ai nấy kinh ngạc hoảng hốt nhìn cô, dè dặt cẩn thận hơn nhiều.
Dường như chỉ là không còn vết bớt, cô đã như biến thành người khác.
Thái độ những người xung quanh đối với cô cũng thay đổi, làm trong ánh mắt cô thoáng qua sự khổ tâm.
Thật ra, chị gái cô và cô có nét trên khuôn mặt giống hệt nhau, hai người là chị em sinh đôi cùng trứng, chỉ vì thêm một vết bớt mà đãi ngộ lại khác nhau một trời một vực.
Đương nhiên, chị gái cô yếu đuối nên mới tạo thành hậu quả dễ bị bắt nạt.
Nhưng nếu những người xung quanh có ý tốt với chị ấy một xíu thôi...
Lúc này, cô mới phát hiện điện thoại đang rung lên, là tin nhắn WeChat, nhóm chat bạn học cũ đã lâu không ai nhắn gì, giờ lại có người tag toàn bộ thành viên trong nhóm vào.
Lớp trưởng: “Ngày mười một này được nghỉ rồi, năm nay là ngày kỷ niệm tròn mười năm chúng mình ra trường, hay là tổ chức một buổi họp lớp đi! Mọi người có đồng ý không? @tất cả thành viên” Thẩm Vu Quy liếc nhìn tên nhóm: Nhóm tiểu học Tinh Anh Nhìn nhóm này, cô đột nhiên nhớ tới lời Thẩm Chỉ Lan nói hôm nay, bọn họ đã từng lấy nước tẩy trang và bàn chải tính thử xem vết bớt của chị có trôi không...
Ánh mắt cô sắc lạnh.
Lập tức, cô thấy trong nhóm có người đáp lời.
Trường tiểu học Tinh Anh là trường quý tộc của thành phố S, những đứa trẻ lớn lên cùng nhau đó đa phần là cậu ấm cô chiêu, nhóm bạn học như thế này cũng coi như là để giao lưu.
Cho nên, đa số người trong nhóm đều đi.
Mãi đến cuối cùng, có người tag cô và Thẩm Chỉ Lan vào.
Lớp trưởng: “Chị em xinh đẹp nhà họ Thẩm, hai bạn có đi không?” Thẩm Vu Quy híp mắt, lập tức gõ chữ: Miss Thẩm: “Đi.“.
Không đi thì sao giúp chị dạy dỗ đám đó chứ? Sau khi gửi tin nhắn đi, cô để điện thoại sang một bên.
Thoáng chốc đã đến giờ tan làm.
Điện thoại của Thẩm Vu Quy bỗng nhiên rung một cái.
Cô liếc nhìn, phát hiện người gửi tin nhắn tới là Tề Húc Nghiêu - người đã mấy ngày nay không liên lạc gì với cô.
“Cô Thẩm nói cho cô một tin không tốt! Anh Phí lạc lối rồi!”
Tin nhắn gửi tới xong, ngay sau đó một bức ảnh được gửi qua.
Trong ảnh là bức ảnh sườn mặt bên phải của Thẩm Vu Quy lúc cô đang chuẩn bị bước lên xe Bentley lúc ở ngoài cổng trường.
Thẩm Vu Quy chau mày, chưa trả lời thì Tề Húc Nghiêu đã lại gửi tin nhắn tới:
“Đã nói trước rồi là anh ấy không thích em, chỉ có gu của tôi kỳ lạ mới vừa gặp đã yêu em thôi“.
Thẩm Vu Quy: ?