Giang Nguyệt trở thành tiêu điểm của mọi người, vì thế cô ta rất đắc ý: “Các cậu còn nhớ cái bớt khủng bố trên mặt cô ta không? Nhìn xem, giống thứ gì nhỉ? Một mảng lớn như vậy, lúc chúng ta lên tiểu học, mình còn có lòng tốt cẩm nước tẩy trang và bàn chải, muốn xóa cho cô ta, cô ta lại khóc lóc gì chứ...” Giang Nguyệt nói xong, nhớ lại trước kia: “Cái bớt kia còn chảy máu nữa, sau này da mới mọc ra lại vẫn còn là màu xanh...” Cô ta bĩu môi, bên cạnh còn có người nói hùa: “Cho nên, một mảng lớn như vậy, nếu phẫu thuật thẩm mỹ xóa đi...
chỉ sợ bây giờ cô ta không thể gặp người rồi!”
Mọi người anh một lời, tôi một câu nói những chuyện lúc trước ăn hiếp chị, khiến Thẩm Vu Quy dần nhíu mày.
Cô cho rằng, chuyện năm đó chỉ là trẻ con ngu dại không biết gì, mà lúc này thấy bọn họ nhắc đến vẫn là dáng vẻ kiêu ngạo kia...
Cô cụp mắt, hôm nay cô nhất định phải khiến đám người này trả giá thật đắt! “Đủ rồi!”
Vương Trác giận dữ hét: “Họp mặt có thể đừng luôn nhắc tới đứa xấu xí đó không? Ngán chết!” Nói xong, anh ta gọi người phục vụ: “Bưng thức ăn lên!”
“Đúng, đúng, đừng nói nữa.” Lớp trưởng đứng dậy: “Chúng ta mới Vương Trác một ly rượu trước, hôm nay chúng ta ăn cơm ở Đế Vương Yến, đều là nhờ cậu ấy chuẩn bị cho mọi người! Các cậu cũng biết, chỗ này rất khó đạt được, nếu không nhờ Vương Trác có người quen làm ở đây, chúng ta cũng không lấy được vị trí này! Nào, mời Vương Trác một ly!” Mọi người cầm lấy ly, uống một ngụm.
Sau đó đều quay xung quanh bên cạnh Vương Trác, nói những chuyện đã qua.
Vương Trác lại nhìn về hướng Thẩm Vu Quy một lần nữa.
Vừa rồi còn tưởng cô là bạn gái người khác dẫn đến, nhưng lúc này nhìn lại, mới phát hiện một cô gái ngồi bên cạnh cô.
Rõ ràng Thẩm Vu Quy đã trở thành tiêu điểm ở đây, đám đàn ông cũng đều nóng lòng muốn thử, muốn đi qua bắt chuyện.
Mà cô gái ngồi ở bên cạnh Thẩm Vu Quy, rốt cuộc cũng không nhịn được tò mò mở miệng: “Bạn học...
bạn là ai? Sao mình không nhớ nổi bạn?” Mọi người đồng loạt dựng lỗ tai lên để lắng nghe.
Thẩm Vu Quy nhíu mày, cô cong môi, đang muốn từ từ mở miệng, Giang Nguyệt bên kia lại kêu lên hưng phấn: “Đó là Thẩm Từ Tâm sao?” Mọi người thuận thể nhìn qua, đã thấy chỗ cửa vừa khéo có một cô gái trang điểm dày cộm đi đến, cô ta trang điểm kiểu khói, khuôn mặt đó quả thực vô cùng thê thảm, mà sau khi cô ta đi vào, nhìn xung quanh một chút, cuối cùng đi tới phía này.
Giang Nguyệt thuận thể cười lên ha hả: “Thẩm Chỉ Lan còn tức giận chuyện cô ta phẫu thuật thẩm mỹ, mình đã nói lòng dạ cô ta hẹp hòi? Dáng vẻ của đứa xấu xí này, phẫu thuật thẩm mỹ thì có thể đẹp chỗ nào.
Các cậu mau nhìn, không có bớt, còn không đẹp bằng có bớt.
Ít nhất cái bớt đã che đi ngũ quan khó coi của cô ta!”
Giang Nguyệt trào phúng như vậy, người phụ nữ đó cũng đi tới trước mặt mọi người.
Lớp trưởng chỉ vào một vị trí bên cạnh Vương Trác: “Bên kia còn có một...” Nhất thời Vương Trác giống như bị kim đâm mông, bật dậy khỏi ghế: “Không được! Không thể để cô ta ngồi bên cạnh mình! Bảo cô ta biến, nếu không mình đi!” Vị trí là anh ta tìm, sao có thể để anh ta đi? Lớp trưởng thở dài, đang muốn nói cái gì đó, đã thấy người phụ nữ nhíu mày: “Anh bị bệnh thần kinh à, tôi đâu có ăn cơm của anh, tôi chỉ tới hỏi thang máy đi như thế nào?” Mọi người: ? Cô ta không phải là Thẩm Từ Tâm? Náo loạn xong, đợi đến lúc người phụ nữ kia đi rồi, Vương Trác cũng mờ mịt, sắc mặt âm u, mãi không nói chuyện.
Giang Nguyệt lại mở miệng: “Lớp trưởng, rốt cuộc Thẩm Từ Tâm có tới hay không? Sao cô ta lớn lối như thế, để nhiều người chúng ta chờ một mình cô ta như vậy! Hay là do cô ta là xấu quá không dám tới?” Vừa dứt lời, lớp trưởng đã vội vàng mở miệng: “Để mình gọi điện thoại cho cậyẩy hỏi một chút!” Lớp trưởng nói xong thì đi ra ngoài gọi điện thoại.
Bỗng nhiên, tiếng chuông điện thoại trong trẻo vang lên ở giữa mọi người.