Giang Nguyệt này, thật đúng là vô sỉ! Cô đang muốn nói gì đó, ngoài cửa phòng vang lên tiếng gõ cửa, nhân viên phục vụ mang đến mấy chai rượu vang đỏ, cười ha hả: “Đây là rượu vang đỏ Lafite 92, được chuẩn bị riêng cho mọi người...” Một câu nói khiến cho tất cả mọi người đều yên tĩnh lại.
Lớp trưởng kinh ngạc: “Mẹ nó! Rượu này có giá mười mấy vạn một bình đó? Vương Trác, lần này cậu chịu chi thật đấy! Không được, không được, rượu này không thể nhận...” Cũng không phải bữa tiệc thương nghiệp gì quan trọng, chỉ là một buổi họp lớp bình thường, Vương Trác nói tối nay anh ta mời khách, lấy rượu ngon như vậy ra, không phải là phí phạm của trời sao! Mọi người cũng rối rít xua tay: “Đúng thế, Vương Trác, cậu gọi rượu quá đắt rồi!” Điều kiện gia đình mọi người đều khá tốt, họ đều biết một chai rượu này có giá trị không nhỏ, bổ của họ cũng không nỡ uống, còn phải giấu trong hầm rượu đó! Lần này đưa tới bảy chai! Vương Trác càng kinh ngạc, đứng lên: “Có phải anh đưa nhầm phòng không?” Cho dù điều kiện gia đình anh ta khá tốt, nhưng mà một bữa cơm tốn hơn trăm vạn, chuyện này cũng quá mức lãng phí! Hơn nữa, anh ta đâu từng uống rượu nào đắt như thế.
Nhân viên phục vụ nhìn số đơn, nhất thời lắc đầu: “Không sai, chính là phòng của mọi người.” Lớp trưởng nhìn phản ứng của Vương Trác liền hiểu, nói: “Không phải, không phải, các anh nhất định đã sai phòng rồi, phòng chúng tôi không gọi rượu này...” Lớp trưởng vừa nói xong, nhân viên phục vụ nghi ngờ hỏi: “Nơi này không có ai là cô Thẩm Từ Tâm sao?” Mọi người đều đồng loạt nhìn về phía Thẩm Vu Quy.
Thẩm Vu Quy nhân lúc bọn họ cãi cọ, cầm đũa lén ăn: ? Cô nuốt miếng thịt cua xuống, lúc này mới nheo mắt nhìn về phía nhân viên phục vụ.
Nhân viên phục vụ cười nói: “Rượu này đã được thanh toán, là bạn trai của cô Thẩm trả tiền.” Anh ta nói xong liền cười ha ha đi ra vào trong, đặt rượu vang đỏ ở trước mặt Thẩm Vu Quy.
Thẩm Vu Quy có thêm một người bạn trai: ? Bạn trai của cô từ đầu đến? Trong lúc cô đang kinh ngạc, bên cạnh có người kịp phản ứng, dò hỏi: “Như vậy chuyển phòng cũng là do bạn trai cậu ta làm?” Nhân viên phục vụ gật đầu: “Đúng thế, căn phòng riêng này của chúng tôi là phòng VIP, bình thường không cho người ngoài dùng, nếu như không phải nể mặt vị khách quý kia...” Thẩm Vu Quy:! Bạn trai.
Đế Vương Yến...
Dù sao cũng không phải là Phí Nam Thành chứ? Cô nhìn về phía bảy chai rượu vang đỏ, nghĩ đến cái này có giá hơn trăm vạn, tim đau như cắt.
Đây là ai mà lại phá của như thế? Mọi người đều nhìn về phía Thẩm Vu Quy, ai cũng không thể tin được.
Giang Nguyệt vừa mới giễu cợt cô không xứng thích Vương Trác, giờ mặt lúc xanh lúc đó.
Mọi người yên tĩnh lại, nhìn chằm chằm bảy chai rượu vang đỏ...
Cuối cùng có người lên tiếng: “Thẩm, Thẩm Từ Tâm, rượu này có thể uống sao?” Dĩ nhiên không thể.
Thẩm Vu Quy nhìn về phía nhân viên phục vụ: “Rượu này chúng tôi không cần, có thể trả lại không?” Nhân viên phục vụ lắc đầu: “Thật xin lỗi, rượu này đã được thanh toán, không thể trả, không thể đổi.” Thẩm Vu Quy: “Vậy tôi có thể mang đi không?” Nhân viên phục vụ: “...
Không thể Thẩm Vu Quy: ...
Đã nói đến mức này, cô còn có thể làm gì? Thẩm Vu Quy nhịn đau nói: “Vậy thì mở đi!” Cô nói xong liền xắn tay áo lên.