Lúc này, sắc mặt của Giang Nguyệt và Vương Trác càng thêm đặc sắc.
Họ vốn còn nghĩ, cho dù cô có trở nên xinh đẹp, cô cũng chỉ là một người nghèo rớt mồng tơi, nhưng bây giờ...
Tâm trạng của Giang Nguyệt đã mất cân bằng, cô ta âm trầm nói: “Thẩm Từ Tâm, bạn trai cậu làm gì thế?” Cô ta nói xong lại cười: “Hôm nay họp lớp, không phải nói có thể dẫn người thân tham dự sao? Vì sao cậu không dẫn đến cho chúng tôi gặp?” “Hay là nói, bạn trai cậu không thể gặp người?” Nói đến chỗ này, cô ta lại che miệng: “Không phải là cậu được người ta bao nuôi, làm tình nhân cho người ta chứ?” Trong nháy mắt, câu nói này cũng đã thuyết phục được chính cô ta! Nhất định là như thế!
Trong số những người trẻ ở thành phố S, không có mấy người có thể tặng rượu có giá một trăm vạn cho bạn gái.
Cho nên, người có thể chia số tiền này, nhất định là thương nhân thành công, khoảng chừng bốn năm mươi tuổi!
Giang Nguyệt tự tưởng tượng rồi đưa ra kết luận, cô ta nhíu mày, cười mỉa: “Tôi ghét nhất chính là loại Tuesday phá hoại gia đình người khác! Thẩm Từ Tâm, không ngờ cậu lại như thế!” Thẩm Vu Quy:? Cô để đũa xuống, cầm khăn tay lau khóe miệng, lạnh lùng nói: “Có câu nói, miệng chó không mọc được ngà voi, Giang Nguyệt, nếu như cậu không biết nói chuyện thì có thể im miệng!”
Giang Nguyệt đi thẳng đến bên cạnh cô, đứng ở bàn đối diện, hung hăng nói: “Sao nào! Cậu đây là thẹn quá hóa giận ư? Người trẻ tuổi bây giờ luôn nghĩ đến cái gọi là không làm mà cũng có ăn.
Tôi còn cho rằng, mấy người học tiểu học Tinh Anh đi ra sẽ không có dạng phụ nữ nông cạn, không ngờ cậu lại sa đọa đến mức này! Trách không được cậu chướng mắt Vương Trác, chút tiền này của Vương Trác đầu là gì đối với cậu?”
Giang Nguyệt nói xong câu này, sắc mặt Vương Trác càng thêm khó coi.
Cằm anh ta căng lên, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Thẩm Vu Quy,mở miệng: “Vì sao cậu không thể đi trên con đường đứng đắn?” Đây là khẳng định cô được bao nuôi à? Thẩm Vu Quy đặt ly rượu lên bàn: “Các người thật kỳ quái, nói mà không có bằng chứng, lại ở đây hủy hoại thanh danh của tôi.” Giang Nguyệt lập tức mở miệng: “Bạn trai cậu nâng cấp phòng, lại tặng rượu, nhất định cũng đang ở đây, nếu như cậu không muốn chúng tôi nghi ngờ, vậy cậu thì để bạn trai cậu qua đây chào hỏi đi!” Giang Nguyệt nói xong những lời này, liền quay về phía mấy người xung quanh: “Hay là nói, mấy người bạn học chúng tôi không xứng gặp bạn trai cậu?” Thẩm Vu Quy muốn nói, quả thật không xứng.
Nhưng cô nói thế sẽ đắc tội với tất cả bạn học.
Nhưng cô cũng không thể gọi Phí Nam Thành đến.
Cô chỉ có thể nói lấp lửng: “Anh ấy bận, không có rảnh tới.” “Chuyện gì mà lại bận rộn như thế, ngay cả thời gian chào hỏi cũng không có? Hay là cậu căn bản không dám để cho anh ta đến? Hoặc là...
Diện mạo bạn trai cậu quá xấu? Không thể gặp người?” Giang Nguyệt tiếp tục ép hỏi.
Thẩm Vu Quy: ...
Diện mạo rất xấu, không thể gặp người? Khóe miệng cô giật giật.
Cuối cùng vẫn là lớp trưởng không nhịn được, nói sang chuyện khác: “Được rồi, Giang Nguyệt, đó là chuyện riêng của người ta, cậu có thể đừng như thế không? Mọi người mau ngồi xuống ăn cơm đi!”