Trong phòng, Giám đốc Lý đang ra sức tiến cử người cho Phí Nam Thành, anh lại cụp mắt, dáng vẻ không chút để ý:“...Công ty bất động sản của họ làm ăn rất được, tuy công ty hơi nhỏ, nhưng phát triển nhanh, Tổng Giám đốc Giang vẫn luôn muốn gặp cậu...” Ông ta nói tới đây, Phí Nam Thành bỗng nhiên mở mắt ra, đưa tay ngắt lời ông ta, đột nhiên quay đầu về phía nhân viên phục vụ đứng ngoài cửa.
Giám đốc Lý và Tổng Giám đốc Giang kia nhất thời không dám nói gì, dựng thẳng lỗ tai, muốn nghe xem là chuyện gì.
Nhân viên phục vụ đi đến bên cạnh Phí Nam Thành, nói: “Cậu Phí, đã sắp xếp xong xuôi, để phòng họp mặt lớp cho bọn họ, cũng đã mang rượu lên, cô Thẩm rất vui, còn nói muốn uống hết số rượu.”
Phí Nam Thành: ...
Tổng Giám đốc Giang thật vất vả mới mời được Phí Nam Thành ăn một bữa cơm, ông ta vẫn muốn nghĩ cách bám lấy anh, giờ phút này nghe thấy nhân viên phục vụ nói thế thì tiếp lời: “Là họp lớp ở dưới lầu sao? Thật sự trùng hợp, con gái tôi cũng ở đó, con bé tên là Giang Nguyệt! Cô Thẩm kia không biết là vị nào? Học chung lớp với con gái tôi sao?” Phí Nam Thành nghe thấy thế thì liếc mắt nhìn ông ta.
Giang tổng kích động đến điên rồi.
Ông ta biết, cuối cùng ông ta cũng lọt vào mắt cậu Phí.
Con gái ông ta bình thường không làm nên trò trống gì, không ngờ trong đám bạn học của cô ta lại có nhân tài “Ngọa hổ tàng long”! Trong lúc ông ta đang suy nghĩ, nhân viên phục vụ lại bừng tỉnh hiểu ra, mở miệng: “Thì ra người tên Giang Nguyệt là con gái của ông?” Giang tổng cười lớn: “Đúng, đúng thế!” Nhân viên phục vụ liên nhìn thoáng qua Phí Nam Thành, ho khan một tiếng, nói: “Là như thế này, có một cô gái tên Giang Nguyệt, nói, nói...” “Nói cái gì?” Giang tổng tò mò hỏi.
“Nói bạn trai của cô Thẩm nhất định rất xấu, không thể gặp người, mới không qua chào hỏi bọn họ, còn nói Cô Thẩm là Tuesday của người khác, bạn trai cô ấy là một ông già vừa mập vừa hói...”
Phí Nam Thành: ? Giang tổng: ? Phí Nam Thành cười nhạo rồi đứng lên, lạnh lùng nhìn về phía Giang tổng, khiến cho ông ta chảy mồ hôi lạnh.
Giám đốc Lý cũng giật mình, giọng nói trầm thấp xen lẫn trào phúng của Phí Nam Thành vang lên: “Tôi thấy bữa cơm này không cần phải ăn nữa, dù sao tôi cũng phải đi chào hỏi các bạn học của cô ấy!” Phí Nam Thành nói xong liền đi thẳng ra ngoài.
Giám đốc Lý vội vàng đuổi theo sau anh: “Tổng Giám đốc Phí, đó là hiểu lầm, nhất định là hiểu lầm.” Tổng Giám đốc Giang đã bị ánh mắt vừa rồi của anh làm cho khiếp sợ, hai chân mềm nhũn, ngã ngồi trên ghế.
Xong rồi! Nhưng ông ta nhanh chóng lảo đảo chạy theo.
Lớp trưởng lên tiếng, khiến cho bầu không khí trên bàn ăn tốt hơn một chút.
Nhưng cũng chỉ kéo dài được 5 phút, Giang Nguyệt lại không nhịn được gây chuyện: “Haizz, Thẩm Từ Tâm, bạn trai cậu làm gì? Hôm nay ở Đế Vương Yến là để bàn chuyện làm ăn với người ta sao?” “Đúng rồi, lát nữa ăn cơm xong, cậu có về nhà không? Bạn trai cậu sẽ tới đón cậu chứ?” “Nếu như bạn trai đến đón cậu, đúng lúc chúng tôi có thể nhìn xem anh ta có dáng vẻ gì, có đẹp trai hơn Vương Trác không? Á, cái này có hơi khó...”
Năm đó Vương Trác chính là hot boy nổi tiếng trong trường.