Đới Hạnh San nhìn bộ dạng cúi thấp đầu xin lỗi, của vợ chồng Hà Dư Ánh.
Cô không ngờ hai con người, vốn dĩ trời sinh bản tính kiêu căng, chuyên đi bắt nạt những người yếu thế hơn mình, giống như hai người bọn họ.
Lại chỉ bởi vì một câu nói của Khâu Kính Hựu, mà ngoan ngoãn cúi đầu nhận lỗi.
Đới Hạnh San nhất thời quay sang nhìn Khâu Kính Hựu.
Trong lòng nảy sinh nghi vấn.
Không biết lần này, hắn thay cô vạch tội của vợ chồng Hà Dư Ánh, là vì không muốn nhìn thấy cô phải chịu oan ức.
Hay chỉ đơn giản là Khâu Kính Hựu sợ phải mang tiếng, là có một cô Hầu gái lẳng lơ, chuyên đi quyến rũ đàn ông đây?
Nhưng rồi rất nhanh, Đới Hạnh San lại tự giễu cợt bản thân mình.
Khâu Kính Hựu hận ba mẹ cô như vậy.
Hành hạ cô suốt thời gian qua, cũng không khiến hắn nguôi ngoai được sự hận thù trong lòng.
Thì làm sao có thể tốt bụng tới mức, đứng ra bảo vệ cô.
Chỉ vì không muốn nhìn thấy, Đới Hạnh San phải chịu ấm ức kia chứ?
Một lần nữa nhìn đến vợ chồng Trần Quân, cô nghiêm túc nói.
- Trần Thiếu gia, chắc hẳn anh cũng rõ hơn ai hết. Đây không phải là lần đầu tiên. anh có những hành động, và lời nói khiếm nhã đối với tôi.
- Và anh cũng biết rõ, tôi vốn không hề thích anh. Cho dù là trước kia hay bây giờ.
- Tuổi trẻ bồng bột, chúng ta sẽ không tránh khỏi có những lúc mắc sai lầm. Nhưng bây giờ, chúng ta cũng đều đã trưởng thành hết rồi. Mà anh lại đã có vợ.
- Việc trêu ghẹo tôi, hay bất kể một cô gái nào khác, là điều mà anh không nên làm.
- Tôi hy vọng sau ngày hôm nay, anh có thể cẩn thận suy xét lại hành động của mình. Bỏ đi bản tính trăng hoa, và biết yêu thương vợ của mình, là Hà Tiểu thư nhiều hơn.
Cùng là phụ nữ với nhau, đối với Hà Dư Ánh thì Đới Hạnh San có thể thông cảm nhiều hơn.
Vừa rồi, cô ta hất rượu lên người Đới Hạnh San.
Cũng chỉ vì ghen tuông, khi nghĩ rằng cô đã quyến rũ Trần Quân.
Vả lại, Đới Hạnh San và Hà Dư Ánh trước giờ, không có quan hệ thân thiết.
Đương nhiên, cô ta sẽ lựa chọn tin tưởng người chồng của mình.
Hơn là một người, mà trước giờ cô ta vốn dĩ ghét bỏ.
Dù sao Hà Dư Ánh cũng chưa làm chuyện gì quá đáng, tới mức không thể chấp nhận được, đối với Đới Hạnh San.
Nếu như không đồng ý tha thứ.
Thì Đới Hạnh San còn có thể, làm gì vợ chồng Hà Dư Ánh kia chứ?
- Hà Tiểu thư này, tôi biết là cô rất tin tưởng chồng mình. Có điều, sau chuyện ngày hôm nay, tôi thấy cô cũng nên tự suy xét lại. Xem có phải những người thân bên cạnh cô, lúc nào cũng đúng. Còn người ngoài lúc nào cũng sai hay không.
- Từ trước đến nay, tôi chưa từng có ý nghĩ, sẽ quyến rũ người đàn ông của cô. Cũng không ghét bỏ gì cô cả.
- Tôi chỉ hy vọng sau hôm nay, tôi và vợ chồng cô, nước sông không phạm nước giếng.
Không ai biết, sau khi nghe những lời nói thấu tình, đạt lý của Đới Hạnh San.
Vợ chồng Hà Dư Ánh có thật sự biết hối cải hay không.
Chỉ thấy bọn họ vẫn cúi đầu im lặng mà không nói.
Đợi cho Đới Hạnh San nói hết lời.
Khâu Kính Hựu mới lại lên tiếng.
- Được rồi! Chuyện này kết thúc tại đây. Bây giờ, mời hai người ra khỏi biệt thự của tôi. Chỗ tôi không chứa chấp loại người, ăn không nói có giống như hai người.
- Sau này, trong bất kỳ bữa tiệc, sự kiện nào do tôi tổ chức. Đều sẽ loại vợ chồng Hà Tiểu thư, ra khỏi danh sách khách mời.
- Còn nữa, sau khi hợp đồng cũ giữa Tập đoàn của tôi với Trần thị và Hà thị chấm dứt. Tôi cũng sẽ dừng lại tất cả chuyện hợp tác, giữa Tập đoàn của tôi với Trần thị và Hà thị.
Vợ chồng Trần Quân nghe thấy lời tuyên bố của Khâu Kính Hựu, thì vô cùng sửng sốt.
Bọn họ không ngờ, chỉ vì một lần nói dối của bản thân, mà lại dẫn đến kết cục như thế này.
Nếu như biết chuyện vì Trần Quân chọc ghẹo Hầu gái của Khâu Kính Hựu, mà làm mất đi mối quan hệ tốt đẹp giữa Trần thị và Hà thị, với Tập đoàn của Khâu Kính Hựu.
Thì không chỉ có ba ruột của Trần Quân, mà ngay cả ba vợ cũng sẽ giết anh ta mất.
Tập đoàn của Khâu Kính Hựu là Tập đoàn lớn.
Nếu như để những Tập đoàn khác biết chuyện. Khâu Kính Hựu đã cắt đứt mọi liên hệ giữa Tập đoàn của hắn, với Trần thị và Hà thị.
Thì sau này, ai còn dám hợp tác với Tập đoàn của nhà họ Hà, và nhà họ Trần nữa?
Nghĩ đến đây, Trần Quân vô cùng hoảng sợ, vội vàng cầu xin.
- Chủ tịch Khâu, chúng tôi thật sự biết sai rồi! Anh muốn đánh, muốn mắng chúng tôi như thế nào cũng được. Chỉ cầu xin anh đừng chấm dứt việc hợp tác, với Tập đoàn của chúng tôi.
- Như vậy, chúng tôi thật sự sẽ chết mất!
Khâu Kính Hựu dứt khoát, không muốn tốn thêm thời gian với hai con người này nữa, bèn quay sang nói với Hàm Minh.
- Cho người lôi vợ chồng Hà Dư Ánh ra ngoài cho tôi.
Hàm Minh nhận lệnh, thông qua bộ đàm gọi vài Vệ sĩ đến.
Vợ chồng Trần Quân nhìn thấy một toán Vệ sĩ, rất nhanh đã đến đứng phía sau lưng bọn họ, thì càng thêm hoảng loạn, vội vàng gào lên.
- Chủ tịch Khâu, xin anh hãy suy nghĩ lại!
Nhìn thấy Khâu Kính Hựu không có ý định thay đổi quyết định của mình.
Đám Vệ sĩ liền kéo vợ chồng Hà Dư Ánh ra ngoài.
Mặc cho bọn họ không ngừng cầu xin.
Đợi mọi chuyện được giải quyết ổn thỏa.
Khâu Kính Hựu mới quay lại nhìn Đới Hạnh San mà nói.
- Cô vào trong tắm rửa, thay đồ đi.
Cô không nói gì nữa, chỉ hướng hắn cúi đầu, rồi đi lách qua đám đông người, bước vào bên trong gian nhà chính.
Sau khi Đới Hạnh San rời đi.
Khâu Kính Hựu cầm lấy một ly rượu mà phục vụ đem đến, nói với toàn bộ những người khách có mặt ở đấy, bằng một thái độ vui vẻ.
- Thật xin lỗi! Vì chuyện riêng của Hầu gái trong nhà, mà khiến mọi người mất hứng.
- Ở đây, Khâu Kính Hựu xin phép tự phạt ba ly, coi như là để chuộc lỗi. Mong các vị có thể bỏ qua sự cố lần này.
Nói dứt lời, Khâu Kính Hựu chủ động uống cạn ly rượu trong tay.
Sau khi đặt ly rỗng vào trong khay gỗ trên tay phục vụ.
Hắn lại tiếp tục cầm một ly rượu khác lên uống cạn.
Đợi đến khi Khâu Kính Hựu uống cạn ly rượu thứ ba.
Một người đàn ông lớn tuổi, trong số khách khứa của hắn, mới đại diện lên tiếng.
- Đây chỉ là sự cố ngoài ý muốn, nào phải lỗi của Chủ tịch Khâu. Nhưng thật đáng khen trước tấm lòng hiếu khách của cậu.