Chỉ là việc bắt đầu có người tìm cô xin chữ ký và chụp chung, làm cô ý thức được, bây giờ mình cũng hơi có danh tiếng rồi.
“Nhị Kiều, tốt nhất về sau cậu cũng nên vũ trang như những ngôi sao khác, dù sao thời tiết cũng mát mẻ hơn rồi, đeo khẩu trang còn có thể ngăn khói bụi.” Lưu Lộ đi bên cạnh nói thầm
“Ừm, cũng có lý.” Thịnh Kiêu Dương mỉm cười
Ăn xong bữa tối, lại đến cửa hàng mua vài thứ, hai người cùng về ký túc xá, lúc này ba người còn lại đã quay về ký túc xá.
Nhìn Lưu Lộ bận trước bận sau sắp xếp đồ dùng hàng ngày, Phan Minh Nguyệt bĩu môi, cố ý nói: “Làm ngôi sao tốt thật đấy, có một đống người tự tới cửa làm người giúp việc.” “Thấy ghen tị thì cũng đi làm ngôi sao đi!” Lưu Lộ đáp lại
“Chị!” Phan Minh Nguyệt tức giận, “Chị còn không biết xấu hổ nói tôi, cha mẹ chị nộp tiền học đưa chị đến trường, chị lại chạy đi làm người giúp việc miễn phí cho người ta, chị không xấu hổ sao?” Lưu Lộ liếc qua: “Nói cứ như tiền của cô không phải cha mẹ cô cho vậy, hơn nữa cô không biết người giúp việc có nghĩa là gì thì đừng nói bậy! Có người giúp việc miễn phí sao!” “Là chị đó! Tôi cứ nói thì thế nào!” Phan Minh Nguyệt cứng đầu nói.
“Thể thì tùy cô.” Lưu Lộ nghiêng đầu tiếp tục sắp xếp đồ đạc cho Nhị Kiều
“...” Còn cãi nhau nữa không?
Phan Minh Nguyệt thấy bất công, cô ta nhìn người cười như không cười kia, rõ ràng cô đang nhìn cô ta
Lúc này cô ta cảm thấy nhất định Lina bị che mắt, nếu không sao lại làm bạn với loại người lợi dụng fan hâm mộ chứ? Hai người còn lại trong ký túc xá đều ngồi ở vị trí của mình, không dám lên tiếng
“Nhị Kiều, mình đã giúp cậu để bàn chải đánh răng và kem đánh răng ở đây, còn có băng đô để ở đây...” Bạn học Lưu Lộ như một bà mẹ già mới ra lò, kiên nhẫn thì thầm.
Lưu Lộ nhìn đồng hồ, đột nhiên hoảng sợ nói: “Ôi, cậu sắp muộn giờ tự học của sinh viên năm nhất rồi
Nhị Kiều, cậu có đến lớp tự học buổi tối không?”
“Đương nhiên, mình là một học sinh ngoan mà.”
Thịnh Kiêu Dương vừa nói hết câu, phía sau vang lên một tiếng giễu cợt, sau đó đại tiểu thư nào đó lại chế giễu.
“Khai giảng một tháng rồi, không tham gia huấn luyện quân sự, cũng không tham gia lễ khai giảng, còn nói mình là học sinh ngoan
Cho tới bây giờ tôi vẫn chưa thấy ai tự dát vàng lên mặt như vậy.” “Cô...” Lưu Lộ đang muốn nhảy dựng lên đáp lại, nhưng lại bị Thịnh Kiêu Dương kéo lại
Thịnh Kiêu Dương nghiêng đầu, dùng khóe mắt liếc qua, không lạnh không nhạt nói một câu: “Bởi vì cô thiếu hiểu biết.” Phan Minh Nguyệt thật muốn nổ tung ngay tại chỗ, nhất thời cô ta không tìm ra cái gì để cãi lại, chỉ có thể trơ mắt nhìn hai người kia rời khỏi ký túc xá.
Hai người còn lại nhìn Phan đại tiểu thư bị KO chỉ với một câu nói, liếc nhìn nhau, nói chuyện riêng.
Giáp: “Từ Kiều Kiều giống như trong siêu mẫu toàn quốc, một câu có thể làm người ta nghẹn chết.” Ất: “Đại tiểu thư đối đầu với đại minh tinh, bị giết trong nháy mắt.” Giáp: “Sau này có chuyện hay để xem rồi.” Ất: “Mình đang nghĩ nên phát sóng trực tiếp, cho mọi người cùng xem.” “Hai cậu không đến lớp tự học buổi tối sao?” Phan Minh Nguyệt nhìn hai người đang vùi đầu bấm điện thoại
“Hả, câu lạc bộ mà mình tham gia có hoạt động, cho nên tối nay xin nghỉ.” Bạn cùng phòng Giáp hoảng sợ nói
“Hả, mình cũng thế.” Bạn cùng phòng Ất nói
“Hả cái gì, hôm nay hai cậu bị bệnh à!” Phan Minh Nguyệt lẩm bẩm một câu, cầm một quyển sách rời khỏi ký túc xá.
Thịnh Kiêu Dương không biết phòng tự học ở đâu, nhưng may mắn cô có một fan hâm mộ tốt, thật sự không thể tri kỉ hơn nữa
Không chỉ sửa lại thời khóa biểu cho cô, còn thăm dò rõ ràng cả nơi học, trực tiếp dẫn cô đến cửa phòng tự học của lớp bọn họ.
“Nhị Kiều, mình đi trước, chờ cậu tan học mình lại tới.”
“Không cần đâu, cậu về nghỉ ngơi đi, hôm nay cậu đã vất vả rồi.” Hôm nay, phần lớn những thứ mua về đều do Lưu Lộ xách, cho nên Thịnh Kiều Dương mới bảo cô ấy về nghỉ ngơi.
“Không vất vả, không vất vả.” Lưu Lộ để lộ hai cái răng khểnh, hạnh phúc mỉm cười.
Tiếng chuông vang lên, Thịnh Kiêu Dương mỉm cười với Lưu Lộ, xoay người đi vào phòng tự học
Trong phòng tự học có một số người đang vừa nói vừa cười, liếc nhìn lại, trong hai mươi mấy cô gái có một chàng trai vô cùng chói mắt ngồi đó, đang nói chuyện với mấy cô gái xung quanh
Lúc Thịnh Kiều Dương đi vào, có người tưởng rằng giáo viên hướng dẫn đi vào, liếc nhìn cô, thấy không phải lại tiếp tục cúi đầu nghịch điện thoại, nhưng qua hai giây, cô gái này đột nhiên ngẩng đầu
“Từ Kiều Kiều!!!”
Trong phòng tự học lập tức trở nên yên tĩnh.
Mọi người đã sớm gặp giáo viên hướng dẫn để xác nhận, siêu mẫu Từ Kiều Kiều chính là bạn học vẫn luôn xin nghỉ ở lớp bọn họ
Gần đây tất cả mọi người đều để ý đến tin tức có liên quan đến Từ Kiều Kiều, mọi người rất tò mò, rất mong đợi có thể nhìn thấy cô
Thế nhưng họ cũng biết cô đang quay phim, đoán chừng không quay lại lớp sớm như vậy.
“Oa, thật cao!”
“Là trang điểm sao? Thật xinh đẹp.”
“Thật bất ngờ, tối nay mình không mang theo giấy bút.”
Các bạn cùng lớp ngồi trên ghế có vẻ hơi kích động, dù có rất nhiều người không phải fan của Từ Kiều Kiều
Nhưng nhìn thấy một ngôi sao trên màn hình xuất hiện ở trước mặt, muốn không kích động cũng không được
Thịnh Kiêu Dương nhìn thấy cảnh này, suy nghĩ một chút, liền bước lên bục giảng tự nhiên hào phóng dùng tiếng Anh để giới thiệu bản thân
“Chúc mọi người buổi tối tốt lành! Mình là Từ Kiều Kiều, mình rất vui vì giữa hàng ngàn người lại có thể trở thành bạn cùng lớp với mọi người
Có thể được mọi người nhận ra, mình rất vui cũng thấy rất vinh hạnh
Hi vọng trong tương lai chúng ta có thể trở nên thân thiết, cùng nhau hoàn thành việc học.”
“Được!”
“Ba ba ba...” Tiếng vỗ tay vang lên, khiến giáo viên hướng dẫn đang định đi vào kiểm tra kỷ luật giật mình, bà ấy lập tức nhìn thấy người đang đứng trên bục giảng
Cân nhắc đến một số nguyên nhân, giáo viên hướng dẫn lập tức mỉm cười chào đón: “Hoan nghênh bạn học Từ Kiều Kiều! Em đã quay lại đi học rồi sao?”
“Vâng, em chào cô!” Thịnh Kiểu Dương gật đầu chào hỏi.
“Chắc em còn chưa gặp cô, cô là giáo viên hướng dẫn của em, cứ gọi cô là cô giáo Trương
Em về chỗ ngồi đi!”
Giáo viên hướng dẫn nhìn Thịnh Kiều Dương ngồi vào hàng ghế đầu, bà vỗ tay hấp dẫn sự chú ý của mọi người: “Cô biết mọi người đều rất hào hứng vì Kiều Kiều đã trở về, nhưng mọi người hãy khống chế tâm trạng của mình, đừng dọa bạn học Kiều Kiều của chúng ta
Lớp trưởng và lớp phó học tập phải để ý kỷ luật, mọi người phải giữ im lặng trong lớp tự học.” Sau khi nói xong một số điều cần chú ý, giáo viên hướng dẫn liền đi đến lớp khác
Giáo viên hướng dẫn vừa đi, lớp học như nổ tung, khắp nơi đều là tiếng nói chuyện
Đám bạn cùng lớp ngồi gần Thịnh Kiêu Dương đều vô cùng kích động, hình như muốn nói chuyện với cô, nhưng lại hơi do dự
“Các người đẹp đừng nói chuyện nữa, lát nữa người của hội học sinh sẽ đến kiểm tra kỷ luật đó.” Lý Đạt là chàng trai duy nhất lại bị giáo viên hướng dẫn chỉ định là lớp trưởng hồ lên.
Nhưng mà, không, ai, nghe!
Thịnh Kiêu Dương hơi nhíu mày, cô cũng không muốn đọc sách trong hoàn cảnh này
Cô đứng lên xoay người đối mặt với tất cả mọi người, mỉm cười nói: “Các bạn học, muốn nói gì đợi tan học lại nói!”
“Sau khi tan học có thể nói chuyện với cậu sao?” Một cô gái có đôi mắt sáng lấp lánh như những vì sao nhìn cô
“Đương nhiên, thế nhưng lúc đi học mọi người cố gắng đừng nói chuyện, để tránh ảnh hưởng đến người khác
Nếu thật sự không thể kiềm chế nổi, có thể viết ra giấy!” “Được rồi, được rồi!” Dưới ánh mắt của Thịnh Kiêu Dương, mọi người đều rối rít gật đầu đồng ý
Cuối cùng trong phòng tự học đã yên tĩnh lại, nhưng lại vang lên một loại âm thanh ồn ào khác, nhưng so với tiếng nói chuyện thì vẫn có thể chấp nhận được.
Giữa tiết tự học sẽ được nghỉ ngơi mười phút
Gần như tiếng chuông giữa học vừa vang lên, chỗ ngồi của Thịnh Kiêu Dương đã bị bao vây, mọi người mồm năm miệng mười hỏi một số vấn đề kỳ quái, còn khó đối phó hơn đám phóng viên tin đồn
Thịnh Kiều Dương không chút hoang mang chọn mấy vấn đề có thể trả lời, cũng nhấn mạnh chỉ có thể hỏi những vấn đề tin đồn trong hôm nay, từ ngày mai chỉ có thể bàn về việc học
Sau đó lại thay phiên chụp ảnh với các bạn học, cũng may trong lớp không có nhiều người lắm
Thời gian mười phút trôi qua rất nhanh, mấy cô gái trở về chỗ ngồi đều nghĩ, tính cách của Từ Kiều Kiều rất tốt
Sau thời gian tự học vào buổi tối, Thịnh Kiêu Dương trở về ký túc xá trong sự hộ tống của mọi người
Ở dưới lầu, Thịnh Kiều Dương gặp phải Phan Minh Nguyệt, đối phương lườm cô một cái.
Thịnh Kiêu Dương cũng không để ý, về ký túc xá tắm rửa
“Kiều Kiều, điện thoại của cậu đã kêu rất lâu.” Bạn cùng phòng Giáp ngồi bên cạnh vị trí của Thịnh Kiêu Dương nhắc nhở
“Được rồi, cảm ơn.” Cô lấy điện thoại ở trong ngăn kéo ra xem, thấy là điện thoại của Lâm Na, cô cầm điện thoại đi ra ban công
“Mỹ Nữu, cậu quay phim xong rồi sao?” Cô hỏi bằng tiếng Ý
“Gần xong rồi, nhưng mình gọi cho cậu không phải để nói cái này
Tiểu Thái Dương, sắp đến sinh nhật của cậu rồi.” Thịnh Kiều Dương giật mình, nếu Mỹ Nữu không nhắc tới, chính cô cũng quên mất ngày tháng
Hôm nay là ngày 29 tháng 10, sinh nhật của cô là ngày 30 tháng 10, ngày mai là sinh nhật của cô rồi
“Lát nữa mình xin nghỉ phép đến ăn mừng sinh nhật với cậu.” “Mỹ Nữu, cậu đừng xin nghỉ, năm nay mình không muốn ăn mừng sinh nhật.” Thịnh Kiêu Dương ngắt lời Lâm Na.
“Vì sao?”
Thịnh Kiêu Dương chậm rãi thở ra một hơi: “Mình muốn đến mộ mẹ để thăm bà.” Lâm Na ở đầu bên kia im lặng một lát: “Được, vậy cậu phải chú ý an toàn đó.” “Ừ, cậu đừng lo lắng cho mình, mình lớn thế này rồi, sẽ tự chăm sóc tốt bản thân.”
“Năm nay mình không ở bên cậu vào ngày sinh nhật
Đợi mình quay xong bộ phim này, chúng ta lại đi 'high.” Thịnh Kiểu Dương nói với Lâm Na mấy câu liền tắt điện thoại, nụ cười trên mặt cô lập tức biến mất
Vào năm cứ tám tuổi, mẹ qua đời ngay lúc sắp qua ngày sinh nhật của cô, cho nên sau đó ngày sinh nhật là ngày mà cô không thích nhất
Sau khi quen Mỹ Nữu, hàng năm Mỹ Nữu đều nghĩ mọi cách để chọc cô vui vẻ, vì ăn mừng sinh nhật cô, vì không muốn ông nội và Mỹ Nữu lo lắng, cô cũng chỉ có thể giả vờ vui vẻ một chút, thế nhưng năm nay có thật sự không muốn giả vờ nữa.
Ngày mai...
Cô đi vào ký túc xá, nhìn thời khóa biểu, sáng mai có hai tiết, buổi chiều không có lớp nào.