Phượng Hồ full

Chương 26: Em xin lỗi anh cả

/1282
Trước Tiếp
Hộ tống hai đứa nhóc về trường xong, Lãnh Táp mới chậm rãi trở về trường. Thực ra, ở Ung thành, cặp anh em song sinh của nhà họ Phó này rất kín tiếng, không khác gì mẹ đẻ của họ là bà ba nhà họ H Những gì Lãnh Táp biết về bà ta cũng là nghe đồn mà thôi, nghe nói bà ba từng là du học sinh đi du học nước ngoài, không biết tại sao lại về làm bà ba nhà họ Phó, làm vợ lẽ của Phó Đốc quân. Nh nghe lời nói chuyện của Phó Dương Thành và Phó Anne với nhau thì có vẻ như bà ba này cũng không quan tâm lắm tới hai đứa con của mình.

Bà Phó không quan tâm thì còn có thể hiểu, nếu là trước kia thì bà Phó có thể được coi là mẹ cả của đám con vợ lẽ, nhưng giờ chế độ một vợ một chồng, đám con cái do các bà vợ lẽ của nhà họ Phó sinh ra sẽ không có tên tuổi, chỉ có hộ tịch ở nhà họ Phó mà thôi, nói chuẩn ra thì vẫn là con rơi bên ngoài.

Suy cho cùng, người chồng cậy vào quyền thể mà trái ôm phải ấp, thân là vợ chỉ có thể im lặng chấp nhận.

Điều này cực kỳ phổ biến ở những người thuộc thế hệ trước, nó cũng là điều tất nhiên ở giai đoạn quá độ của xã hội. Ít nhất, tới thế hệ này của bọn họ, rất ít khi nghe thấy có người cưới vợ bé gì đó. Đư nhiên, đàn ông muốn phong lưu thế nào cũng được, chỉ là không dẫn về nhà mà thôi, nên tính ra thì cũng chẳng có gì khác nhau.

Người chịu ấm ức mãi mãi vẫn chỉ là phụ nữ.

Bà Phó không quan tâm tới bọn trẻ thì Lãnh Táp có thể hiểu, nhưng ngay cả mẹ ruột cũng chẳng quan tâm thì cô lại thấy hơi kỳ quái.

Chỉ có điều những việc này cũng không tới lượt cô nhọc lòng, ít nhất thì bây giờ cũng chưa tới lượt.

“Từ phó quan, anh cả có nhà không ạ?”

Từ Thiếu Minh kinh ngạc nhìn Phó Anne, cô sáu này luôn nhát gan, giờ ngay cả mấy cô cậu lớn tuổi hơn trong nhà còn không dám tới gần cậu chủ, vậy mà cô sáu lại chủ động tới tìm sao? Từ Thiếu Minh mỉm cười: “Cô sáu có việc gì không ạ?”

Phó Anne nhỏ giọng nói: “Tôi... Tôi mang đồ đến cho anh cả.”

Từ Thiếu Minh nhìn thoáng qua đồ mà cô bé đang cầm trong tay, Phó Anne vội vàng giải thích: “Là quần áo đặt làm cho anh cả, tôi thuận tiện mang tới đây cho anh ấy.”

Từ Thiếu Minh cười thầm trong lòng, những việc này đâu cần cô chủ của nhà họ Phó phải đích thân đi làm chứ? Anh ta nghiêng người tránh ra khỏi cửa: “Cô sáu vào đi, cậu chủ vừa dậy” Phó Anne hơi kinh ngạc: “Giờ anh cả mới dậy ạ? Anh ấy không khỏe ở đâu sao?”

Từ Thiếu Minh lắc đầu, đáp: “Tối qua cậu chủ ngủ khá muộn.” Nói đúng hơn, đến tận hôm nay khi trời đã sáng, cậu chủ mới đi ngủ.

Phó Anne vẫn hơi lo lắng: “Anh cả vẫn nên ăn ngủ đúng giờ mới được.”

“Cô sáu nói đúng, tôi sẽ nhắc nhở cậu chủ.”

Khu vực sinh hoạt của Phó Phượng Thành cực kỳ yên tĩnh, đám người hầu nữ đã bị đuổi đi sau khi anh bị thương. Giờ ở đây ngoài người quét dọn vệ sinh hằng ngày ra thì chỉ có Từ Thiếu Minh và một ng hầu già là chú Vinh, vốn đã chăm sóc cho Phó Phượng Thành từ thuở nhỏ mà thôi.

Phó Phượng Thành đang ngồi thất thần sau cửa sổ trong thư phòng, sách ở trong tay nhưng anh lại không hề đọc, vẻ mặt âm u như mây mù sắp mưa.

Trái tim bé nhỏ của Phó Anne không nhịn được mà đập thình thịch, tiếng gọi cũng hơi run rấy: “Anh cả ơi.”

Trước kia anh cả cũng rất lạnh nhạt, nhưng lạnh nhạt hờ hững và âm u trầm lắng hoàn toàn không giống nhau.

Phó Phượng Thành ngẩng đầu nhìn cô bé đứng ở bên cửa sổ, khẽ nhíu mày: “Có chuyện gì?”

Phó Anne cố gắng nặn ra một nụ cười: “Em mang quần áo đến cho anh ạ! Đây là lễ phục mà phu nhân cho người làm gấp, ngày mai, ngày mai là sinh nhật của em và Dương Dương, anh cả phải tới đấy ạ!”

Phó Phượng Thành không nói gì, vũ hội sinh nhật lần này bề ngoài là muốn chúc mừng sinh nhật Phó Anne và Phó Dương Thành nhưng thực tế là để thông báo chuyện của Phó Ngọc Thành và Trịnh Anh. H là nói, còn muốn thông báo thêm cả chuyện của anh và Lãnh Minh Nguyệt.

Nhà họ Phó cần một cơ hội để tuyên bố chính thức hai cuộc hôn nhân đã được định sẵn này.

“Anh biết rồi.”

Phó Anne nhìn Phó Phượng Thành, lại nhớ tới Lãnh Táp. Cô bé không nhịn được mà cảm thấy lo lắng thay cho anh cả nhà mình, giờ anh cả không đi đứng được, mà chị Minh Nguyệt lại hung dữ như thế, ch đáng sợ như thế, liệu chị ấy có bắt nạt anh cả mình không?

“Sao vậy?” Thấy dáng vẻ muốn nói lại thôi của Phó Anne, Phó Phượng Thành nhíu mày hỏi.

Phó Anne lấy hết can đảm, nhỏ giọng nói: “Anh cả, anh... sau này anh phải đối xử tốt với chị Minh Nguyệt một chút nhé!”

Phó Phượng Thành nhướn mày: “Em gặp cô ấy rồi à?”

Phó Anne gật đầu, lại cúi gằm nhìn mũi giầy của mình, không dám nhìn Phó Phượng Thành nữa.

“Tại sao lại muốn anh đối xử tốt với cô ấy?” Phó Phượng Thành hỏi.

“...” Bởi vì nếu anh đối xử với chị ấy tốt một chút, có lẽ chị Minh Nguyệt sẽ không đánh anh đâu.

Nhưng Phó Anne đương nhiên không dám nói thể: “Tóm lại là... Chị Minh Nguyệt tốt lắm, anh cả, anh nhất định phải đối xử tốt với chị ấy đấy.”

Nói xong, Phó Anne không dám nhìn Phó Phượng Thành nữa mà vội vàng xoay người chạy

Hu hu, em xin lỗi anh cả.

Từ Thiếu Minh đi tới, thấy dáng vẻ Phó Anne chạy trốn nhanh như thỏ thì không nhịn được cười: “Không ngờ cô Lãnh lại được cô sáu yêu quý như thế, lại còn đặc biệt tới đây để nói tốt cho cô ấy nữa chứ.”

Phó Phượng Thành như suy tư gì: “Tra thông tin đến đâu rồi?”

Từ Thiếu Minh thu hồi tươi cười, nói: “Tôi đã cho người điều tra qua, thân phận của cô Lãnh... hẳn là không có vấn đề gì. Ba năm trước, sau khi đính hôn với cậu tư thì tính tình cô Lãnh có thay đổi một chút, đi học từng tham gia câu lạc bộ tennis, cũng từng học võ. Thành tích không tồi, nhưng cô ấy không tham gia thi đấu. Chi thứ hai nhà cô Lãnh không được ông cụ Lãnh yêu thích cho lắm. Con gái nhà họ L không được phép ra ngoài đi học, nhưng ba năm trước, cô Lãnh vì muốn đi học ở trường công nên đã cãi cọ một trận với ông cụ Lãnh, sau đó hai người cược với nhau, nếu trong vòng nửa năm, cô Lãnh có thi đỗ vào Đại học An Lan thì sẽ được ra ngoài đi học. Sau đó cô Lãnh được ông cụ cho đi học thật, nhưng theo như lời người giúp việc trong nhà nói là ông cụ Lãnh không quá thích cô cháu gái này. Mặt khác Lãnh ở trường rất hay tới các khoa khác nghe giảng ké, rất nhiều sở thích, chơi thân với Bạch Hi của nhà họ Bạch ở phía bắc, Tống Toàn của nhà Tống tướng quân, còn có cả cháu gái của cụ An ở Đại học thành nữa.”

Từ Thiếu Minh cảm thấy ông cụ Lãnh có vấn đề về đầu óc thật, cháu gái xuất sắc như thế thì không thích, lại đi cưng chiều cái thắng cháu trai trưởng chẳng có tài cán gì.

Phó Phượng Thành nhíu mày: “Chỉ thế thôi à?”

Từ Thiếu Minh gật đầu: “Chỉ tra được tới đó, nếu cậu chủ cần các thông tin sâu hơn thì tôi sẽ cho người tiếp tục điều tra.”

Phó Phượng Thành hỏi: “Cậu nói xem, tại sao cô ấy lại đồng ý gả tới nhà họ Phó?”

Từ Thiếu Minh chần chừ: “Có lẽ... là vì cô ấy đã hâm mộ cậu chủ từ trước kia đi...” Câu nói tiếp theo của anh ta bị cái lườm lạnh buốt của Phó Phượng Thành làm cho tắc lại ở cổ họng.

Từ Thiếu Minh hơi ỉu xìu, đành phải ăn ngay nói thật: “Có lẽ là vì người nhà chăng? Ông bà hai Lãnh đều rất yếu đuối, lại còn một cậu em trai mới mười hai tuổi nữa. Nếu ông cụ Lãnh thật sự đuổi nhà họ đi

chỉ sợ ở Ung thành này sẽ chẳng có chốn nào để họ dung thân. Mặt khác...” Anh ta cẩn trọng liếc nhìn Phó Phượng Thành một chút: “Chẳng phải ông chủ đã nói, sau hai năm...”

Phó Phượng Thành cười lạnh một cái, Từ Thiếu Minh lập tức ngậm miệng.

Qua một hồi lâu, mới nghe Phó Phượng Thành nói: “Đúng là rất quả quyết, tôi muốn xem xem... Cô ấy định sống qua hai, ba năm này như thế nào, lại làm mợ cả nhà họ Phó như thế nào đây.”

Từ Thiếu Minh cúi đầu, trong lòng âm thầm thương tiếc cho cô ba Lãnh.

Luôn có một cảm giác tương lai chắc chắn sẽ là thảm cảnh gió tanh mưa máu.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
minhtam123Chương mấy mang thai v mấy bồ - sent 2024-10-12 23:00:49
gianhi15sao đọc mà cứ mất chữ hoài vậy , nạp thẻ để đọc full mà tr - sent 2024-10-08 17:16:08
Nhan DttDuyệt thẻ giúp mik add ơi - sent 2024-10-03 14:11:23
bongnhominhtuyen2728 : yêu thời trẻ đó bn! Sau do mối thù giết cha nên 2 bên dù còn yêu tha thiết vẫn khog thể nào bên nhau được ! 2 bên đều lẻ bóng 1 mình đến già! Đọc ngoại chuyện mà đau lòng quá *huhuhu* - sent 2024-09-19 01:57:46
minhtuyen2728Cuối cùng LBV và TPV yêu nhau ạ? - sent 2024-09-19 00:36:56
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương