“: Marshall, thực ra tôi có một ứng viên thích hợp hơn muốn giới thiệu với anh.”
Nghe thấy thế, mắt Marshall lập tức sáng lên: “Là ai? Ở đâu vậy?”
“Xa tận chân trời, gần ngay trước mắt.”
Tô Nguyệt đưa tay ra sau lưng kéo Mộ Tuyết Ngưng lên đằng trước, cười nói:
“Hình tượng của cô Mộ đơn giản, phóng khoáng nhưng tinh tế thanh lịch, cá tính mạnh mẽ nhưng dễ thích nghi, rất phù hợp với yêu cầu đơn giản mà không đơn giản của Hermes. Tất nhiên, quan trọng nhất cô ấy là bạn của tôi, tôi hiểu rất rõ phẩm chất và tính cách của cô ấy, hiền lành chân thật, nhiệt tình lạc quan. So với cô Chu kiêu căng ương ngạnh, phẩm hạnh không đoan chính, ỷ thế hiếp người, tôi thấy cô ấy thích hợp làm Bạn thân thương hiệu mùa mới của các anh hơn.”
Chu Vũ Đình suýt tức điên.
Gì mà đơn giản phóng khoáng, tinh tế thanh lịch? Mộ Tuyết Ngưng chẳng qua chỉ là một hotgirl mạng bé nhỏ, vì muốn hạ bệ cô ta nên Tô Nguyệt ăn ốc nói mò, dối lòng khen ngợi cô ta lên tận mây xanh.
Phẩm hạnh của cô ta không đoan chính ở đâu? Chẳng phải Tô Nguyệt còn ương ngạnh hơn cô ta sao?
Cô ta hung dữ trừng mắt nhìn cô, cuống quýt nói với Marshall: “Giám đốc, vừa rồi chỉ là hiểu lầm, mọi chuyện không phải như anh nhìn thấy đâu, chờ buổi họp báo kết thúc, tôi nhất định sẽ cho anh lời giải thích thỏa đáng.”
Marshall nói không hề nể mặt: “Tôi có mắt, vừa rồi xảy ra chuyện gì tôi nhìn thấy rất rõ, cô không cần phải giải thích.”
Nói xong, anh ta nhìn qua nhìn lại giữa Mộ Tuyết Ngưng và Chu Vũ Đình.
Có lẽ vì bây giờ đầu tóc của Mộ Tuyết Ngưng rối bù, quần áo trên người cũng xộc xệch, ít nhất xét về mặt thời trang, Chu Vũ Đình rõ ràng là phù hợp hơn Mộ Tuyết Ngưng.
Nhưng nghĩ đến những gì Chu Vũ Đình vừa làm, dính líu đến một người như vậy sớm muộn gì cũng sẽ có vấn đề.
Tuy nhiên, anh ta đã nghĩ đến một đề nghị tốt hơn, thế là cười ranh mãnh: “Tô, nếu cô đồng ý lời đề nghị trước đây của tôi, tôi nghĩ cô Mộ đây cũng không phải không thể.”
Tô Nguyệt cười bất đắc dĩ: “Tôi không phải ngôi sao, cũng không phải là người của công chúng, nên không thể đồng ý làm Đại sứ thương hiệu được, nhưng tôi có thể chụp cùng cô ấy một bộ trang phục để làm tài liệu quảng cáo.”
Mùa nào nhãn hàng cũng có nhiều sản phẩm mới, không thể để một mình Bạn thân thương hiệu chụp được, vì còn rất nhiều người mẫu khác nhau.
Nếu như chỉ chụp phụ một bộ quần áo, vài tấm hình hay làm phông nền thì cô không ý kiến gì.
Marshall nhanh chóng ngẫm về đề nghị này trong đầu, sau đó gật đầu không chút do dự: “Được, không thành vấn đề.”
Trên thế giới này có rất nhiều người đẹp, nhưng không phải người đẹp nào cũng phù hợp với ngành thời trang.
Gương mặt của Tô Nguyệt rất thời trang, có lẽ vì xuất thân nên cô trông rất quý phái và sang trọng, đó chính là điều mà những thương hiệu xa xỉ hàng đầu như họ cần.
Trước đây anh ta đã đề cập chuyện này với cô nhiều lần nhưng đều bị từ chối.
Dù lần này cô vẫn không đồng ý làm Đại sứ thương hiệu, nhưng chỉ cần cô xuất hiện trên tài liệu quảng cáo của họ cũng đã đủ rồi.
Anh ta nhìn Mộ Tuyết Ngưng từ trên xuống dưới, sau đó quay sang Kevin.
“Bảo người dẫn chương trình kéo dài thời gian thêm vài phút, lập tức đưa cô ấy đi thay bộ vest trắng khoét lưng, tóc thì buộc đuôi ngựa đơn giản thôi, tẩy trang hết đi, theo phong cách tối giản nhất cho tôi.”
Chu Vũ Đình lo lắng đến mức vội vàng nhìn Kevin cầu cứu, nhờ cô ấy nói giúp vài câu.