“Trời đất, chắc không phải hai người họ nhân cơ hội này để vụng trộm đấy chứ?” “Tôi thấy giống lắm!” Ngay tức khắc, sự chú ý của truyền thông lập tức thay đổi: “Quý Thần, xin hỏi mối quan hệ của anh và cậu Lục có đúng như tin đồn đang lan truyền không?” “Cậu Lục, xin hỏi anh tới đây có phải là vì biết được tin vợ mình vào phòng khách sạn với người đàn ông khác không?” “Cậu Lục, anh có suy nghĩ muốn ly hôn với cô Cố Nghiên Ca để ở bên Quý Thần không?” Các phóng viên giải trí vô cùng nhiều chuyện, thật khiến cho người ta dở khóc dở cười. Cho dù người có tính cách tếu táo như Lục Thiếu Nhiên cũng cảm thấy không nhịn được tức giận ra mặt. “Các vị, sự việc còn chưa được điều tra rõ ràng, vẫn mong các vị tuân thủ đạo đức nghề nghiệp.”
Lục Thiếu Nhiên lạnh lùng buông một câu, Quý Thần bên cạnh anh ta cũng cười nhạt: “Lẽ nào trong mắt các vị, tất cả người đến đây đều là để thuê phòng làm gì đó? Thế mục đích của các vị là gì?”
Đám phóng viên bị hỏi đến á khẩu không biết nói gì.
Cả đám người cầm máy quay ống to ống nhỏ bỗng chốc im phăng phắc.
“Nào, nào, nào! Trảnh ra một chút, tránh ra một chút.”
Lúc Lục Thiếu Nhiên và Quý Thần đối đầu với giới truyền thống ở hành lang, bỗng cửa thang máy truyền đến tiếng hét. Lục Thiếu Nhiên ngạc nhiên: “Giản Nghiêm? Ấy, chú Út?”
Anh ấy sững sờ!
Tại sao chú Út và Giản Nghiêm cũng đến đây?
Tình cảnh này còn có thể loạn hơn nữa được không đây?
Giản Nghiêm ôm theo một xấp tài liệu dày cộp đi phía trước, Lục Lăng Nghiệp đi phía sau cậu ta. Anh mặc bộ vest màu xanh đậm trông càng xuất sắc hơn người, hai cúc áo sơ mi trên cổ vẫn không đóng như mọi lần, ưu thế dáng người cao lớn, ngang ngược cao quý. Sự xuất hiện của anh giống như bậc “Đế vương”, bầu không khí lại càng thêm yên tĩnh và căng thẳng.
“Cậu Lục, thực sự xin lỗi cậu. Công việc ở công ty nhiều quá chỉ có thể để Nghiên Ca tạm thời xử lý ngay ở đây, mong cậu Lục thông cảm.”
Lục Thiếu Nhiên nhanh chóng đáp lại lời này của Giản Nghiêm:
“À... không sao đâu, trợ lý Giản khách sáo quá. Nghiên Ca là thư ký cấp cao của I.U nên đương nhiên phải coi công việc là hàng đầu rồi.”
Lục Thiếu Nhiên cũng rất thông minh, anh đương nhiên biết chú Út và Giản Nghiêm xuất hiện ở đây chắc chắn không phải là ngẫu nhiên.
Hơn nữa, Giản Nghiêm nói như thế cũng đã đủ để đám truyền thông sau lưng kia nghe ra được tin tức.
“Cái gì? Cố Nghiên Ca là thư ký cấp cao của I.U sao?”
“Sao có thể thể được? Rõ ràng có tin đồn cô ấy ở đây lén lút với người khác...”
Phóng viên rì rầm bàn tán, Lục Thiếu Nhiên tức giận quay đầu, nói: “Mấy lời nói và hành động của các vị vừa rồi, nhà họ Lục chúng tôi sẽ truy cứu trách nhiệm theo quy định của pháp luật!”
“Tránh ra!”
Từ đầu tới cuối, Lục Lăng Nghiệp vẫn im lặng, trong lúc mọi người còn hỗn loạn ồn ào, anh bỗng mở miệng quát hai tiếng. Nghe vậy, Lục Thiếu Nhiên và Quý Thần mới giật mình tránh ra, mà những phóng viên kia cũng bị khí thế mạnh mẽ của anh doạ sợ, rối rít trốn dạt sang hai bên.
Khuôn mặt Lục Lăng Nghiệp xầm xì khiến người khác sởn tóc gáy.
Anh híp mắt lại, lúc đi đến bên cạnh Quý Thần, anh hơi liếc nhìn anh ta một cái.
Ánh mắt này có ý đánh giá, cũng có ý tìm tòi, Quý Thần không biết tại sao Lục Lăng Nghiệp lại nhìn mình như thế.