Đúng như dự đoán, Sở Nam Tuyển phát biểu xong liền giành được sự tán thưởng của tất cả mọi người.
“Không ngờ Sở Nam Tuyển này cũng có chút năng lực đấy chứ.” Trần Tử Nhiễm cũng bất giác vỗ tay cho anh ta.
“Mới hai mươi bảy tuổi mà đã có thể ngồi lên vị trí Tổng Giám đốc Sở giao dịch Hàng hóa thành phố Vân thì không đơn giản chỉ là có chút năng lực thôi đâu.”
Hơn nữa anh ta còn nằm trong top 10 doanh nhân tài chính trong nước nữa.
Trần Tử Nhiễm thấy Sở Nam Tuyển đi xuống rồi đi thẳng về phía Thẩm Thiên Ca: “Đáng tiếc, nhìn thế nào cũng thấy anh ta và Thẩm Thiên Ca giống như đang cấu kết với nhau làm chuyện xấu.”
Sở Nam Tuyển đi đến trước mặt Thẩm Thiên Ca, anh ta không trực tiếp ngồi xuống mà đặt một tay lên thành ghế sau đó cúi đầu nghe Thẩm Thiên Ca nói nhỏ, dáng vẻ trông cực kỳ thân mật, cuối cùng Sở Nam Tuyển cũng ngẩng đầu lên nhìn về phía Thẩm Thiên Trường.
Thẩm Thiên Trường đang bị Trần Tử Nhiễm chọc cười, đột nhiên chạm phải ánh mắt Sở Nam Tuyển đang nhìn tới, nụ cười trên môi cô lập tức cứng đờ.
Cô không cười nữa, cũng không hề trốn tránh ánh mắt của Sở Nam Tuyển, hai người nhìn thẳng nhau mấy giây, mãi cho đến khi Sở Nam Tuyển dời mắt thì Thẩm Thiên Trường mới nhìn đi chỗ khác.
“Hình như vừa rồi Giám đốc Sở nhìn về phía chúng ta, sao tôi cảm thấy anh ấy đang nhìn tôi vậy nhỉ.” Một cô gái xa lạ ngồi cạnh Thẩm Thiên Trường kích động lên tiếng.
“Đừng có nói bậy, rõ ràng anh ấy nhìn tôi, còn đối mắt với tôi nữa đó!” Cô gái ngồi phía sau Thẩm Thiên Trường phản bác.
Thẩm Thiên Trường nghe thấy giọng nói kích động của hai người thì âm thầm cười lạnh, bởi vì chỉ có cô biết, ánh mắt đó của Sở Nam Tuyển hiện rõ hai chữ “khinh thường”, giống hệt như trong buổi kỷ niệm của Cố Thị.
Trần Tử Nhiễm không chú ý lắm đến tình hình bên phía Thẩm Thiên Trường, cô nhìn khắp xung quanh, cuối cùng cũng nhìn thấy bóng dáng Hà Tịch đang ngồi ở mấy hàng ghế phía trước.
“Thiên Trường, Hà Tịch ở kia.”
Thẩm Thiên Trường nhìn theo ánh mắt của Trần Tử Nhiễm, quả nhiên nhìn thấy Hà Tịch đang ngồi ở vị trí chéo góc với bọn họ, anh ta chính là mục tiêu của cô vào tối nay!
“Hình như lát nữa có đãi tiệc buffet ở tầng hai thì phải.”
Thẩm Thiên Trường gật đầu, phải nhân bữa tiệc tối nay tìm cơ hội nói chuyện với Hà Tịch mới được.
“Thiên Trường, suýt chút nữa thì tớ quên mất chuyện cậu chuyển nhà, ngày mai thì chuyển nhé!” Nếu không phải Thẩm Thiên Ca vừa nhắc thì cô cũng quên luôn! Đúng là uống rượu làm nhỡ việc mà!
“Hả?” Thẩm Thiên Trường không theo kịp dòng suy nghĩ của Trần Tử Nhiễm.
“Chẳng phải cậu nói xong chuyện của đàn anh thì sẽ chuyển đến chung cư ở hay sao?”
Thẩm Thiên Trường lập tức cảm thấy bối rối, bởi vì cô vẫn chưa nghĩ ra phải làm thể nào để nói cho Trần Tử Nhiễm biết chuyện cô và Lục Chi Cửu “ở chung một nhà”.