Thẩm Đình Thâm lái xe đi thẳng đến công ty, vừa tới phòng làm việc liền cảm giác mí mắt phải mình giật liên tục.
Lý Lâm tiến vào lấy tài liệu cần dùng cho cuộc họp, liếc mắt liền thấy quầng thâm dưới mắt Thẩm Đình Thâm, anh ta ân cần hỏi han, “Tổng giám đốc, tối hôm qua anh ngủ không ngon sao?” Thẩm Đình Thâm giơ tay lên xoa nhân trung của mình, lộ vẻ rất là mệt nhọc, “Đâu phải là ngủ không được ngon giấc, vốn dĩ chưa từng ngủ.“. Mí mắt phải của anh vẫn đang giật, khiến anh thấy hơi phiền. Anh cầm cốc nước lọc lên uống một hớp, “Mí mắt phải giật liên tục là chuyện gì xảy ra?” “Anh chưa từng nghe qua mắt trái giật là tiền vào, mắt phải giật là tai họa sao?” Lý Lâm cười nói, anh ta đương nhiên biết chuyện như vậy Thẩm Đình Thâm nhất định sẽ không tin, cho nên mới nói đùa. Mà cơ thể Thẩm Đình Thâm lại cứng đờ, trong đầu lập tức hiện ra gương mặt Bạch Nhược Y. Thẩm Đình Thâm lấy điện thoại từ trong túi ra, vừa mới chuẩn bị gọi cho Bạch Nhược Y thì màn hình điện thoại di động sáng lên trước, là Cố Thần Trạch gọi điện thoại tới.
Thẩm Đình Thâm không hề nghĩ ngợi, không đợi chuông vang lên, lập tức ấn xuống nút trả lời.
“Tìm tôi có chuyện gì?” Giọng điệu Thẩm Đình Thâm thản nhiên, nghe không ra tâm trạng gì
“Có phải cậu bắt Bạch Nhược Y từ chức hay không?” Giọng điệu của Cố Thần Trạch nghe cực kì kém, hình như rất tức giận, “Nói cạnh tranh công bằng, cậu không đồng ý thì thôi, lại còn bắt Bạch Nhược Y từ chức.”
Sau khi Cố Thần Trạch nhận được thư từ chức, lập tức gọi điện thoại cho Bạch Nhược Y, gọi rất nhiều nhưng không ai nhận. Cho nên anh ta mới suy nghĩ hẳn là Thẩm Đình Thâm không để cho cô nghe điện thoại, còn muốn bắt cô từ chức.
Trong lòng Thẩm Đình Thâm cười lạnh một tiếng, nếu Bạch Nhược Y thật sự có thể nghe lời của mình như vậy là tốt rồi. “Tôi cũng không có bản lĩnh này.”
“Thể tại sao cô ấy đang yên đang lành lại muốn từ chức?” Lửa giận trong lòng Cố Thần Trạch nhất thời với một nửa, anh ta khó hiểu, “Cô ấy mới nhận phương án hợp tác với Chu Dụ, dù thế nào cũng sẽ không từ chức bây giờ.”
Mắt phải của Thẩm Đình Thâm lại đột nhiên lại giật lần nữa, anh lập tức nhớ lại lời của Bạch Nhược Y nói với mình trước kia, cô nói bây giờ mục đích của cô chính là chấn hưng Bạch thị, làm sao có thể từ chức?
Cảm giác bất an trong lòng lập tức khiến cho Thẩm Đình Thâm hoảng sợ, anh giơ tay lên nhìn đồng hồ đeo tay, bây giờ đã qua hơn nửa tiếng, nói thế nào Bạch Nhược Y cũng đã đến công ty mới đúng, “Sáng sớm hôm nay cô còn đi rất sớm, điểm tâm cũng không ăn đã đến công ty, không thể nào từ chức được.”
Lời này vừa nói ra, trong lòng hai người đàn ông ở hai đầu điện thoại đều hoảng hốt. Hai người cầm điện thoại trầm mặc một hồi, giống như đều đang nhận ra điều gì, sau đó vẻ mặt Cố Thần Trạch bất an hỏi, “Có phải là đã xảy ra chuyện gì hay không?”
“Có thể, cậu đến công ty câu hỏi nhân viên xem buổi sáng có ai gặp Bạch Nhược Y ở công ty không, bên này tôi cũng đi điều tra video giám sát trên lối đi bộ.” Thẩm Đình Thâm vội vã dặn dò Cố Thần Trạch, nói xong liền cúp điện thoại.
Anh cũng không chờ Cố Thần Trạch trả lời, dù sao vì chuyện của Bạch Nhược Y, Cố Thần Trạch nhất định sẽ tận tâm tận lực.
Sau khi cúp điện thoại, Lý Lâm đứng ở bên cạnh nghe cũng biết là Bạch Nhược Y đã xảy ra chuyện gì đó, “Cô Bạch đã xảy ra chuyện gì sao?” “Ừ, anh đi đến nhà của Bạch Nhược Y, điều tra máy giám sát trên đường.” Thẩm Đình Thâm lấy điện thoại để qua một bên, thoạt nhìn rất bình tĩnh, nói chuyện mạch lạc rõ ràng, biết phải làm cái gì trước, làm cái gì sau.
Nhưng lòng bàn tay của anh đã ướt đẫm mồ hôi, anh đang rất lo lắng cho Bạch Nhược Y.
Chờ sau khi Lý Lâm đi ra làm việc, Thẩm Đình Thâm mới gọi điện thoại cho một người ở nước Mỹ xa xôi. “Chuyện gì?” Người bên đầu kia điện thoại nói chuyện rất là thẳng thắn. “Tình trạng của Bạch Kiến bây giờ như thế nào, không có ai làm gì với ông ấy chứ?” Nghĩ đến Bạch Nhược Y sẽ xảy ra chuyện, Thẩm Đình Thâm theo bản năng liền muốn xác nhận an nguy của ba Bạch Nhược Y.
“Không có, mỗi ngày ở trong viện điều dưỡng quả thật rất an nhàn.” “Vậy thì tốt, trông ông ấy cho thật kỹ, đừng để cho ông ấy xảy ra chuyện gì.” Thẩm Đình Thâm lạnh lùng căn dặn.
“Ừ, biết.”
Thẩm Đình Thâm nói chuyện điện thoại xong, đứng dậy muốn đi ra ngoài. Điện thoại di động lại vang lên, là Trần Duệ gọi tới. “Tra ra được kết quả rồi sao?” Thẩm Đình Thâm vừa mở miệng liền hỏi chuyện này, nếu như Trần Duệ gọi điện thoại tới không phải để nói kết quả thì Thẩm Đình Thâm thật sự không có thời gian tán gẫu với cậu ta.
Cũng may lần này Trần Duệ gọi điện thoại thật sự là vì chuyện báo cáo kết quả, “Ừ, tôi dùng một vài tấm ảnh giường chiếu của Hạ Tiêu Tiêu uy hiếp người quản lí của cô ta, ép người quản lí nói cho tôi biết động tĩnh gần đây của Hạ Tiêu Tiêu, dãy số anh cho tôi trước đó cũng đã được tìm thấy trong phòng giao dịch, chuyện hội sở hôm đó quả thật là Hạ Tiêu Tiêu gây nên.”
“Quả thật là cô ta?” Thẩm Đình Thâm giận tím mặt, “Không ngờ lá gan của cô ta thật đúng là lớn, tôi đã cảnh cáo cô ta, cô ta cũng không hề sợ tôi sẽ ra tay độc ác!” “Vậy cũng không phải một ngày chồng vợ trăm năm ân nghĩa, người ta cho rằng anh sẽ có chút tình cảm với cô ấy thì sao.” Trần Duệ cười trêu ghẹo nói.
“Được rồi, bây giờ không có thời gian đấu võ mồm với anh, Bạch Nhược Y đã xảy ra chuyện, anh mau giúp tôi tra xem.” Thẩm Đình Thâm lo lắng nói. Trong lòng anh rất hối hận, nếu sáng sớm hôm nay anh kiên trì đưa Bạch Nhược Y đi thì cô cũng sẽ không xảy ra chuyện như vậy.
Vốn dĩ anh có sắp xếp người âm thầm bảo vệ Bạch Nhược Y, nhưng Thẩm Đình Thâm nghĩ hầu như mỗi ngày mình và Bạch Nhược Y đều cùng nhau đi làm nên cho những người đó rút rồi. Không ngờ một ngày không đưa cô đến công ty, cô liền xảy ra chuyện! “A? Đã xảy ra chuyện gì?” Trần Duệ kinh ngạc hỏi, “Tôi vừa mới tra ra một vài việc, cô ấy lại xảy ra chuyện rồi sao?”
“Ừ, sáng sớm hôm nay tôi tận mắt thấy cô ấy đón xe đến công ty ở ven đường, kết quả Cố Thần Trạch nói với tôi Bạch Nhược Y không có đến công ty, hơn nữa còn nộp thư từ chức.” Thẩm Đình Thâm nói thẳng chuyện trọng điểm cho Trần Duệ nghe. Anh tưởng Trần Duệ làm trinh thám nhiều năm như vậy thì sẽ phản ứng nhanh hơn một chút, không ngờ Trần Duệ thậm chí còn bật cười, “Tôi nói anh và Cố Thần Trạch có phải có phần chuyện bé xé ra to hay không? Người ta có thể chỉ là đến kỳ sinh lý tâm trạng không tốt, sau đó không muốn đi làm nên từ chức thôi.”
“Anh đừng ngu thế! Bạch Nhược Y tám chín phần mười là đã xảy ra chuyện, anh mau giúp một tay điều tra tung tích của cô ấy, tôi cảm thấy chuyện này Hạ Tiêu Tiêu nhất định có liên quan!” Giọng điệu của Thẩm Đình Thâm rất nghiêm túc, có thể nghe ra được anh rất lo lắng cho Bạch Nhược Y.
Nghe thấy giọng điệu này của Thẩm Đình Thâm, Trần Duệ dĩ nhiên cũng nghiêm túc lại. “Ừ, bên này tôi sẽ tiếp tục theo dõi Hạ Tiêu Tiêu, vừa có tin tức liên thông báo anh.” Trần Duệ vừa nói điện thoại với Thẩm Đình Thâm, trên tay vừa lật hành trình hai ngày nay của Hạ Tiêu Tiêu.
Tắt cuộc gọi này, Thẩm Đình Thâm vẫn không yên lòng, lại gọi điện thoại cho người trong xã hội đen, điện thoại mới vừa kết nối Thẩm Đình Thâm đã lạnh lùng mở miệng căn dặn, “Tìm vài người thông minh theo dõi Hạ Tiêu Tiêu cho tôi, xem cô ta đang làm gì sau lưng tôi.”
trangle1234Kích hoạt giúp em với ạ - sent 2022-03-30 09:13:34
phamhuonggiang21Nam chính có sạch không vậy mn?
- sent 2021-11-23 08:47:52
nguyenngoc123Đọc mà thấy nữ chính ngu vãi. Đã thế lúc nào cũng cho mình là đúng - sent 2020-09-23 11:37:13
Ngọc LuậnHaizz truyện hay nhưng đọc đến C540 ngược chịu hết nổi rối drop thôi, trước giớ toàn tìm truyện dài từ 1000 chương trở lên để k à đọc còn sợ truyện hết nhanh rồi tiếc nữa, còn bộ này có 763 chương mà đọc thấy lâu ơi là lâu chịu hết nổi - sent 2020-09-21 16:15:07
zomzomKo phải nói chớ. Đọc mà tui điên gan cho chị nữ chính. - sent 2020-05-24 18:50:02