Cố Thần Trạch cũng nở nụ cười, dịu dàng xoa đầu Chu Dụ
Quả nhiên, mọi người đều là người thực tế, không kìm nổi lòng hiếu kỳ với thứ gọi là tiền bạc
Khóe môi mỏng của Thẩm Đình Thâm khẽ hé, luồng khí trắng phả ra phủ một lớp sương lên mặt anh, “Ba mươi tỷ.” “Ba mươi tỷ!” Bạch Kiển không nhịn được mà cao giọng kêu lên
Khi ấy mẹ ruột của Bạch Nhược Y đã cho Bạch Kiển mười tỷ
Không ngờ rằng bà còn để lại ba mươi tỷ cho Bạch Nhược Y
Có lẽ vì không yên tâm về Bạch Kiển, sợ Bạch Nhược Y sẽ chịu ấm ức nên bà mới thiết lập thỏa thuận như thể để bảo đảm cho hạnh phúc nửa đời sau của Bạch Nhược Y
Không thể không nói, mẹ ruột của Bạch Nhược Y đối xử với cô thật sự quá tốt.
Chính bởi bà yêu con mình như thế nên mới cẩn thận trù hoạch tương lại cho cô.
Còn Bạch Nhược Y nghe thấy con số này thì bả vai trĩu nặng gục xuống, cô máy móc quay đầu qua nhìn Bạch Kiển.
Đôi con ngươi như hổ phách có ánh sáng lưu động, “Ba nếu chúng ta có thể lấy được ba mươi tỷ sớm một chút thì có khi công ty bây giờ vẫn là Bạch thị của ba.”
Đến lúc này, Bạch Nhược Y vẫn nhớ đến Bạch thị của Bạch Kiến.
Điều này khiến trái tim Bạch Kiến trở nên ấm áp, đồng thời ông lại nhớ đến chuyện mình làm với Bạch Nhược Y hồi ấy nên cực kỳ áy náy.
Thực ra bảo bối mà mẹ ruột của Bạch Nhược Y cho mình căn bản không phải mười tỷ tiền vốn để ông gây dựng Bạch thị, mà là Bạch Nhược Y ở trước mặt ông
“Con bé ngốc này, đó là ba mươi tỷ của con, không phải của ba.” Bạch Kiến cố nhịn cảm giác chua xót trong mắt lại, ông không thể cảm động đến độ mặt đầm đìa nước mắt ở trước mặt một đám trẻ
Bạch Nhược Y cười lắc đầu, tựa như con số ba mươi tỷ không thể gây sốc dược cho cô, “của con không phải là của ba hay sao.”
Bạch Kiến xua tay, không thể tiếp tục như thế này nữa, nếu không ông sợ mình sẽ không nhịn nổi nữa
Ông vội chuyển vấn đề, “Vẫn nên nói đến ba mươi tỷ đó thì hơn
Nếu chúng ta đã biết đến sự tồn tại của món tài sản đó, vậy bây giờ chúng ta phải tìm món tiền đó thế nào?”
“Chi bằng cứ tìm người bắt Sở Vũ Triết lại, tra hỏi anh ta!” Chu Dụ siết tay thành nắm, cô làm việc ở nước ngoài lâu nay đều trực tiếp và thô bạo như thế.
Cố Thần Trạch giơ tay kéo mạnh tóc Chu Dụ, cười, “Sao em lại ngây thơ thể hả?”
“Dù gì bây giờ Bạch Nhược Y và Sở Vũ Triết còn chưa kết hôn, vậy bây giờ cậu ta cũng không lấy được ba mươi tỷ, chúng ta vẫn còn thời gian, cứ từ từ, không đến mức cực chẳng đã thì đừng dùng thủ đoạn thô bạo như thế.” Trong giọng nói lạnh tanh của Thẩm Đình Thâm lại nuôi sự ung dung đã khắc sâu trong xương cốt anh qua nhiều năm làm kinh doanh.
Suy nghĩ của Bạch Nhược Y cũng đi theo chủ đề này, đầu mày cô khẽ nhíu lại
Nghe họ nói là chỉ cần lấy được giấy chứng nhận kết hôn, Sở Vũ Triết sẽ có thể cầm được ba mươi tỷ.
Bạch Nhược Y khẽ nói, “Nhưng Sở Vũ Triết đã lấy được giấy chứng nhận kết hôn với tôi, theo cách nói của mọi người thì anh ta lấy được giấy chứng nhận kết hôn là có thể lấy được món tài sản đó.”
“Hai người đã lĩnh giấy chứng nhận kết hôn rồi?” Cố Thần Trạch kinh ngạc hỏi, “Không phải là tổ chức hôn lễ trước rồi mới lĩnh ư?”
Bạch Nhược Y lắc đầu, “Mấy hôm trước anh ta bức em đi làm giấy chứng nhận kết hôn với anh ta rồi, mà hai bản giấy chứng nhận đều nằm trong tay anh ta.”
Thẩm Đình Thâm ngồi bên cạnh Bạch Nhược Y lặng lẽ vươn tay vòng sau lưng cô, khéo léo tránh khỏi tầm mắt mọi người, véo mạnh eo Bạch Nhược Y.
Bạch Nhược Y đau đến nỗi lập tức cắn chặt môi dưới, sợ mình không nhịn được sẽ kêu thành tiếng.
Cô nghiêng đầu qua nhìn Thẩm Đình Thâm, phát hiện đôi mắt đen thẫm của anh đang củi hờ xuống nhìn mình, đôi lông mi dài chia cắt cảnh sắc trong mắt anh thành những hình ảnh hỗn loạn.
Căn bản cô không nhìn ra rốt cuộc anh đang nghĩ gì.
Anh đang tức giận vì mình và Sở Vũ Triết đã lĩnh giấy chứng nhận kết hôn ư? Nhưng rõ ràng anh biết mình bị bức ép bất đắc dĩ mà.
“Vậy có khi nhà họ Sở đã lấy được ba mươi tỷ rồi, bây giờ chúng ta đòi về kiểu gì?” Cổ Thần Trạch cũng bắt đầu nghiêm mặt, thầm nghĩ nếu nhà họ Sở thật sự lấy được tiền thì muốn đòi về đúng là khó hơn lên trời.
“Đó là tiền mẹ ruột của Bạch Nhược Y cho cô ấy cơ mà, tại sao không thể đòi!” Chu Du nhìn Cố Thần Trạch rồi nói, nói xong thì nghĩ hình như thật sự không đòi lại được
Dẫu sao không ai có thể chứng minh số tiền đó thuộc về Bạch Nhược Y, Hơn nữa nói không chừng mẹ ruột của Bạch Nhược Y thật sự định giao số tiền đó cho chồng của Bạch Nhược Y chứ không phải muốn đưa cho Bạch Nhược Y.
Thẩm Đình Thâm vẫn một mực im lặng cuối cùng cũng lên tiếng vào lúc này, đồng thời cũng buông lỏng bàn tay véo von Bạch Nhược Y, “Nhà họ Sở hẳn chưa lấy được ba mươi tỷ
Tôi vẫn luôn phải người chú ý đến hướng làm ăn của gia tộc nhà họ
Tuy bây giờ họ quả thực tìm rất nhiều người hợp tác những khoản tiền vốn bị thiếu vẫn chưa được bù vào
Nếu họ đã lấy được ba mươi tỷ thì đã bắt đầu dùng từ lâu rồi.”
Các dự án cạnh tranh ở thành phố H vẫn luôn liên quan đến nhà họ Thẩm, đối tác mà các nhà hoạch định dự án muốn tìm ban đầu đều là nhà họ Thẩm, nhưng sau đó không biết vì nguyên nhân gì mà những người đó đột ngột ngoảnh mặt không hợp tác với nhà họ Thẩm nữa
Sau đó Thẩm Đình Thâm cử người đi tiểu ra thì mới tra ra được những dự án đó đều đã bị nhà họ Sở đoạt di.
Khi ấy Thẩm Đình Thâm còn rất lấy làm lạ, hiện giờ nhà họ Sở được coi là gì? Vậy mà còn có năng lực đoạt dự án với nhà họ Thẩm
Bây giờ nhớ lại có lẽ nhà họ Sở họ đã tiêu tốn món tiền lớn mới đoạt đi được
Đây là thật lòng muốn tạo nên chút tên tuổi ở thành phố H? Thẩm Đình Thâm vừa dứt lời, ánh mắt Cố Thần Trạch nhìn Thẩm Đình Thâm càng u tối, khóe miệng cong lên, “Vậy ý cậu là bây giờ nhà họ Sở đã có điều kiện để lấy được tài sản, nhưng họ vẫn chưa lấy
Thể không phải là chúng ta chỉ cần lặng lẽ chú ý đến động tĩnh của nhà họ Sở thì có thể đi theo họ cùng tìm được món tài sản đó đấy ư?”
“Ừ,món tiền đó vốn là mẹ ruột của Bạch Nhược Y để lại cho nửa đời sau của cô ấy, chỉ cần nhân vật mấu chốt nói rõ ràng rằng Bạch Nhược Y không thật lòng muốn kết hôn với Sở Vũ Triết, tôi nghĩ hẳn món tiền đó vẫn sẽ giao vào tay Bạch Nhược Y.” Thẩm Đình Thâm lãnh đạm nói, nhưng trong lòng đã bắt đầu lên kế hoạch, xem nhà họ Sở không có ba mươi tỷ ấy thì vận hành những dự án hợp tác đó thế nào
Đến ngay cả tiền vốn khởi công đều là các khoản họ vay từ ngân hàng, tới lúc đó không có vốn rót thêm vào, họ không trả nổi tiền vốn từ ngân hàng, càng đừng nói là còn có tiền bồi thường vi phạm hợp đồng
“Nhưng tôi nghĩ bây giờ người nhà họ Sở hẳn sẽ cực kì cẩn thận, các cô cậu muốn nhìn chằm chằm họ cũng khó mà.” Bạch Kiến phân tích, “Muốn lấy lại ba mươi tỷ này vẫn không thể chắc chắn.”
trangle1234Kích hoạt giúp em với ạ - sent 2022-03-30 09:13:34
phamhuonggiang21Nam chính có sạch không vậy mn?
- sent 2021-11-23 08:47:52
nguyenngoc123Đọc mà thấy nữ chính ngu vãi. Đã thế lúc nào cũng cho mình là đúng - sent 2020-09-23 11:37:13
Ngọc LuậnHaizz truyện hay nhưng đọc đến C540 ngược chịu hết nổi rối drop thôi, trước giớ toàn tìm truyện dài từ 1000 chương trở lên để k à đọc còn sợ truyện hết nhanh rồi tiếc nữa, còn bộ này có 763 chương mà đọc thấy lâu ơi là lâu chịu hết nổi - sent 2020-09-21 16:15:07
zomzomKo phải nói chớ. Đọc mà tui điên gan cho chị nữ chính. - sent 2020-05-24 18:50:02