Bên cạnh bỗng chốc thiếu mất hai người thân thiết khiến Chẩm Khẽ cảm thấy thực sự không quen cho lắm. Hơn một tháng cứ thế bất giác trôi qua, cô đã chào đón kỳ thi cuối cùng của cuộc đời học sinh cấp hai, đó là thi lên trung học phổ thông.
Cô đã phát huy toàn bộ khả năng của mình trong kỳ thi này. Có thể nói là không xuất sắc hơn cũng chẳng kém hơn mọi khi. Giờ cô chỉ còn chờ điền nguyện vọng và công bố điểm mà thôi.
Việc điền nguyện vọng khiến nhiều người cảm thấy rất áp lực. Lư Ý tính đi tính lại điểm số đã ba lần rồi, nhưng vẫn chưa tự tin cho lắm. Năm lớp 9 cô nhóc ham chơi quá, cho nên nền tảng kiến thức không được vững chắc. Hoàn toàn dựa vào việc học cấp tốc trong vòng mấy tháng cuối cùng, quả thực là có chút khó khăn với cô nhóc.
“Mình cứ cảm thấy còn thiếu 1 hoặc 2 điểm nữa mới có thể đỗ vào cấp ba của trường số 7”
“Cũng không nhất thiết phải vào trường số 7 mà.” Chẩm Khê an ủi cô bé, “Thay đổi môi trường cũng tốt mà.”
“Mình không muốn. Cậu thì chắc chắn đỗ trường số 7 rồi, A Tần cũng vậy, ngay cả lớp trưởng với Hà Viện cũng điền nguyện vọng đầu tiên là trường số 7. Sao cậu nỡ lòng nào để mình đến nơi khác học chứ?”
“Không phải do mình thấy cậu vừa căng thẳng vừa tủi thân sao?” Chẩm Khế chỉ muốn chọc cho cô nhóc vui thôi. Trước đây, mẹ của Lư Ý từng nói với Chẩm Khê, nếu như điểm số cách biệt không lớn thì sẽ quyển tiền tài trợ cho nhà trường, Lư Ý hoàn toàn không cần lo lắng vấn đề bản thân không được học ở trường số 7. Nhưng cô không nói cho Lư Ý biết chuyện này, sợ đến giai đoạn cuối cùng rồi mà cô nhóc còn lười biếng.
Trường trung học phổ thông không đặt nặng vấn đề hộ khẩu. Học sinh giỏi ở toàn bộ các vùng trong tỉnh đều đổ xô về các trường cấp ba trọng điểm. Sau kỳ thi vào cấp ba, Chẩm Khể cảm thấy cô có thể được vào lớp chọn. Ngày công bố điểm thi, chủ nhiệm cũ của cô là cô giáo Chu ngay lập tức gọi điện cho cô, thông báo rằng cô là người có điểm thi cao nhất của trường trung học cơ sở số 7, và đứng ở vị trí thứ tư trong danh sách trúng tuyển vào trường trung học phổ thông số 7.
“Cô cực kỳ vui mừng, vốn dĩ cô còn lo lắng rằng, bởi vì được đặc cách tuyển thẳng mà em sẽ lơ là việc học”
Chẩm Khê ngại ngùng không dám nói với cô, bản thân quả thực có một khoảng thời gian lười biếng. Cả năm học lớp 9, cô đã học không biết bao nhiêu lớp ngoại khóa, nào là taekwondo, nào là nhảy múa nữa. Có thể đạt được kết quả này, Chẩm Khê thật sự không hề ngờ tới. Cũng may mà năm lớp 7 và lớp 8, cô đã có nền tảng vững chắc, rồi lại thêm mấy tháng cuối cùng học bổ túc với Lâm Tụ nữa.
Nhắc tới Lâm Tụ, anh bây giờ đã trở thành một người nổi tiếng của trường số 7 rồi. Việc đột ngột chuyển trường khiến cho mọi người đều khó mà chấp nhận nổi. Đoạn Ái Đình nhiều lần đến tìm cô, từ tra hỏi đến cầu xin, nghĩ ra mọi biện pháp để nghe ngóng tin tức của Lâm Tụ. Chẩm Khê nhất quyết giữ im lặng, không hề rằng nửa lời. Nhưng rất lâu sau, Đoạn Ái Đình lại thấy được hình ảnh của Lâm Tụ trên ti vi.
Anh đã không còn tên là Lâm Tụ nữa, đổi thành một cái họ xa lạ, mặc trên người những bộ đồ hàng hiệu xa xỉ được thiết kế riêng. Anh đại diện cho cả tập đoàn Vân Thị đứng ra phát biểu tại lễ ra mắt của một bộ phim. Anh đi đầu cũng đều có vài tên vệ sĩ theo sát bên cạnh.
“Mày đã biết từ trước rồi đúng không?” Đoạn Ái Đình đứng chắn trước mặt cô, túm chặt lấy tay áo cổ tra hỏi, “Mày đã biết từ lâu rồi đúng không? Chẳng trách sao mà hành vi của mày lại lạ lùng như vậy, hóa ra là đã biết trước là có lợi rồi”
“Sao nào? Không chấp nhận nổi à? Trước đây, chẳng phải chị coi thường người ta nghèo lắm mà, bây giờ ngoắt
một cái trở thành lãnh đạo trực tiếp của chị rồi đó” Chẩm Khê cười nói, “À mà nói là lãnh đạo thì cũng nói hơi quá nhỉ? Chị chẳng qua cũng chỉ là một thực tập sinh nhỏ bé của Cloud thổi. Anh ấy bây giờ là người có tiếng nói rất quan trọng trong Tập đoàn Vân Thị đấy”
Chẩm Khê cũng có chú ý đến mấy tin tức ấy. Vân Lĩnh vì muốn cho đứa con trai nhỏ của mình ở công ty mình có tiếng nói, đã trao hết cổ phần của người anh trai đã mất cũng như chức vị Chủ tịch hội đồng quản trị cho anh. Một bước lên tiến, Lâm Tụ của bây giờ, à không Vân Tụ, đã không còn ai dám khinh thường anh nữa.
Chẩm Khê giật tay áo của mình ra khỏi tay Đoạn Ái Đình, sửa lại cho chỉnh tề rồi nói: “Nếu tôi là chị, tôi sẽ trốn tránh anh ấy, miễn cho anh ấy nhìn thấy chị là sẽ nhớ lại những chuyện không hay trước đây. Bây giờ anh ấy không phải nắm trong tay quyền sinh sát của chị sao? Chị có thể được ra mắt hay không, hoàn toàn chỉ dựa vào một câu nói của anh ấy.”
“Anh ấy nhìn thấy tao thì sẽ nghĩ đến chuyện không hay nào?”
“Chị nói xem?”
***
Sau khi hoàn thành xong kỳ thi vào cấp ba, Chẩm Khê có hẳn ba tháng nghỉ hè. Kế hoạch ban đầu của cô là đưa bà ngoại đi chơi đâu đó. Dù sao bây giờ có điều kiện rồi, cô có thể đưa bà đi đến thăm thú những nơi đẹp đẽ.
Cô đến nhờ tư vấn của mấy công ty du lịch, cả ngày ngồi nghiên cứu hành trình và các tour du lịch. Bên phía Honey Peach không liên lạc được với Lâm Tụ, cho nên gọi điện không ngừng cho dì Từ, hỏi han kế hoạch sau này tiến hành như thế nào.
Di Từ tìm Chẩm Khê để bàn bạc chuyện này. Chẩm Khê nằm bò lên bàn, đầu cũng không ngẩng lên mà chỉ nói: “Dì cứ mặc kệ họ, để bọn họ tự mình nghĩ đi. Có làm được hay không thì dựa vào bản thân họ thôi. Lâm Tụ đã vạch ra quy trình cho họ chi tiết rồi. Nên làm gì tiếp theo, bọn họ cũng biết rõ. Chẳng qua là bọn họ lười, chỉ muốn há miệng chờ sung thôi”
Dì Từ thấy cô chỉ một lòng muốn đi du lịch, nên cũng không nhắc lại chuyện đó nữa.
Chẩm Khể chọn một tour du lịch bốn ngày năm đêm ở một thành phố ven biển trong nước, giá cả đắt hơn so với các công ty du lịch thông thường, nhưng mà điều kiện ăn ở đều tốt. Chỉ đợi đến bước cuối cùng là đưa tiền và đăng ký thì phía Chẩm Khê lại có biến.
Nguyên nhân rất đơn giản, trong kỳ nghỉ hè này, công ty Melon bắt đầu chiêu mộ thực tập sinh mùa thứ ba.
Nhờ cuộc tổng bình chọn đầu tiên thành công, tình hình tài chính của công ty Melon cũng trở nên dư giả, nên địa điểm chiêu mộ lần này mở rộng ra thêm vài thành phố, thành phố Y cũng nằm trong số đó. Chẩm Khê đã nghiên cứu rồi, công ty Melon thành lập chi nhánh ở thành phố Y, thực tập sinh ở thành phố Y và các khu vực lân cận đều có thể đến thành phố Y để tiến hành đào tạo. Điều này rất hợp với ý muốn của Chẩm Khê, như vậy thì cô cũng không cần chạy đến thành phố S để tham gia tập luyện nữa.
Buổi tuyển chọn ở thành phố Y diễn ra trong ba ngày, thời gian thì ấn định vào nửa tháng sau.
Chẩm Khề thấy vô cùng lo lắng nên đi tìm Khuê n, nhờ chị ấy chuẩn bị cho một tiết mục nhảy. Khuê n nghe nói cô muốn đi tham gia cuộc tuyển chọn thực tập sinh thì căng thẳng một hồi, vội vàng lên mạng tìm kiếm mọi thứ liên quan đến các sân khấu nhảy của Rainbow Girls.
“Em có chắc là muốn đến công ty đó?”
“Chắc ạ.”
“Vậy thì em khỏi cần phải luyện tập, với trình độ hiện tại của em cũng đã nổi bật hơn hầu hết bọn họ rồi”
Chẩm Khê có chút ngại ngùng: “Vậy người ta chắc đẹp đúng không ạ? Ngoại hình của em có phải là chưa đủ điều kiện không? Đành phải dựa vào thực lực để được thêm điểm rồi”
Khuê n bước lùi về phía sau, mím môi quan sát cô một lúc rồi nói: “Ngoại hình em sao lại chưa đủ? Để chị xem nào, hốc mắt sâu, sống mũi cao, mặt cũng không to, chỉ là gầy quá. Tỷ lệ cơ thể cũng được đó chứ, chân em dài đấy chứ?
“Nhưng mà em không có eo, nhìn có vẻ người hơi thổ, phải không ạ?”
“Đó không phải vì em cả ngày luyện taekwondo, tập côn mà ra à?”
“Trước khi em luyện mấy cái đó thì đã có người nói rồi, kêu em đi như cái compa ấy”
“Ai vậy? Ai lại bất lịch sự vậy?”
“Huy Dương”
Tuy rằng Khuê n và các anh chị em khác của đoàn vũ đạo nói chuyện cô đi thi trúng tuyển là không thành vấn đề, nhưng Chẩm Khê vẫn ra sức luyện tập chuẩn bị. Ban ngày cùng đoàn vũ đạo luyện nhảy, buổi tối thì kéo theo Lý Minh Đình và Tiến Dũng đi KTV hát hò, luyện tập theo danh sách mười ca khúc được yêu thích nhất.
“Hát mấy bài này làm gì, chả có tí thưởng thức gì cả” Lý Minh Đình tỏ ra ghét bỏ.
“Anh thì hiểu cái gì? Đây chính là những bài hát quốc dân đấy. Anh có biết tại sao chúng lại được yêu thích nhất ở KTV không? Bởi vì dễ hát”
“Em thích cái công ty rách đó ở chỗ nào chứ? Sân khấu biểu diễn của mấy cô đó anh cũng xem qua rồi, còn không bằng mấy màn biểu diễn ở hội diễn văn nghệ mừng ngày thành lập trường chúng ta”
“Anh quản được chắc. Anh không thích, không có nghĩa là người khác không thích”
“Chẩm Khê, em có thể có giấc mộng cao cả hơn tí được không? Cùng là muốn làm người nổi tiếng, nhưng em xem nơi mà Huy Dương đến đi. Trước đây không lâu, cậu ấy cho anh xem clip quay buổi kiểm tra vũ đạo của bọn họ, cái trình độ đó, chà chà, quả thực là!”
“Làm người thì vẫn nên tự biết mình biết người. Với một công ty như CL, em đầu thai mấy lần cũng vào không nổi. Công ty Melon đồng ý nhận em đã là tốt lắm rồi, em thấy rất hài lòng”
“Sao em lại không có lòng tin vào bản thân như vậy?” Lý Minh Đình vỗ lên vai cô, “Chẩm Tiểu Khề của chúng ta nhìn cũng có xấu đầu. Đúng không? Học hành lại giỏi giang, vừa thú vị vừa trường nghĩa, ai gặp mà không thích chứ? Đừng nói mấy tên NEET, ngay cả...”
Tiến Dũng ôm một cái gối đè lên mặt Lý Minh Đình, thành công chặn lại miệng anh.
“Ngay cả gì?” Chẩm Khê truy hỏi.
“Ngay cả đến con gái gặp còn thích nữa là?
“Đúng rồi, em đây nam nữ đều mê mà, gặp thần sát thần, gặp phật thì... Chọn bài “Hỏi thần” cho em, em phải luyện thêm lần nữa.”
****
*
Trang phục mà Chẩm Khê mặc khi đi tham dự buổi tuyển chọn là do mẹ của Lư Ý phối cho, áo sơ mi trắng đơn giản với quần jeans, chẳng qua có thêm một vài miếng và thời trang cùng với ít phụ kiện, trang sức.
“Đan Đan của chúng ta trông thật có khí chất, ăn mặc đơn giản như vậy mà lại nhìn rất có sức sống”
“Chỉ có sức sống thôi chứ không xinh đẹp ạ?” Chẩm Khể hỏi.
“Tất nhiên là đẹp chứ. Nhưng cô đoán, cái cuộc tuyển chọn như vậy khẳng định là rất nhiều cô gái xinh đẹp đáng yêu. Cháu ăn mặc trông ngầu thế này, sẽ càng thu hút ánh nhìn của người khác”
“Sự thật thì, người ta đều thích những cô gái xinh đẹp đáng yêu, nếu giống như A Ninh mà đi phỏng vấn, người ta nhìn một cái là tuyển ngay rồi”
“Không phải khả năng thanh nhạc của con bé rất kém sao? Sao làm được ca sĩ chứ. Hơn nữa, với thành tích hiện nay của nó, vẫn nên chuyên tâm học tập thì tốt hơn”
Chẩm Khê muốn nói, người ta căn bản còn chẳng để tấm thí sinh có hát được hay không. Nhưng xem tình hình trước mắt thì trong kỳ nghỉ hè này, Lư Ý trừ việc học thêm ra thì đừng hòng mơ đến việc đi đâu cả.
Lần phỏng vấn tuyển chọn này so với kiếp trước dễ dàng hơn nhiều, Chẩm Khê vốn không quá lo lắng. Kiếp trước cô nhảy thì không biết nhảy, hát cũng không hát nổi cả bài, lại còn mới chỉ tốt nghiệp cấp hai, vậy mà cô cũng thuận lợi vào được vòng tuyển chọn. Kiếp này, cô đã chuẩn bị tất cả rồi, nếu bị loại khỏi cuộc tuyển chọn, chắc chắn là một chuyện cực kỳ vô lý.
Ban giám khảo ở đó đều rất nghiêm túc quan sát màn biểu diễn tài năng của cô, cũng đưa ra được lời đánh giá đúng trọng tâm.
“Khó được có người không bị mất bình tĩnh, dáng vẻ tự tin rất đáng yêu, có điều vẫn cần phải chăm chỉ luyện tập thêm”
Sau đó liền chuyển dời sự chú ý đến phương diện học tập của cô.
“Ba năm trung học cơ sở đều đứng đầu toàn khóa?”
“Vâng ạ?
“Học trường nào?”
“Trường số 7” “Đó là một trường tốt. Lần này chắc là mới tham gia kỳ thi cấp ba phải không? Đỗ trường nào rồi?”
“Vẫn là trường số 7, khối cấp ba trực thuộc”
“Biết được thứ hạng không?”
“Đứng thứ tư toàn khóa”
Chẩm Khê thấy người đó gật đầu với người bên cạnh, họ nhìn nhau một lúc sau đó đặt CV của cô xuống, nói: “Được rồi, chúng tôi rất hài lòng, em về nhà đợi thông báo đi.”
tuyet DangĐọc đến 2 lần và cứ đến đoan HD k phải n9 thấy hụt á, nghỉ đọc luôn - sent 2022-09-21 13:59:55
reinalamỒ Huy Dương không phải nam chính, buồn ghê cơ - sent 2021-12-23 21:40:43
thaochi60đang đọc thì phát hiện Huy Dương không phải n9 nên bái baii và thật sự không thích tính cách của n9 từ lúc bắt đầu quay về nhà họ Vân rồii, tạm biệt :)) - sent 2021-10-28 22:57:09
Nghi ĐoànThích huy dương đến với CK hơn LT - sent 2021-09-07 21:23:57
linhlinh0911Mọi người cho em hỏi Chẩm khê và huy dương không đến với nhau ạ - sent 2021-06-23 22:49:58