Chẩm Khê không đợi cho Chẩm Hàm khóc thành tiếng đã kéo Bạch Yến và Hàn Y đi thẳng.
Cho đến khi Chẩm Khê đi xa rồi mà Chẩm Hàm cũng không nghe thấy ai lên tiếng nói giúp nó một câu, ngay cả lúc nó khóc cũng chẳng có ai đến an ủi.
Trước kia, nó cảm thấy mình là một trong những ứng cử viên có tiềm lực nhất trong cuộc cạnh tranh ngôi vị quán quân. Nên mọi người ai cũng phải nhìn sắc mặt nó mà làm, không ai được phép để nó phải khổ sở hay chịu thiệt thòi. Giờ thì... vị trí số một kia đã đổi ba người ngồi, nhưng cho tới bây giờ vẫn chưa từng đến lượt nó.
Và, trong lòng những người đã lăn lộn nhiều năm trong giới giải trí này đều hiểu rõ, ai mới là người được yêu thích và xứng đáng giành được ngôi vị quán quân nhất.
“Em làm cái gì thế.” Bạch Yến nói, “Dù có ghét nó cũng không cần thiết nói ra ngay trước mặt các nhân viên thế chứ, người ta nhìn vào lại nghĩ rằng em là đứa hai mặt, hống hách.”
“Nếu em và Chẩm Hàm cùng được ra mắt thì chắc chắn sẽ phải làm việc cùng với những người này lâu dài. Giờ để cho bọn họ biết quan hệ thật sự giữa em và Chẩm Hàm thế nào luôn càng tốt, tránh cho những phiền phức không cần thiết sau này. Còn họ muốn lựa chọn đứng ở bên nào thì đó là việc của họ, em...”
Bên ngoài đột nhiên vang lên một trận la hét ầm ĩ, cắt ngang lời Chẩm Khê đang nói. Cô nhòm ra phía ngoài mới thấy, chiếc ngai vàng quán quân đi cùng họ suốt chặng đường đã được đưa lên sân khấu.
Bạch Yến nhìn lên sân khấu và nói: “Thời gian bỏ phiếu sắp kết thúc rồi.”
Chẩm Khế ngẩng đầu nhìn đồng hồ, bây giờ sắp đến 11 giờ tối, trận chung kết đã diễn ra gần hai tiếng rưỡi.
Vào cái giờ này, hầu hết mọi người đều sắp đi ngủ, nhưng làn sóng cuồng nhiệt bên ngoài trường quay vẫn không ngừng đổ về phía bọn cố. Phía nhân viên của chương trình cũng nói, tỉ lệ người xem chương trình vẫn đang liên tục tăng lên.
Cảnh Tân bắt đầu phỏng vấn các vị huấn luyện viên của chương trình, người thứ nhất được hỏi là huấn luyện viên Pink.
Sau khi nói vài lời khách sáo theo thông lệ, huấn luyện viên Pink được hỏi ủng hộ cho thực tập sinh nào.
“Đương nhiên là thực tập sinh Chẩm Khể của chúng ta rồi.”
Những tiếng hét đột ngột vang lên làm Chẩm Khế phải che tai lại.
“Lúc tiến hành kiểm tra thực lực để chia lớp, khi cô bé nói thích tôi, tôi đã cảm thấy cô bé ấy là người có khả năng giành chiến thắng nhất.”
Cảnh Tân cười. “Chỉ bởi vì điều này thôi sao?”
“Tất nhiên không phải chỉ mỗi thế. Cô bé này rất cố gắng, rất khắc khổ. Lần đánh giá nhóm theo chủ đề cuối cùng, đôi mắt cô bé còn không nhìn thấy gì, lên sân khấu trong trạng thái gần như bị mù, nhưng vẫn biểu hiện rất tốt. Bởi vậy, các bạn à, sự cố gắng sẽ không bao giờ phản bội các bạn, có đúng không nào?”
Bên dưới cùng đồng thanh đáp: “Vâng!”
Chẩm Khê còn muốn nghe phỏng vấn thêm nữa nhưng bị nhân viên ban tổ chức đến thúc giục cô đi thay quần áo, vừa xoay người, cô lại nghe thấy một trận hét đinh tai nhức óc nữa vang lên.
“Sao thế? Sao thế?” Mọi người xung quanh đều quay ra hỏi nhau.
“Lâm Sâm vừa ra sân khấu, nói là muốn thông báo về kết quả bỏ phiếu tạm thời.”
“Cái gì là thông báo về kết quả bỏ phiếu tạm thời?”
“Là muốn công khai thứ tự trước mắt của các thí sinh ấy.”
Nghe xong lời này, trong lòng Chẩm Khê bắt đầu cảm thấy bồn chồn.
Cô hỏi: “Công khai những vị trí nào ạ?”
Nhân viên ban tổ chức vẫn chưa trả lời, trên màn hình lớn của trường quay đã hiện ra.
[Thứ 14: Thẩm Tân Nguyệt.
Thứ 15: An Phỉ.
Thứ 16: Chẩm Hàm.]
Bạch Yến hỏi: “Đây là? Thế này là có ý gì?”
Vẻ mặt Chẩm Khê rất lạnh nhạt: “Thúc phiếu.”
“Cái gì?”
“14, 15, 16 là ba thứ hạng chỉ cách số 13 - vị trí được ra mắt một khoảng cách ngắn. Các fan cùng các công ty quản lý nhìn thấy thể sẽ phải bỏ phiếu như điên.”
“Vậy...”
“Chẳng biết có bao nhiêu người trong top 13 hiện tại sẽ bị gạt ra ngoài nữa.”
“Làm thế này quá không công bằng. “Tổ sản xuất và đài truyền hình chắc chắn sẽ mặc kệ cậu có cảm thấy công bằng hay không. Đối với họ, chuyện kiếm tiền mới là quan trọng nhất.” Chẩm Khê không để ý đến tình hình trên sân khấu nữa, nói xong câu này liền quay lưng bỏ đi.
Đã làm nhiều thứ như vậy rồi mà Chẩm Hàm vẫn không vào được top 13, đúng là làm việc ác nhiều quá đến mức cả ông trời cũng không dung thứ được.
Chẩm Khê gội sạch mái tóc bóng loáng đầy keo, rồi thay sang bộ đồng phục của chương trình, chính là bộ đồng phục khi biểu diễn ca khúc chủ đề.
Màn hình trong phòng chờ của bọn cô cũng được chuyển sang kênh đang phát sóng trực tiếp, trên đó đang phát đến đoạn công bố danh sách 13 cái tên có trong top sẽ được ra mắt.
Lâm Sâm đứng giữa sân khấu và tuyên bố, 13 thực tập sinh xếp hạng đầu trong ngày hôm nay sẽ tạo thành một nhóm nhạc nữ, và tiến hành hoạt động cùng nhau trong vòng một năm. Và, nhóm nhạc này sẽ có tên gọi là “Dream Girl“.
Đúng là chẳng có gì mới mẻ cả.
“Chỉ còn một phút nữa, các cổng bình chọn sẽ được đóng lại.”
“30 giây.”
“10 giây.”
“3 ----2 ----1. Các cổng bình chọn, đã đóng lại.”
Chẩm Khẽ nhắm hai mắt lại, thầm nghĩ cuối cùng tất cả cũng đã kết thúc.
Chương trình bắt đầu phát quảng cáo, bền ban tổ chức đến thông báo bọn cô ra sân khấu.
Trong lúc chờ đợi công bố kết quả, vị trí đúng theo hình tam giác của bọn cô cũng được sắp xếp lại theo thứ tự vừa thông báo trước đó.
Chẩm Khê đứng một mình trên bậc thang thứ nhất. Sau lưng cô, ở bậc thang thứ hai là Bạch Yến và Lý Tĩnh Ẩn.
Khi bọn cô lên sân khấu, hội trường liền bùng nổ, các khán giả có mặt trong hội trường hò hét ầm ĩ không ngừng. Chẩm Khế có thể nghe thấy loáng thoáng giọng gào thét rách họng của Lý Minh Đình xen lẫn trong những tiếng hét của người hâm mộ đang gọi tên cô.
Vị trí bọn cô đang đứng là một sân khấu hình tròn, nối liền với một sân khấu dài hình chữ T trống hệt như sản catwalk, trên mặt sân khấu trải đầy kim tuyến lóng lánh. Đi qua con đường này, ở phía đối diện chính là nơi đặt 13 chiếc ghế dành cho những người thắng cuộc cuối cùng.
Ở vị trí cao nhất phía trên là chiếc ngai vàng có đánh số “1” màu đỏ trên thành ghế, nó tỏa ra ánh sáng lung linh, chói lòa, ai nhìn vào cũng phải say mê.
Dưới chân, hai bên trái và phải nơi bạn có đang đứng là khán đài của người hâm mộ. Chỉ cần cúi xuống là bọn cổ có thể nhìn thấy từng cái đầu nhô ra và những bàn tay đang giơ lên cao.
Chẩm Khê vô thức nhìn xuống, hai mắt cô lập tức đụng phải ánh mắt của Nhiêu Lực Quần đang đứng dưới khán đài.
Chẩm Khe thoáng sửng sốt, đưa mắt nhìn sang, cô thấy Hà Viện đứng bên cạnh cậu ta.
Đứng giữa đám đông fan hâm mộ đang phấn khích với đầy đủ đồ cổ vũ trong tay, trong hai người họ cực kỳ khác thường.
Chẩm Khê nhìn quanh, các fan đều đang giơ tấm bảng có viết tên của cô bằng tay lên và hô to khẩu hiệu “Không có gì sợ hãi, tương lai đầy vinh quang”.
Tại sao hai người họ lại đến đây? Chẩm Khê không khỏi phân tâm suy nghĩ, Nhiêu Lực Quản và Hà Viện tới nơi này làm gì?
Chắc chắn không đến để động viên cho cổ rồi. Cũng không phải là đến chiêm ngưỡng sự vinh quang của cô trong đêm nay.
Tâm tình của Hà Viện lúc này chắc hẳn trái ngược hoàn toàn với hàng nghìn fan hâm mộ của Chẩm Khê, đầy lời nguyền rủa ác độc và hôi thối.
Còn Nhiêu Lực Quần thì sao?
À, suýt quên, Chẩm Hàm là bạn gái cũ của cậu ta mà.
Chẩm Khê nhắm mắt, trong đầu hiện lên tình cảnh lúc cô gả cho hắn ta ở kiếp trước.
Không có sính lễ, không có hôn lễ. Lúc đi đăng ký kết hôn, cô đứng ở trước của cục dân chính chờ hắn ta mất mấy tiếng. Sau rồi hắn ta mặc cả một cây đen tới, chụp ảnh xong cũng không nhìn xem có đẹp hay không, chỉ nói mình còn có việc rồi vội vàng bỏ đi.
Những chữ hỷ đỏ dán trong nhà đều do cổ tự tay cắt. Hắn ta vừa về đến nhà, nhìn thấy chúng rồi chẳng nói chẳng rằng xé bỏ tất cả.
Trước khi chết, cô đến nơi ở của Chẩm Hàm để tìm hắn, khi thấy chữ hỷ đỏ chót dán trên cánh cửa kia, cô cảm thấy thực sự rất nhức mắt. Ngày cổ chết, hắn ta đã nói...
“Được rồi, trở lại sau quảng cáo...” Giọng nói của người dẫn chương trình kéo Chẩm Khê ra khỏi những hồi ức đau khổ.
Cô mở mắt, trước mắt cô chính là chiếc ngai vàng đang tỏa ra ánh sáng rực rỡ.
Cô đã từng ngồi lên vị trí kia một lần.
“Tiếp theo đây, chúng tôi sẽ bắt đầu công bố thứ hạng, trước tiên là vị trí thứ 12.”
Lâm Sâm đứng ở phía đối diện, trong tay cô ấy cầm tờ kết quả bỏ phiếu lần này.
Lần công bố này khác với các lần trước, vì đây là lần cuối cùng, cũng là lần quan trọng nhất.
Trường quay lập tức trở nên yên tĩnh, tiếng trống vang lên với nhịp điệu còn nhanh hơn tiếng tim đập, không ngừng vang vọng khắp trường quay.
Chỉ cần rủ mắt xuống, Chẩm Khê có thể nhìn thấy vẻ mặt vừa thấp thỏm vừa mong đợi của những người hâm mộ bên dưới, trông vô cùng sinh động.
Trải qua mấy phút đồng hồ, cũng có thể chỉ là vài giây, giọng nói của Lâm Sâm lại vang lên một lần nữa.
“Đây là một thực tập sinh với vẻ đẹp đáng yêu và giọng hát ngọt ngào đã nhận được sự chú ý của mọi người.”
Chẩm Khê nghe thấy các fan hâm mộ ở phía dưới xôn xao bàn tán. “Có phải là Chẩm Hàm không?”
“Nghe lời miêu tả này thì hình như là Chẩm Hàm.”
“Nhận được 6.275.935 phiếu, thực tập sinh đứng ở vị trí 12 là...”
Tiếng trống lại vang lên dồn dập khiến ruột gan trong người cũng phải hốt hoảng theo.
Các fan hâm mộ bên dưới đều đang xôn xao: “Vị trí 12 mà đã hơn sáu triệu phiếu? Điên rồi. Đúng là điên rồi mà?”
“Trời ạ, với số phiếu kiểu này, e là Lam Lam nhà tối xong rồi.”
“Má ơi, có khi nào hạng nhất phải hơn chục triệu phiếu không?”
“Chắc là không gấp đôi số phiếu của vị trí thứ 12 đầu. Nếu thế thì phải tốn biết bao nhiêu tiền chứ, fan của Chẩm Khế chắc không điện đến mức đó đầu, đúng không?”
“Khó mà nói được.”
“Thực tập sinh đứng ở vị trí 12 là...” Lâm Sâm lặp lại một lần nữa rồi nói tiếp, “Chúc mừng! Thực tập sinh Thẩm Tân Nguyệt.”
Chẩm Khê nhanh chóng điều chỉnh lại vẻ mặt, cổ tươi cười vỗ tay. Tất cả các thực tập sinh đều đi đến ôm lấy Thẩm Tân Nguyệt, Chẩm Khê bị chặn ở bên ngoài, không chen vào được.
Cuối cùng, chờ khi tất cả đã chúc mừng xong, Thẩm Tân Nguyệt mới đi đến trước mặt Chẩm Khê và ôm lấy cô.
Chẩm Khê nói: “Chúc mừng cậu.”
Cô gái này chưa cùng nhóm với cô bao giờ, nên cô cũng không biết nhiều về cô ấy. Nhưng nếu cô ấy đã vào top 13 rồi, vậy thì sau này mọi người đều sẽ là thành viên trong cùng một nhóm.
“Mình chờ cậu.” Cô ấy nói với cô như vậy. Chẩm Khê nhìn cô ấy bước trên con đường sáng lấp lánh để hướng đến chiếc vương miện khổng lồ mà lòng đẩy hâm mộ. Cô ấy và fan của mình chắc đã có thể thở phào, sau đó họ chỉ cần cắn hạt hướng dương mà ngồi xem tiếp là được.
Khi cô gái kia đang phát biểu cảm nghĩ của mình, Chẩm Khê nghe thấy các fan hâm mộ bên dưới lại xì xào: “Lúc công bố kết quả vừa rồi, Thẩm Tân Nguyệt đang đứng ở vị trí 14 phải không? Đúng là bên sản xuất chương trình muốn thúc phiếu rồi, thúc cho cô ấy đến vị trí thứ 12 luồn cơ à?”
“Đậu phụ, tôi cũng muốn khóc luôn ấy, không biết ai là người bị cô ấy thay thế đây, liệu có phải là vị kia nhà tôi không?
“Bạn thích Bạch Yến, chẳng cần lo lắng làm gì.”
“Thích Chẩm Khê mới đỡ lo chứ?”
“Không đâu! Bạn nhìn thử xem, hôm nay Chẩm Khế mà không đạt giải quán quân thì chắc fan của cô ấy sẽ cho nổ tung trường quay lên mất!”
Chẩm Khê đang vểnh tai lắng nghe các fan bên dưới xôn xao thì bỗng nhiên nghe thấy lời nói đầy tính phản động như thế, cả người lảo đảo một cái, suýt kéo rách cả tay áo.
“Tiếp theo, thực tập sinh ở vị trí số 11.”
Một vòng tra tấn mới lại bắt đầu.
“Tổng số phiếu là 6.305.953, chúng ta cùng chúc mừng...”
“Thực tập sinh Đường Nhân!”
Tất cả trường quay và Chẩm Khê đều ngẩn ra, mọi người quay sang hỏi nhau: “Thật hay đùa vậy?”
“Ai cơ? Đường Nhân á? Tôi không nghe nhầm đấy chứ.”
“Đệch! Đường Nhân mà cũng lọt top thì thế giới này còn cái quái gì không thể xảy ra được nữa?”
“Đường Nhân lọt top 13 cũng tốt, cái nhóm này có nhóm trưởng rồi.”
tuyet DangĐọc đến 2 lần và cứ đến đoan HD k phải n9 thấy hụt á, nghỉ đọc luôn - sent 2022-09-21 13:59:55
reinalamỒ Huy Dương không phải nam chính, buồn ghê cơ - sent 2021-12-23 21:40:43
thaochi60đang đọc thì phát hiện Huy Dương không phải n9 nên bái baii và thật sự không thích tính cách của n9 từ lúc bắt đầu quay về nhà họ Vân rồii, tạm biệt :)) - sent 2021-10-28 22:57:09
Nghi ĐoànThích huy dương đến với CK hơn LT - sent 2021-09-07 21:23:57
linhlinh0911Mọi người cho em hỏi Chẩm khê và huy dương không đến với nhau ạ - sent 2021-06-23 22:49:58