“Chẩm Khê, nếu như tôi là em, tôi sẽ nuốt lời này xuống bụng, coi như chưa có chuyện gì xảy ra” Quản lý Phương nói.
“Mọi người không phải là em nên đầu có hiểu được” Chẩm Khê vẫn cố chấp.
“Thôi bỏ đi” Quản lý Đồ lắc đầu, nói với chị Phan, “Chị cố gắng khuyên nhủ con bé đi. Tốt xấu gì cũng là thần tượng đang nổi, nói năng sao vẫn còn trẻ con như thế?
Ba người bọn họ đi rồi, Chẩm Khê mới ngồi xổm ở góc hành lang, ngón tay vấn về bồn hoa trước mặt.
“Vẫn chưa nghĩ thông à?” chị Phan hỏi.
“Em đọc sách không nhiều, IQ không đủ, không đạt được đến cảnh giới không tranh với đời như mấy người muốn em có”
“Dù sao thì, em có nghĩ thống hay không thì chuyện cũng đã như vậy rồi, không có cách nào cứu vãn đầu” Chị Phan nói.
“Tại sao công ty chỉ luôn push cho Đoạn Ái Đình với Bạch Yến vậy?” Chẩm Khể hỏi ra nghi vấn bấy lâu nay trong lòng mình. Nếu như muốn nói đến top về độ nổi tiếng thì cô hay Lý Tĩnh Ấn cũng không kém, thứ hạng còn cao hơn Đoạn Ái Đình, vậy tại sao lại không được coi trọng cơ chứ?
Thật ra điều cô muốn hỏi là, D&D, Vần Thị và Cloud có quan hệ gì với nhau không.
“Sao chị biết được? Các sếp thích push ai thì push người đấy thôi, em quan tâm nhiều thể làm gì?”
“Vậy cũng không thể làm việc mà hoàn toàn không dựa vào luật pháp cơ bản như vậy được. Nếu như anh ta nói cho em biết về đãi ngộ của người đứng đầu là như thế này ngay từ trước, em sẽ...”.
“Em sẽ làm sao?” Mắt chị Phan sáng rực, nhìn thẳng Chẩm Khê đến mức cô cũng thấy hoảng hốt.
“Em cũng chẳng thể làm gì cả, chỉ có thể chấp nhận số phận thôi. Ai bảo công ty của em vừa thấp cổ bé họng lại còn vừa không được người ta yêu thích.
***
Buổi tối cùng ngày, đúng là buổi tối gian nan nhất từ khi cô đi thi cho đến nay.
Mắt của cô có thể nhắm lại, miệng có thể không nói, nhưng rốt cuộc vẫn không thể nào ngăn được âm thanh chế giễu, cười nhạo đâm thẳng vào trong tai.
Mỗi lần có muốn trốn tránh, muốn lấy tai nghe ra nhét vào tai, đều có thể nghe thấy một câu: “Ôi chao, Center của chúng ta sắp không chịu nổi nữa rồi, sao mà vẫn cứ cố đấm ăn xôi thế?”
Chị Phan bảo cô không việc gì phải chấp bọn họ. Trên thực tế, có muốn chấp bọn họ thì cũng chẳng tìm được từ ngữ nào để có thể phản bác lại cả.
Chỉ có thể nhẫn nhục thôi.
Trong lúc luyện hát, luyện nhảy, từ đầu đến cuối, gần mười tiếng đồng hồ, cô đều không nói một câu nào.
“Ca từ tổng cộng không đến sáu giây, phí sức nhiều thế để làm gì? Đến lúc đó, cô đứng ở bên rìa sân khấu, máy quay có quay được đến có hay không còn chưa biết được. Nếu như tôi là cô, ngày nào tôi cũng sẽ ngủ nướng trong ký túc xá, chứ hơi đâu mà đi lãng phí sức lực để luyện tập cơ chứ?” An Phỉ mia mai.
“Tôi không giống cổ”
Cho dù tôi không hài lòng về cách phân chia ca từ và vũ đạo lần này đến thế nào, tôi cũng tuyệt đối không cho phép bản thân mình biểu hiện qua loa, không chuyên nghiệp trên sân khấu.
“Đương nhiên là khác rồi, part của tôi còn nhiều gấp ba lần của cô cơ mà, cô muốn so với tôi cũng không hỏi thử xem tôi có muốn hay không?
“Vậy chúc cổ sau lần này có thể sải cánh bay cao, bất kể là độ nổi tiếng, số lượng quảng cáo, đại diện thương hiệu đều thắng được Center là tôi đây, OK?” Chẩm Khê hỏi.
“Cô tưởng là không thể sao? Trước khi debut, cô là Center. Sau khi debut, cô chỉ là nô tỳ rửa chân mà thôi. Vẫn còn một năm nữa đấy, cô cứ từ từ mà hưởng thụ đi, Center đại nhân tiền nhiệm của tôi ạ!”
***
Ngày hôm sau, đến lúc chuẩn bị đi luyện tập thì Chẩm Khê gặp chị Phan ở phòng khách của ký túc xá. Nhìn thấy va ly đặt dưới chân chị, Chẩm Khê bất giác hoảng hốt.
“Chị phải đi đâu thế ạ?” Chẩm Khê hỏi.
“Chị đi đâu hả? Chị chưa nói với em là hôm nay em phải đi với chị đến thành phố E để quay quảng cáo à?”
Lời này vừa dứt, các thành viên khác đang có mặt trong phòng khách đều quay đầu nhìn về phía Chẩm Khê.
“Quảng cáo nào ạ? Quảng cáo của Honey Peach không phải tuần sau mới quay sao?”
“Chị chưa nói với em à?” Chị Phan tỏ vẻ hoang mang, “Công ty đã nhận hợp đồng đại diện sản phẩm thức uống sinh tố mới nhất của XYZ cho em, hôm nay chúng ta phải khởi hành”
“XYZ không phải đã quay xong rồi sao?” Chẩm Khê vẫn choáng váng, “Sao lại còn phải quay lần nữa thế ạ?”
Chị Phan cười, đáp: “Lần trước quay là cả nhóm quảng cáo, lần này là cá nhân em đại diện”
Chẩm Khê lập tức cảm nhận được đủ các loại ánh mắt kỳ quái từ bốn phương tám hướng đâm thẳng về phía cô.
“Vậy buổi luyện tập hôm nay...”
“Bỏ luyện tập vài ngày cũng không sao cả, mau đi thu dọn hành lý đi, cũng trách chị quên nhắc em trước”
Lý Tĩnh Ẩn giúp cô thu dọn hành lý, đồng thời nói: “Ra ngoài giải sầu cũng tốt, chứ dạo này cậu bị stress quá rồi.”
“Stress sao?” Chẩm Khê hỏi lại, “Mình thấy vẫn ổn mà”
“Không thích nói chuyện, cũng không thích cười, lúc cậu nghiêm mặt, trông đáng sợ lắm đấy có biết không? Mấy người bọn tớ đều không dám nói chuyện với cậu”
“Làm gì đến mức đấy. Chỉ là lúc luyện tập, mình hay đắm chìm trong thế giới của bản thân thôi mà”
“Bởi vì part ca từ và vũ đạo lần này của bọn mình đều nhiều hơn cậu, nên còn tưởng rằng...”
Chẩm Khê cười: “Còn tưởng là mình giận lây các cậu hả? Cái này thì có liên quan đến các cậu đâu? Nếu như mình có tức giận thì cũng phải tức D&D mới đúng chứ, phải không?”
Lý Tĩnh Ẩn có một cảm giác như trút được gánh nặng vậy: “May mà cậu nghĩ được như thế. Cậu cũng biết đấy, mười ba người chúng ta tuy là chung một nhóm, nhưng mà nội bộ lại chia bè chia phái rất nghiêm trọng. Tuy mình chưa từng bày tỏ thái độ rõ ràng, nhưng vẫn luôn ở phía sau dõi theo cậu. Cả mấy người Bạch Yến, Hàn Y nữa, đều rất dễ bị ảnh hưởng bởi cảm xúc của cậu. Trong khoảng thời gian này, cậu... bọn mình cũng thấy uể oải, không tập trung được tinh thần”
Chẩm Khê biết dạo gần đây, bọn họ có tâm trạng luyện tập không được ổn, nhưng thật sự không ngờ rằng nguyên nhận lại là do bản thân cô.
Hàn Y, Cam Như, Triệu Thanh Lam đã từng cùng luyện tập với cô từ hồi còn thi đấu, thật sự chịu không ít ảnh hưởng từ cổ. Chỉ là cô hơi bất ngờ khi một người có tính cách độc lập như Bạch Yến và Triệu Thanh Lam cũng...
“Cái thứ gọi là khí chất cá nhân này, quả thật khó mà nói rõ được. Hồi đi thi, mình cũng chẳng cảm thấy khí thế của cậu nổi bật gì cả. Từ khi thi xong cho đến nay, cho dù cậu có ngủ gà ngủ gật ở trong góc tớ cũng có thể thấy được cậu là trung tâm, là Center của nhóm”
“Làm gì đến nỗi đấy” Chẩm Khê cười rộ lên.
“Cậu phải nhanh chóng xốc lại tinh thần đi. Nếu không bọn tớ... cũng không biết phải làm sao nữa. Mà thời gian thì còn dài như thế...”
Chị Phan đứng ở ngoài cửa không ngừng thúc giục, Chẩm Khê chỉ có thể sở mặt cô nàng, nói: “Hai ngày nữa là mình trở về, đợi đến lúc về rồi mình sẽ mời các cậu một bữa lẩu xiên cay. Không có chuyện gì là lẩu xiên cay không giải quyết được cả”
“Nếu không giải quyết được thì sao?” Lý Tĩnh n hỏi.
“Vậy thì ăn hai bữa!”
***
Chẩm Khê vội vàng theo chị Phan ra ngoài. Vừa ngồi lên xe, cô liền hỏi một câu: “Vừa rồi là chị cố ý ạ?”
Cố ý không thông báo chuyện cần quay quảng cáo ngày hôm nay cho cô, và cố ý nói ra trước mặt tất cả mọi người.
“Em xem mấy ngày hôm nay đuôi của họ cũng sắp vểnh lên tận trời được rồi. Người nào không biết, chắc còn tưởng mình nổi tiếng lắm đấy”
“Chiếm được nhiều thời lượng trong màn biểu diễn ra mắt, đúng là cũng đáng để kiêu căng thật. Nếu em có được thời lượng của Đoàn Ái Đình, chắc ngày nào em cũng có thể cười ha ha luôn đấy.”
“Đó là điều con bé đó nên có được sao? Tại sao con bé có thể trở thành Center lần này, bản thân nó còn không rõ sao? Nếu như chị là nó, chị sẽ ngoan ngoãn cụp đuôi lại mà làm người. Nếu không, đợi đến khi bài hát được đăng tải lên rồi, không biết sẽ bị cư dân mạng và fan hâm mộ mắng thành cái dạng gì?
“Vậy chị không cần lo lắng đầu. Mấy người Đoạn Ái Đình, An Phỉ đắc chí, cũng chỉ dám đắc chí trước mặt em thôi. Nếu như đến trước ống kính, bọn họ còn phải khiêm tốn, lễ phép, ra dáng con nhà gia giáo hơn bất kỳ ai. Nếu không thì làm sao mà lăn lộn được vào đến top 13 debut chứ?”
“Chị cố ý nói cho bọn họ nghe đó. Thời lượng biểu diễn trong màn ra mắt nhiều thì giỏi lắm chắc? Có thể khiến cho bọn họ nhận được hợp đồng đại diện thương hiệu cá nhân không?”
“Bây giờ không nhận được không có nghĩa là sau này cũng không nhận được.” Chẩm Khê nói rất khách quan.
“Phải, sau này bọn họ chắc chắn cũng sẽ rất nổi tiếng, đứng ở vị trí rất cao, có hàng nghìn hàng vạn fan hâm mộ, trở thành ngôi sao được người người chào đón. Nhưng mà Chẩm Khê, em cần phải nhớ, sau này bọn họ có thể nổi tiếng được đến mấy, cũng không thể nào nổi tiếng hơn em được!”
Lần đi thành phố W quay quảng cáo này là một hành trình vô cùng bí mật, ngay cả Chẩm Khê là đương sự, cũng đến sáng nay mới biết có chuyện này.
Nhưng mà, đợi đến khi cổ và chị Phan đến sân bay, nhìn thấy số lượng fan hâm mộ không hề ít đang chờ ở đó, quả thật cũng phải bất ngờ.
Chuyện fan thông qua con đường phi pháp, mua tin tức về Chẩm Khê, cô đã biết từ lâu. Chính là bởi vì biết được tin tức cá nhân của cô, cho nên mới có thể kịp thời biết được toàn bộ lịch trình chuyến bay của cô, bao gồm cả việc cô dùng chứng minh thư đặt khách sạn ở đâu.
Đúng là cực kỳ thần thông quảng đại.
Việc này từ lúc mới bắt đầu, chị Phan đã thấy rất phản cảm. Lúc đầu, chị nhìn thấy fan đón lúc xuống hay tiễn lúc lên máy bay còn có thể nói một vài câu với fan hâm mộ. Nhưng sau này, số lần càng ngày càng nhiều, chỉ cần những người đó không gây ảnh hưởng đến lịch trình của Chẩm Khê thì chị cũng lười nhắc nhở luôn. Bởi vì có nói cũng chả có tác dụng gì.
Lúc này chị Phan đang làm thủ tục đăng ký, bản thân Chẩm Khê thì đứng đợi bên cạnh. Đám fan đó tiến đến trước mặt cô, hỏi: “Đan Đan, lần này em định đến thành phố E làm gì?”
Chẩm Khê ngẩng đầu lên nhìn bọn họ, hỏi: “Có thể không chụp ảnh không?”
Hơn mười cái camera giống như nòng súng chĩa thẳng về phía cô, căn bản là khiến cho Chẩm Khê không thể nào nói chuyện, cư xử như thường được.
Chẩm Khê vừa nói câu này ra, mấy cái camera ở phía trước đều bỏ xuống, mấy cái phía sau vẫn còn chụp lách tách không ngừng.
Lúc này cô đã có thể xác định được rõ, ai là fan của cô trong đám người này.
Chị Phan từng nói, trong những người đến sân bay để đón cô lúc xuống và lên máy bay, đại đa số không được gọi là fan của cô.
Lý do duy nhất để bọn họ bỏ tiền ra, mua vé lên chuyến bay cùng với Chẩm Khê, chính là để kiếm tiền. Thông qua việc chụp các bức ảnh trong lộ trình cá nhân của cô, cũng chính là dáng vẻ mà đại đa số fan hâm mộ cảm thấy tò mò, để đổi lấy sự chú ý từ fan của Chẩm Khê. Và khi họ cho ra tuyển tập các bức ảnh đó, fan hâm mộ sẽ móc tiền ra mua.
Hành vi này đã xâm phạm đến quyền bảo hộ hình ảnh cá nhân của D&D đối với nghệ sĩ. Nếu như khởi tố, chắc chắn là kiện ai người ấy chết. Nhưng do số người làm việc này quá nhiều, căn bản là chẳng thể nào khởi tố hết được, thôi thì chỉ đành không đi quá giới hạn là được.
Cho nên công ty đã yêu cầu nghệ sĩ, chỉ cần là lịch trình không công khai thì đều phải đeo khẩu trang che mặt.
“Sắp debut rồi, em luyện nhảy đến đâu rồi?” Fan hâm mộ vẫn còn đang hỏi, “Tất cả mọi người đều cực kỳ mong đợi, tiền mua album cũng đã tích góp đủ hết cả rồi.”
“Khá tốt ạ”
Chẩm Khê còn có thể nói được gì. Dù sao cũng không thể nói là thời lượng của em trong album này ít ỏi vô cùng, mọi người đừng lãng phí tiền nữa, lấy tiền đi mua quần áo cho mình còn hơn.
Cô muốn nói vậy, nhưng nếu nói ra rồi, giây tiếp theo cổ sẽ bị D&D chèn ép đến không còn đường mà sống. Tất nhiên là cô vẫn có cái giác ngộ này.
Nhưng lúc này chị Phan lại đi qua hỏi một câu: “Không phải mọi người từng nói, chỉ ủng hộ các hoạt động cá nhân của Chẩm Khê hay sao? Vậy còn đi mua album làm cái gì?”
tuyet DangĐọc đến 2 lần và cứ đến đoan HD k phải n9 thấy hụt á, nghỉ đọc luôn - sent 2022-09-21 13:59:55
reinalamỒ Huy Dương không phải nam chính, buồn ghê cơ - sent 2021-12-23 21:40:43
thaochi60đang đọc thì phát hiện Huy Dương không phải n9 nên bái baii và thật sự không thích tính cách của n9 từ lúc bắt đầu quay về nhà họ Vân rồii, tạm biệt :)) - sent 2021-10-28 22:57:09
Nghi ĐoànThích huy dương đến với CK hơn LT - sent 2021-09-07 21:23:57
linhlinh0911Mọi người cho em hỏi Chẩm khê và huy dương không đến với nhau ạ - sent 2021-06-23 22:49:58