Vừa nói, Khúc Sơn Linh còn dùng lực căng da mặt vài cái, miệng cười, lại giơ hai tay dùng lực kéo căng da mặt một chút, rồi mạnh mẽ xoa xoa bóp bóp.
Quả nhiên, các nếp nhăn trên mặt ít đi nhiều, cũng nhạt hơn nhiều, cả người đều trở nên trẻ trung có sức sống hơn nhiều.
Mẹ kiếp, phục rồi! Đây mới là thầy bói lừa đảo chân chính! Mộc Hàn Yên nhìn khuôn mặt thẹn thùng cười rất thuần khiết ngây thơ của Khúc Sơn Linh, mắt trợn tròn nửa ngày không nói nên lời.
“Sư phụ từng nói với ta, muốn bình an vượt qua kiếp nạn này, phải phá giải được cuốn Tinh Huyễn Thiên Cơ Quyết này, đáng tiếc ta…” Khúc Sơn Linh nói tiếp.
“Ngươi nói đây là cái gì?” Mộc Hàn Yên kinh ngạc, chấn động đến mức suýt chút nữa nhảy dựng lên.
Vừa rồi nàng cảm thấy cuốn chiêm tinh quyết này có cảm giác giống như đã từng quen biết, lại không nghĩ ra đã thấy qua ở chỗ nào, mãi đến khi nghe được mấy từ Tinh Huyễn Thiên Cơ Quyết mới phản ứng lại được.
Nếu như coi hình vẽ trên cuốn chiêm tinh quyết này giống như hình vẽ các vì sao, không phải rất giống với ngôi sao trên la bàn chiêm tinh, còn có dải ngân hà trong tâm mạch của nàng hiện tại hay sao?
Tinh Huyễn Thiên Cơ Quyết, nghe tên liền biết, chắc chắn cuốn chiêm tinh quyết này có quan hệ với la bàn chiêm tinh thần bí của nàng.
Mộc Hàn Yên vẫn luôn cảm thấy nghi hoặc khó hiểu về lai lịch của la bàn chiêm tinh này, đột nhiên biết được cuốn chiêm tinh quyết kia có liên quan với nó, tự nhiên khó đè nén sự kích động trong lòng.
“Sao vậy, Nam công tử cũng đã nghe nói về cuốn chiêm tinh quyết này?” Thấy vẻ kích động của Mộc Hàn Yên, Khúc Sơn Linh liền phấn chấn tinh thần.
Thẳng thắn mà nói, ban đầu ông ta không nên tín nhiệm Mộc Hàn Yên như vậy, dễ dàng lấy ra Tinh Huyễn Thiên Cơ Quyết, nhưng hết cách rồi. Đại nạn sinh tử sắp đến, ông ta lại mãi không tìm được phương pháp hóa giải, vừa thấy hóa ra Mộc Hàn Yên lại là thầy chiêm tinh, hơn nữa không cần bói đã biết trước, “suy tính” ra hướng đi của Văn Nhân Thanh Thu, nên ông ta mới ký thác hy vọng mong manh vào nàng.
Dù sao “Nam Mộc” kia cũng chỉ là chủ nhân của một phòng đấu giá nhỏ ở thành Hắc Thạch nhỏ bé hẻo lánh này, “Nam Hàn Yên” là đường huynh của hắn, đương nhiên thân phận không quá cao, làm sao có thể biết đường đường là đạo sư Thánh Long, Viện chủ phân viện Huyễn Long của học viện Long Nham cần những thứ gì, lại làm sao có thể biết trong vòng nửa tháng ông ấy sẽ đến thành Hắc Thạch.
Cũng chỉ có thân phận thầy chiêm tinh mới giải thích được, hơn nữa hắn cũng không phải là loại thầy bói gà mờ, mà là thầy chiêm tinh chân chính.
Bây giờ thấy nàng thế mà lại biết Tinh Huyễn Thiên Cơ Quyết, làm sao ông ta có thể không kích động, không phấn chấn?
“Ông cứ nói tiếp đi.” Hiện tại Mộc Hàn Yên không có thời gian trả lời vấn đề của ông ta, vẻ mặt nghiêm túc mà nói.
“Ồ, vậy ta nói tiếp. Sư phụ từng nói cho ta biết, muốn bình an vượt qua kiếp nạn này phải hóa giải được cuốn Tinh Huyễn Thiên Cơ Quyết này mới được, đáng tiếc ta khổ tâm nghiên cứu thời gian hai mươi năm, từ đầu đến cuối đều không có cách nào nhìn thấu huyền cơ.
Ta cũng từng nghĩ đến việc tìm kiếm sự giúp đỡ của thầy chiêm tinh khác, cho nên ta bèn tìm kiếm thầy chiêm tinh nổi tiếng khắp nơi, lấy cái mác giao lưu luận bàn để thăm dò tiêu chuẩn chân thực của bọn họ, kết quả bọn họ đều giống ta, kẻ tám lạng người nửa cân, có kẻ còn không bằng ta, cuối cùng ta chỉ có thể từ bỏ ý định này.
Vốn tưởng rằng chỉ có thể nghe theo mệnh trời, nào biết lần này đến thành Hắc Thạch, thế mà ta lại có vinh hạnh kết bạn với cao nhân như Nam công tử đây.
Nam công tử còn trẻ tuổi, lại có khả năng tiên đoán được trước, ngay cả hướng đi của Đạo sư Thánh Long mà Nam công tử cũng nắm trong lòng bàn tay, thuật chiêm tinh thần kỳ như vậy, thật sự khiến lão hủ thấy hổ thẹn. Lão hủ là một lòng kính trọng đối với Nam công tử, giống như nước sông Long Nham vô tận, có thể bại dưới tay Nam công tử, lão hủ cảm thấy cực kỳ vinh hạnh, nếu như được Nam công tử chỉ điểm, lão hủ càng…” Khi nói, nước miếng Khúc Sơn Linh bắn tứ tung, liên tiếp nói ra những câu nịnh bợ.
“Ờm…” Mộc Hàn Yên thấy chán ghét. Lão thầy bói lừa đảo này, cho dù muốn nịnh hót thì cũng phải có chút mới mẻ chứ, những lời này không phải ta vừa mới nói hay sao?