“Thì ra là vậy, Khúc Đại sư, xin ông mau xem giúp cho một quẻ.” Mộc Nam rất thân thiết với vị Tứ thúc này, nhiều đường buôn bán của hắn đều là nghe được từ chỗ Tứ thúc, có thể xem Tứ thúc là ân sư khai sáng của hắn, nghe nói Tứ thúc có thể gặp chuyện ngoài ý muốn, hắn lập tức lo lắng, thúc giục Khúc Sơn Linh.
“Mộc Nam, người lớn nói chuyện con nít chen miệng vào làm gì, ngươi tưởng mời Khúc Đại sư ra tay dễ như vậy sao? Mọi việc đã có tổ phụ đại nhân giải quyết, chưa đến lượt ngươi ra mặt.” Mộc Hoài Đông lại tìm được cơ hội, khiển trách với giọng nói và sắc mặt nghiêm khắc.
Tam trưởng lão cũng nhíu nhíu mày, đừng nhìn vào chuyện Khúc Sơn Linh và ông ta là bạn cũ nhiều năm, hiện tại lại ngồi cùng bàn chè chén, dù sao thân phận bọn họ cũng không giống nhau, muốn mời thầy chiêm tinh vĩ đại tiếng tăm lừng lẫy này ra tay dễ dàng như vậy sao?
“Khúc Đại sư, ông đừng tức giận, đứa trẻ này đã bị ta làm hư từ nhỏ, không biết lớn bé, nặng nhẹ. Ta biết thuật chiêm tinh hao tâm tổn sức, còn phải bí mật dò xét thiên cơ, chuốc lấy thiên tội, vì thế cần bao nhiên ngân lượng ông cứ nói thẳng.” Tam trưởng lão áy náy nói.
“Không sao, không sao, Lục công tử được tinh vân nâng đỡ, hắn mở miệng nhờ, lão phu cầu còn không được ấy chứ? Còn ngân lượng với không ngân lượng cái gì, đây không phải là ngươi đang khinh thường lão phu sao? Cho dù không nể mặt ông, nhưng nể mặt Lục công tử, lão phu cũng không thể nhận ngân lượng.” Khúc Sơn Linh cười ha hả nói.
Lại nghe thấy mấy chữ tinh vân nâng đỡ, vẻ mặt Mộc Hoài Đông buồn bực, nếu tiếp tục nghe nữa chắc buồn bực đến mức ói máu ra mất.
Trái một câu nể mặt Lục công tử, phải một câu nể mặt Lục công tử, rốt cuộc hắn đã cho ông bao nhiêu lợi ích mà ông liều mạng nói tốt cho hắn như vậy?
Ơ, không đúng, tuy Mộc Nam rất được tổ phụ đại nhân cưng chiều nhưng về khoản tiền tiêu vặt thì vẫn kiểm soát cực kỳ nghiêm, hắn không thể có được bao nhiêu tiền mới phải, sao có thể ra giá cao hơn mình được?
Lẽ nào, mình hiểu lầm Khúc Sơn Linh? Nhìn thấy vẻ mặt tươi cười bình tĩnh thong dong, tràn đầy phong thái cao nhân của Khúc Sơn Linh, Mộc Hoài Đông có chút hoài nghi phán đoán trước đây của mình.
“Vậy đa tạ Khúc Đại sư, ông mau xem giúp cho Tứ thúc ta với.” Mộc Nam vội vàng nói với Khúc Sơn Linh.
Nói gì thì nói, lão già này bịp bợm thì bịp bợm nhưng bản lĩnh thật sự cũng có, nếu không Mộc Hàn Yên cũng sẽ không ký khế ước bán thân hai mươi năm với ông ta.
Hiện tại Mộc Nam cũng đã nhìn ra được, con mắt nhìn người của Mộc Hàn Yên vẫn rất kén chọn, nếu như không lọt nổi vào mắt xanh của hắn thì hắn tuyệt nhiên sẽ không tiếp tục phí công tốn sức vì ngươi. Chỉ có một tình huống ngoại lệ, đó là tình huống giống như Nguyên Thiên Ba và Triệu Tứ tiểu thư.
“Thuật chiêm tinh đâu có thể tùy ý dùng, trước tiên phải tắm gội thay y phục, thắp hương khấn vái, những chuyện đại sự như thế này còn phải chay tịnh mấy ngày mới được. Nếu ta xem quẻ ở trên bàn tiệc rượu, các ngươi có thể tin sao?” Khúc Sơn Linh nói.
Tin, đương nhiên tin. Mộc Nam thầm nói trong lòng, hắn nhớ lúc Mộc Hàn Yên ở dãy núi Long Nham không cần tốn sức mà cũng chưa bói đã biết, đâu cần tắm gội thay y phục, thắp hương khấn vái hay thanh tịnh mấy ngày gì đâu, chờ thế thì rau cúc vàng nguội lạnh hết rồi.
Có điều, nhìn thấy thái độ của Khúc Sơn Linh đối với Mộc Hàn Yên, chỉ sợ thuật chiêm tinh của hai người không cùng một đẳng cấp, vì thế Mộc Nam chỉ oán thầm vài câu trong lòng chứ không nói ra.
“Vậy mời Khúc Đại sư ở lại Mộc gia chúng ta mấy ngày, bớt thời gian xem giúp cho Tử Thanh nhé!” Tam trưởng lão nói.
“Không cần, ta đã chính thức gia nhập trường đấu giá Nam Mộc, mấy ngày nữa các người tới tìm ta là được rồi.” Khúc Sơn Linh nói.
“Trường đấu giá Nam Mộc?” Tam trưởng lão có chút nghi hoặc. Cả ngày hôm nay, ông ta đều bận sắp xếp việc đón tiếp Khúc Sơn Linh từ xa tới, cũng chưa nghe nói việc xảy ra trong thành ngày hôm qua.
“Nơi người nói có phải là trường đấu giá Nam Mộc, nơi ký Khế ước Thiên Địa với học viện Long Nham không? Theo ta nghe được, có một vị tiền bối là Đại sư chiêm tinh đồng thời là Đại sư giám định bảo vật cũng gia nhập trường đấu giá Nam Mộc cùng lúc đó, thì ra đó chính là Khúc tiền bối người.” Mộc Hoài Đông nghe được chút tin tức, ngạc nhiên nói.