Những thị vệ tuần tra người nào người nấy cẩn thận chắn gác, sự uy nghiêm đáng sợ đập vào trước mặt
Điều này không khác những gì nàng từng thấy ở kiếp trước là bao.
Chỉ cần triều Đại An tồn tại, hoàng cung sẽ không thay đổi
Năm này qua năm khác, ngày này qua ngày khác, cung điện vẫn là những cung điện kia, chỉ là những người sống trong đây sẽ đổi thành những người khác thôi
Diệp Tuy không biết cung Khánh Xương đã đổi bao nhiêu vị chủ nhân, nhưng hiện giờ người ở đó là chị gái nàng
Băng qua lớp lớp điện đài lầu các, cuối cùng họ tới cung Khánh Xương, nhưng không ngờ lại “được” đón tiếp lạnh nhạt ngay ngoài cửa
Sau khi tiểu nội thị cất cao giọng thông báo, một cung nữ trông cửa mặc y phục màu hồng liền cười khẩy
Đuôi lông mày cô ta nhưởng cao vút, ánh mắt đầy khinh miệt, nhưng ngoài miệng lại miễn cưỡng nói: “Vào đi!”
Cung nữ mặc y phục màu xanh bên cạnh có thái độ hoàn toàn khác hẳn
Nàng ấy kính cẩn chào đón, tươi cười nói: “Mời phu nhân mau vào ạ! Nương nương đợi ở trong điện đã lâu, cứ mong ngóng phu nhân mãi.” Cung nữ áo hồng vẫn nhếch đuôi mày, còn bĩu môi xem thường.
Mặt Đào thị khẽ biến sắc, nhưng không nói gì, bà chỉ gật đầu với cung nữ áo xanh.
Nàng ấy tươi cười, vừa dẫn Đào thị và Diệp Tuy đi vào vừa nhỏ giọng giải thích: “Người ban nãy là cung nữ bên cạnh Trinh tần của điện Ngưng Hoa, ngày thường quen thói ngang ngược, kiêu ngạo
Mong phu nhân và cô nương đừng để bụng.”
Diệp Tuy nở nụ cười, tâm trạng không hề bị ảnh hưởng
Nàng đã quen nhìn đủ loại người trong cung
Những người này dù có ngấm ngầm căm hận không thể ăn tươi nuốt sống bạn, nhưng ngoài mặt lại cười nói thân thiết, nhiệt tình
Có kẻ nào sẽ khiến con người ta nhìn ra suy nghĩ trong bụng họ ngay chứ? Cung nữ áo hồng vừa gặp kia, cái gì cũng hiện hết lên mặt, thật là..
ngu ngốc đến mức thú vị
Người như vậy không sống được lâu trong cung, chỉ sợ lần sau gặp lại có khi đã thành phân bón cho ngư hoa viên
Nàng cần gì phải so đo với những người như thế? Nhưng đổi lại là chị gái nàng, chắc sẽ có phần chướng mắt với những người này...
Song, nàng cũng không nghĩ tiếp nữa, bởi vì điện Lâm Hoa đã ở ngay trước mặt
Bóng dáng thướt tha đang đứng ngẩng đầu trông ngóng, không phải chị gái nàng thì có thể là ai? Ký ức của Diệp Tuy về chị gái vẫn dừng lại trước khi tỷ ấy vào cung
Tỷ ấy chỉ lớn hơn nàng bốn tuổi, tính tình chín chắn và cương quyết hơn nàng nhiều
Mỗi lần nàng nghịch ngợm phạm lỗi, tỷ ấy luôn bất đắc dĩ mà nói: “A Ninh, muội thế này thì về sau làm sao đây?”
Lúc nói những lời ấy, giọng điệu của tỷ ấy giống như một bà mẹ già đang lo lắng
Nhưng lần nào cũng căn dặn nàng tỉ mỉ chuyện nào không thể làm, chuyện nọ nên làm thế nào
Cho đến khi tỷ ấy vào cung, thỉnh thoảng vẫn gửi thư, ân cần chỉ bảo....
Nhận được thư của chị gái, dù rằng nàng có làm theo những thực chất vẫn là miễn cưỡng
Đến khi nàng cam lòng nghe lời thì tỷ ấy đã rời xa cõi đời
Không ngờ, nàng còn có thể gặp lại chị gái!
Nhìn thấy mẹ và em gái ruột đã lâu không gặp, Diệp Tự xúc động khôn nguôi
Rõ ràng trong lòng vui mừng tột độ, nhưng lại cũng có một nỗi niềm chua xót không nói nên lời.
Cuối cùng, An Nghi cô cô bên cạnh Diệp Tự tiến lên nhắc nhở Diệp Tự mới bình tĩnh lại, cười nói: “Mời mẹ và A Ninh mau vào, chúng ta chuyện trò một lát!”
Bên trong điện Lâm Hoa được bài trí rất phù hợp với tính cách và địa vị của chị gái nàng
Đồ vật hoa lệ không nhiều, nhưng lại không lộ vẻ bần tiện
Ngược lại, mọi thứ đều cho con người ta cảm giác trầm tĩnh và độ lượng
Lúc này, Diệp Tự đã biết chuyện xảy ra trước cửa cung, bèn áy náy nói: “Mẹ, A Ninh, vừa rồi để hai người chịu uất ức đó là con không phải...” Hai mắt vào thị đỏ hoe, nhưng bà vẫn cười bảo: “Chúng ta đâu có uất ức gì
Con sống trong cung thật sự không dễ dàng
Mấy năm nay con đã vất vả rồi.” Đào thị vốn không định tỏ ra buồn rầu thế này, nhưng không nén nổi thương xót trong lòng
Hồi đó, lúc con gái tiến cung, bà đã không đồng ý
Những vật đổi sao dời, con gái đã vào cung thì bà chỉ có thể hi vọng con gái có cuộc sống tốt đẹp hơn.
Con gái tiến cung ngay sau khi đến tuổi cập kê, vì nhà họ Diệp là dòng dõi quyền quý nhiều đời, nên vừa vào cung đã được phong làm Thuần tần
Song, bốn năm trôi qua, con gái vẫn chưa được thăng cấp và chưa từng có thai
Bà cũng biết cuộc sống của con gái không tốt, nhưng nay thấy một cung nữ coi cửa cũng có thể lên mặt thế kia, không cần nghĩ cũng biết những ngày tháng trong cung của con bé khó khăn nhường nào
Diệp Tự thoáng ngẩn người, không nhịn được bật cười thành tiếng, sau đó mới trả lời: “Mẹ, mẹ nghĩ nhiều rồi
Con với Trinh tần có chút hiểu lầm mấy hôm trước nên mới vậy
Con vẫn ổn cả, mẹ yên tâm!” Diệp Tuy thấy nét mặt ôn hòa của chị gái thì biết tỷ ấy nói thật
E là tỷ ấy cũng giống nắng, căn bản không muốn so đo với những người kia.
Nhưng nàng thật sự không có ấn tượng gì với vị Trinh tần này
Nàng nghi hoặc hỏi: “Tỷ, Trinh tần này là ai vậy?” Diệp Tự cười nhẹ, đáp: “Nàng ta là cháu gái của Thái thường khanh Tạ Lộc Niên, tính tình hơi kiêu ngạo nhưng con người không xấu.”
Đúng vậy, Trinh tần không phải người xấu, chỉ hơi ngu xuẩn thôi
Nghe vậy, Diệp Tuy liền hiểu ra
Thì ra là cháu gái của Thái thường khanh
Thảo nào! Thái thường khanh là một trong tiểu Cửu khanh* của Đại An, hèn chi cung nữ bên cạnh Trinh tần lại xử sự như vậy
(*) Cửu khanh: một chế độ quan lại gồm chín chức quan chủ yếu trong triều đình, quyền lực thay đổi theo từng triều đại
Tiểu Cửu khanh là bộ phận dưới Cửu khanh.
Sắc mặt Diệp Tuy khẽ thay đổi, cháu gái của Tạ Lộc Niến..
Nàng nhớ ra rồi, Tạ Lộc Niến quả thực có một cô cháu gái ở cung Khánh Xương, nhưng nàng nhớ đó là Lương quý tần chứ không phải Trinh tần
Sau khi chị gái nàng mất, có cung nữ tố giác Lương quý tần-phi tần cùng ở cung Khánh Xương với chị gái nàng hạ độc
Hoàng thượng hết sức tức giận, tước bỏ chức vị của Lương quý tần, tống vào lãnh cung
Sau còn hỏi tội nhà họ Tạ
Thái thường khanh Tạ Lộc Niên cũng vì chuyện này mà thôi làm quan.
Tất nhiên, về sau Diệp Tuy mới biết chân tướng
Lương quý tần Ta thị chỉ là kẻ chết thay mà thôi, kẻ hạ độc chị gái nàng là người khác.
Hiện giờ xem ra, Trinh tần chính là Lương quý tần sau này
Suy cho cùng, những phi tần làm việc đơn giản lại ngu ngốc ở trong cung chẳng có mấy người
Sau khi nghĩ thông suốt vấn đề này, Diệp Tuy bèn cười nói: “Tỷ nói phải, hà tất phải so đo với người như vậy? Có điều, tỷ cũng không cần phải chịu uất ức, nhẫn nhịn
Giờ Ngu huynh đã vào Nghi Loan Vệ, về sau có thể hỗ trợ tỷ rồi.” Nhắc tới Nghi Loan Vệ, bầu không khí trong điện Lâm Hoa liền trở nên ấm áp, chút xót xa của mọi người lúc trước dần tan biến.
Diệp Tuy nhìn thấy chị gái hào hứng, trong lòng cũng thấy vui, nhưng ánh mắt không kìm nổi mà dừng trên bụng tỷ ấy
Lúc này, hẳn là chị gái đã có tin mừng nhỉ?