Diệp An Thể cảm thấy lòng lạnh buốt, nhưng lửa giận bừng bừng bốc lên nhanh chóng thay thế, nhất thời không biết nên nói gì cho phải
Cha không thích ông thì thôi, cớ sao phải đối xử với Ngu nhi như vậy? Cha đối xử với ông thế nào cũng không quan trọng, dù thế nào thì Diệp An Thể ông cũng đã chẳng để tâm từ lâu
Thế nhưng, là một người cha, Diệp An Thể không thể trơ mắt nhìn con trai mình chịu uất ức lớn thế này! Ngu nhi rõ ràng có thực lực vào Nghi Loan Vệ, tại sao phải từ bỏ? Thật là nực cười! Ông nhìn thẳng vào Diệp Cư Tiêu, cũng lạnh giọng đáp: “Thưa cha, e rằng con không có cách nào đồng ý với yêu cầu này.” Diệp Cư Tiểu không ngờ Diệp An Thể sẽ từ chối thẳng thừng như vậy, nên không khỏi sững sờ
Trước kia, tuy đứa con trai này không gần gũi với ông, nhưng cũng rất hiếm khi làm trái ý ông, bây giờ là sao? Có điều, cho dù Diệp An Thể có phản ứng gì thì Diệp Cư Tiêu cũng không vì thế mà thay đổi quyết định của mình
Ông ta liếc xéo Diệp An Thế, quở trách: Ngu ca nhi từ bỏ suất vào Nghi Loan Về thì Chinh ca nhi mới có thể tiến vào
Chuyện này đối với nhà họ Diệp mà nói, chính là kế sách lâu dài.” Hàm ý chính là muốn Diệp Hướng Ngu nhường đường cho Diệp Hướng Chinh.
Thế nhưng, cùng là con cháu nhà họ Diệp, Diệp Hướng Ngu xuất sắc hơn hẳn Diệp Hướng Chinh, dựa vào đâu mà phải làm hòn đá kê chân cho kẻ khác? Diệp An Thế nén giận mà cười, vẫn ồn tồn đáp lời: “Con ngu dốt, không hiểu lâu dài là thế nào.” Diệp Cư Tiêu hừ lạnh một tiếng rồi nói: “Con ăn không ngồi rồi, ru rú ở Thiểu Phủ Giám ngần ấy năm thì hiểu được cái gì? Ngu ca nhi có bản lĩnh, cho dù không vào được Nghi Loan Về thì vẫn có thể kiếm được công danh trong quân ngũ
Như thế, anh em chúng nó đều giữ chức trong quân ngũ cả
Đây mới thật sự là chuyện tốt cho gia đình chúng ta.” Cuối cùng, ông ta nói với giọng điệu dạy dỗ: “Kẻ mưu sự phải biết tính kế lâu dài
Con chỉ thấy được chút lợi cỏn con trước mắt liền đến ầm ĩ với ta, thế này còn ra thể thống gì?”
Diệp An Thể chẳng để ý tới lời nhắc nhở của Diệp Cư Tiêu, cũng lười đi nghĩ kể lâu dài gì đó, chỉ gật đầu nói: “Cha, con quả thực không hiểu.”
Diệp Cư Tiêu những tưởng Diệp An Thể đã bị thuyết phục, thế nhưng không ngờ lại nghe thấy con trai nói tiếp: “Nhưng, Ngu nhi sẽ không từ bỏ lần sát hạch này.” Từ nhỏ tới lớn, Diệp An Thế đã nghe quá nhiều những đạo lý “nghĩ cho gia tộc” như thế này rồi
Trước kia, ông cảm thấy rất đúng và luôn làm theo
Cho nên, để không lấn áp anh trai, ông đã từ bỏ vô số cơ hội thăng chức, cũng là vì nhà họ Diệp...
Nhưng bây giờ thì sao?
Đại phòng chèn ép Tam phòng đủ điều, vợ con ông đã vì ông mà phải chịu uất ức để giữ gìn hòa khí
Một binh lính quèn trong quân ngũ sao có thể so với Nghi Loan Vệ? Con trai ông làm sao phải chịu ức hiếp thế này chứ? Ông nghĩ đến những giọt nước mắt của vợ, nghĩ đến sự ưu tú của con trai, nghĩ đến con gái lớn trong thâm cung Bản thân ông không nhận được sự yêu thương chở che của cha, nên nhất định không thể để con cái mình cũng như vậy
Ông tuyệt đối sẽ không giống cha mình! Vứt hết cái gọi là kế lâu dài đi, vứt hết lợi ích gia tộc đi, lúc này đây Diệp An Thể ông chỉ muốn làm một người cha ích kỷ! Một người cha ích kỷ chính là phải tính toán về lâu về dài cho con cái, là giành lấy tiền đồ lớn nhất cho con cái
Nghi Loan Vệ là ngự tiền thị vệ, là cơ hội hiếm có, là bậc thang tiến thân tốt nhất, nói thế nào cũng không thể từ bỏ!
Diệp An Thể đứng dậy, kính cẩn vái chào Diệp Cư Tiêu: “Cha, con xin cáo lui trước.” Không còn gì để nói nữa, những chuyện khác ông có thể nhịn, nhưng liên quan tới con cái thì tuyệt đối không
Đã không thuyết phục được cha mình thì Diệp An Thể cũng sẽ không có ý định làm theo mong muốn của ông ấy.
Dứt lời, không đợi Diệp Cư Tiêu đáp lại, Diệp An Thể xoay người rời khỏi viện Liên Quang
Diệp Cư Tiêu giận dữ trong lòng, không kịp ngăn không cho Diệp An Thể đi, liền nghiến răng rít lên một câu: “Đồ nghịch tử!”
Chuyện ở viện Liên Quang nhanh chóng bị kẻ có lòng biết được
Chu thị không ngờ Diệp An Thể lại cứng rắn như vậy, dám giáp mặt chống đối quyết định của lão thái gia
Bà ta còn tưởng mình nghe lầm
Ngay cả lời của lão thái gia cũng vô dụng, xem ra Tam phòng nhất định không bỏ suất vào Nghi Loan Vệ này rồi
Nếu thế, Chinh nhi phải làm sao bây giờ? Chu thị biết rõ tài cán của con trai mình đến đâu
Tuy Chinh nhi giỏi, nhưng chắc chắn không cạnh tranh nổi với Ngu ca nhi của Tam phòng
Chính bởi ý thức được điều này nên trước đó Chu thị mới mưu tính, làm như vô tình nói vài lời trước mặt Diệp Cư Tiêu
Chu thị gả vào nhà họ Diệp đã nhiều năm, đối với tính nết của cha chồng Diệp Cư Tiêu không dám nói đoán trúng hết mười phần thì cũng đoán được tám chín phần
Bà ta biết thứ Diệp Cư Tiểu coi trọng nhất là lợi ích của nhà họ Diệp, lại còn không thích Tam phòng, chỉ cần lấy danh nghĩa “vì sự lâu dài của nhà họ Diệp” là có thể ép Tam phòng từ bỏ suất vào Nghi Loan Vệ
Bà ta đoán không sai, lão thái gia quả nhiên yêu cầu Tam phòng từ bỏ, để nhường đường cho Chinh nhi
Trong suy nghĩ của Chu thị, dẫu Tam phòng không cam tâm tình nguyện thì cuối cùng vẫn sẽ thỏa hiệp.
Bởi vì Tam phòng xưa nay đều như vậy.
Thế nhưng, tiến triển của sự việc lần này lại khiến bà ta ngạc nhiên vô cùng, không hiểu vấn đề từ đâu ra
Có lẽ đã quen với việc né tránh nhún nhường của Tam phòng nên lúc Chu thị nghe được kết quả này, ngoài ngạc nhiên thì trong lòng còn rất tức giận.
Chẳng qua chỉ là một đứa con trai vợ kế yếu đuối, Diệp An Thể lấy đâu ra lá gan đó? Sao Ngu ca nhi có thể cản trở con đường công danh của con trai bà ta được?
Mất một lúc, Chu thị mới bình tĩnh lại, lập tức sai bảo: “Người đâu, chuẩn bị ít điểm tâm đưa sang chỗ lão phu nhân, nói cho lão phu nhân biết chuyện Tam gia tranh cãi với lão thái gia.”
Nghĩ đến lão phu nhân Kế thị, trong mắt Chu thị lóe lên sự khinh bỉ, khóe miệng cũng mang theo nụ cười châm chọc
Mấy năm nay, Kế thị vâng vâng dạ dạ, ngoài miệng luôn nhắc “gia hòa vạn sự hưng”*
Sợ nhất là lão thái gia không vui, lúc nào cũng khuyên Tam phòng nhường nhịn
Nếu bây giờ bà ta biết Tam phòng trái ý lão thái gia thì sẽ như thế nào đây? (*) Gia hòa vạn sự hưng: Người trong gia đình hòa thuận, cùng đồng lòng thì chuyện khốn khó gì cũng sẽ trở nên dễ dàng
Người ta thường nói mẹ kế độc ác, nhưng Kế thị làm mẹ kể lại quá hiền lành
Hiền lành đến mức..
gần như ngu xuẩn
Sao trên đời lại có người như Kế thị nhỉ, thua xa bà mẹ kế trong nhà họ Chu của bà.
Chu thị là cháu gái dòng chính của Trường Hưng Hầu - Chu Thành Bích, đáng tiếc mẹ đẻ mất sớm, sau đó đã phải chịu vô số khổ sở trong tay mẹ kế là Phạm thị
Cuối cùng, nhờ tâm tính tàn nhẫn mà Chu thị tránh được muôn trùng cạm bẫy của mẹ kế, và được gả đến nhà họ Diệp
Chu thị là người đã phải nín nhịn để thoát khỏi tay mẹ kế, nên bà ta căm thù tất cả mẹ kế trên đời.
Trước khi gả tới nhà họ Diệp, bà đã chuẩn bị tinh thần tranh đấu đến chết mới thôi, chẳng ngờ..
lại chẳng có cơ hội ra tay.
Vừa gả vào, cha chồng đã giao cho bà ta quyền hành to lớn trông coi quản lý việc nhà
Mẹ chồng nhu nhược, hai em dâu vào sau không phải kẻ ngu dốt thì cũng là người ngại chuyện, tất cả bọn họ đều không đỡ nổi một đòn của bà ta.
Hơn hai mươi năm trôi qua trong chớp mắt, Chu thị vẫn luôn sống rất thoải mái.
Nếu không phải vì Diệp Hướng Chinh - đứa con trai thứ yêu quý nhất của mình thì Chu thị cũng suýt quên mất sở trường của mình
Đó chính là nắm bắt tâm tư của người khác
Diệp An Thể chống đối thì đã sao? Bà ta có thừa cách để khiến Tam phòng phải thỏa hiệp!
Có điều, lần này hiển nhiên là Chu thị đã tính sai.
Điểm tâm bà ta sai người đưa đến cho Kế thị vậy mà được trả về nguyên xi.