Nếu lão đại chúng tôi là hoàng đế, thì chủ nhân nơi này chính là ngọc hoàng đại để, chúng tôi đâu dám chọc, ngoài tám đại ti úy, những người còn lại mà dám xông vào nơi này thì chỉ có chết.” “Nếu con trai cô thật sự ở bên trong, boss sẽ không quan tâm đến con trai cô, kết quả hoặc là trả về, hoặc là...” “Là cái gì?” Thượng Hảo Hảo khẩn trương nghiêng người, tay bám lấy lưng ghế phía sau Tiểu Đường.
“...” Tiểu Đường quay đầu lại, vẻ mặt tiếc nuối nhìn Thượng Hảo Hảo, không cần nhiều lời cũng hiểu được có ý gì.
“...” Hốc mắt Thượng Hảo Hảo lại lập tức đỏ lên.
Con trai cô mà có mệnh hệ gì thì cô sẽ kéo Phong Thích Minh cùng xuống địa ngục, chết cũng phải kéo cả anh ta theo để báo thù.
Chính vào lúc này, xe của Thượng Hảo Hảo vừa chạy đến giữa sườn núi thì có một chiếc xe vận tải lớn đỗ giữa đường, chặn đường đi của bọn họ
Con đường này vốn rất rộng lớn, 3 chiếc xe song song cũng có thể đồng thời đi qua, vậy mà chiếc xe vận tải màu đỏ này lại đỗ gần như ngang chính giữa đường cái
Tiểu Đường liếc một cái liền nhận ra đây là xe chở hàng sinh hoạt cho biệt thự Ước Phong
Tài xế xuống xe hỏi một phen mới biết được xe vận tải này vừa bị nổ lốp xe khiến xe mất lái, đỗ ngang trên đường cái rộng lớn như vậy
May mắn là tài xế phanh lại đúng lúc nên mới không xảy ra sự cố lật xe
Xe của nhóm Tiểu Đường đỗ trên ven đường, chờ tài xế dùng kích để nâng xe lên và đổi lốp xe.
Tiểu Đường xoay người liếc Phong Thích Minh và Thượng Hảo Hảo ở dãy ghế phía sau một cái.
“Tôi đi xuống một lúc đã nhé.”
Nói xong, Tiểu Đường đẩy cửa ra và xuống xe, tựa vào trước mũi xe, thản nhiên châm một cây thuốc lá, sau đó đi về phía xe vận tải.
Xe vận tải này có công năng làm lạnh, giữ tươi, từ trước đến nay đều là trực thăng chở một vài đồ ăn tươi sốt đến
Tiểu Đường nhìn vào ghế lái thông qua cánh cửa mở, trên ghế lái phụ có được đặt một thùng đóng kín
Thùng có đủ mọi màu sắc rất xinh đẹp, trên băng dính nhãn hiệu được dán kín có dòng chữ to, “Hàng sản xuất bởi công ty Monkey King tại nước M.”
Chỉ vài chữ này thôi cũng khiến hai mắt Tiểu Đường sáng ngời.
Anh ta đi đến bên cạnh tài xế đang đổi lốp xe phía dưới, thản nhiên mở miệng như nói chuyện phiếm vậy: “Không phải anh phụ trách mua và chuyển đồ ăn sao? Sao trên xe lại có đồ dùng cho trẻ thế? Mua cho con trai anh à?” Tài xế vừa đổi lốp xe vừa liếc Tiểu Đường một cái, nhận ra Tiểu Đường là tổng quản nhà Phong Thích Minh
“Sao có thể? Con tôi làm sao mà sử dụng nổi mấy thứ xa hoa đó? Mới vận chuyển từ nước ngoài về đấy
Sáng sớm nay, quản gia Robert đã gọi điện thoại bảo tôi hôm nay phải mua một đống đồ dùng của bé nam ba tuổi, tôi cũng không hết cách, đành phải tiện tay mang đi một chút
Cũng không biết có đủ hay không.”
“...” Nghe vậy, Tiểu Đường nhướng mày, khóe miệng nhếch lên, lập tức quay trở lại xe, hưng phấn nói với Thượng Hảo Hảo: “Cô Thượng, con trai cô khẳng định đang ở biệt thự Ước Phong, hơn nữa bây giờ vẫn khỏe mạnh
Trong số hàng hóa mà tài xế kia vận chuyển còn có đồ dùng trẻ em nữa, tức là con trai cô bây giờ vẫn còn khỏe lắm.”