Cô ăn gan hùm mật gấu à? Nghĩ đến đây, Nhạc Phong bùng nổ tức giận như núi lửa sắp phun trào mà gây sóng to gió lớn vậy
Thượng Hảo Hảo trợn to mắt, kinh ngạc nhìn đôi mắt sâu thẳm chứa đầy tức giận bạo ngược, sóng thần cuồn cuộn của Nhạc Phong, dự cảm sắp có phiền toái lớn xảy ra
Thượng Hảo Hảo vừa mới nghĩ đến đây thì đột nhiên, Nhạc Phong không để ý đến mọi người ở đây, một tay giữ chặt gáy Thượng Hảo Hảo, một tay ôm lấy eo cô, khiến cô không thể trốn thoát mà cúi đầu hung hăng cắn lên môi cô
“...” Mọi người ở đây giật mình hoảng sợ đột ngột đứng lên, ghế dựa trượt dưới mặt đất gây ra âm thanh chói tai.
Thượng Hảo Hảo liều mạng giãy giụa, lại không giãy ra nổi
Nỗi đau lâu năm trong lòng Nhạc Phong lan ra toàn thân, anh đã cùng cô lên giường rồi mà cô còn muốn chạy
Cô chán ghét anh đến vậy sao? Cô yêu kiều thở gấp dưới thân anh, dáng vẻ mê người nhu thuận như vậy đều là giả sao? Lúc này, Nhạc Phong chỉ hận không thể cắn chết người phụ nữ này, lòng tự trọng và kiêu ngạo của đàn ông đã bị thương rất nặng, rồi lại lượng mặt nặng tay, cắn môi mềm mại của cô, cảm nhận được hương ngọt thoang thoảng, rồi lập tức buông lỏng ra.
Nhạc Phong buông Thượng Hảo Hảo ra, chậm rãi ngẩng mắt, nhìn Phong Thích Minh đang khiếp sợ, lạnh nhạt nói: “Cậu có biết tại sao cô sợ tôi như vậy không? Đến mức phải vội vã rời đi?” “...” Phong Thích Minh như bị choáng váng mà nhìn boss, không rõ tại sao boss lại hôn vị hôn thê của anh? Nhạc Phong tiếp tục độc miệng nói: “Sáng nay sau khi gặp cậu, cô ấy uống rượu say, bạo gan trèo lên giường của tôi, cô ấy sợ cậu biết được cho nên muốn trốn khỏi nơi này, và cho rằng tôi sẽ không sẽ vạch trần cô ấy.” Nói xong, Nhạc Phong rút về tầm mắt, cười khẩy một tiếng với Thượng Hảo Hảo
“Trèo lên giường của tôi, còn muốn gả cho cấp dưới của tôi, Thượng Hảo Hảo, sao da mặt của em còn dày hơn cả bốn năm trước thế?” “...” Bốn năm trước?
Nghe vậy, tất cả mọi người khiếp sợ đến mức thâm hít sâu một hơi, boss và người phụ nữ này đã sớm quen biết?
Thượng Hảo Hảo trợn to đôi mắt long lanh, cả người run rẩy kinh ngạc nhìn Nhạc Phong.
Cô biết ngay mà, Nhạc Phong sẽ không có khả năng buông tha cho cô, anh sẽ dùng các loại thủ đoạn tàn nhẫn nhất để nhục nhã cô.
Lúc trước anh chậm chạp không làm nhục cô là bởi vì trong phòng chỉ có hai người họ, sự nhục nhã không đủ âm ngoan
Anh cố ý để cô ở đây dùng cơm chính là vì lúc này, lấy chuyện ấy ra để khiến cô phải nhận hết khuất nhục trước mặt người khác, bị bỡn cợt ở trước mặt Phong Thích Minh đến mức không đáng một đồng
Làn nước mỏng xuất hiện trong đôi mắt Thượng Hảo Hảo, cô bình tĩnh nhìn Nhạc Phong
Có phải người đàn ông xấu xa này muốn cô cả đời không ngẩng đầu lên được mới cam tâm hay không? Có phải muốn tra tấn cô đến chết mới cam tâm hay không? Thượng Hảo Hảo tức giận đến mức phản bác rống giận: “Rượu là anh cho tôi uống, sau khi say, tôi chẳng biết cái gì hết!” Nhạc Phong cười khẩy một tiếng: “Không biết? Loại sự tình này cũng không phải lần đầu tiên cô làm với tôi, cô mà lại không biết?” “Bốn năm trước, cô không biết xấu hổ trèo lên giường của tôi như thế nào, cô cũng quên rồi sao?” Nhạc Phong nổi giận gầm lên một tiếng, khiến mọi người ở đây chấn động, không dám tin nổi, con người co rụt lại, sững sờ tại chỗ.
“Hảo Hảo, sao em chưa bao giờ nói với anh là em đã sớm quen biết boss?”
Phong Thích Minh nhất thời cảm thấy bị trêu đùa.