Quản gia ngỡ ngàng lặp lại: “Ngài muốn xử lí cô Thượng như thế nào?”
“Xử trí cái đầu ông!” Nhạc Phong tức giận đến mức hét lên, không nhịn được mà chửi bậy: “Bây giờ cô ấy thế nào rồi?”
Nói xong, Nhạc Phong khẩn cấp đến mức lao tới, lập tức cướp lấy điện thoại trong tay quản gia, giận dữ mắng to vào điện thoại
“Cô ấy thế nào rồi!” “...” Bên kia điện thoại, Ti úy Lãnh nhăn mặt, trong lòng thầm nói một câu: “Xong rồi, lần này bọn họ không gánh nổi rồi
Không ngờ boss lại lo lắng đến thế.”
Ti úy Lãnh lắp bắp nói: “Không..
không rõ lắm ạ, cô ấy vẫn ngủ say không tỉnh, cụ thể vẫn chưa biết.”
Ti úy Lãnh tận lực phủi sạch tay hết mức có thể, cố ý nói mơ hồ không rõ
Lúc trước còn “hôn mê bất tỉnh”, lúc này đổi thành “ngủ bất tỉnh”
Nhạc Phong tắt điện thoại, lạnh lùng ra lệnh: “Chuẩn bị xe!” “...” Thấy thế, Thượng Tiểu Ca ngỡ ngàng từ sàn nhà đứng lên.
Nhóc còn cần tiếp tục giả vờ không?
Xe Nhạc Phong vừa mới lái vào biệt thự của Ti úy Minh, xe còn chưa chạy đến bãi đỗ xe thì Nhạc Phong đã nhanh chóng đẩy cửa sau xe ra, tài xế giật mình hoảng sợ vội phanh lại.
Nhạc Phong đùng đùng bước vào biệt thự như sấm rền gió cuốn, tám đại Ti úy đều ở trong phòng khách
Nhìn thấy Nhạc Phong đến, họ đồng thời đứng lên cúi đầu chào hỏi.
“Boss!”
“Cô ấy đâu rồi!?” Nhạc Phong lo lắng rống giận
“Ở trong phòng trên tầng ạ!” Ti úy Lãnh cung kính nói.
“Phong Thích Minh đâu?”
“...” Phong Thích Minh lúc này mới ló ra từ sau lưng bảy ti ủy
Nhạc Phong lập tức xông lên túm cổ áo anh ta mà chất vấn: “Cậu đã làm gì cô ấy hả!?” Đôi mắt đỏ máu của Nhạc Phong chỉ hận không thể ăn sống nuốt tươi Phong Thích Minh.
Phong Thích Minh khẩn trương giải thích: “Tôi không hề làm gì cô ấy cả, sau khi uống rượu Thần Tiên, cô ấy liền say không tỉnh lại được, tôi nói với bọn họ nhưng bọn họ không tin, còn nói tôi bắt nạt Hảo..
cô Thượng, còn tổ cáo cho ngài biết.”
Phong Thích Minh vốn định gọi Thượng Hảo Hảo là “Hảo Hảo” theo thói quen, lúc này boss khẩn trương như vậy, chân tướng cũng đã rõ ràng, anh ta nào dám gọi “Hảo Hảo”, đành phải sửa thành cô Thượng
Bọn họ cá cược, nhưng lại không dám thật sự bắt nạt Thượng Hảo Hảo, nên dứt khoát thừa dịp cô ấy ngủ mà lặng lẽ dùng ống hút cho cô ấy uống một ngụm rượu Thần Tiên, khiến đến tận bây giờ, cô ấy vẫn ngủ rất say
Nhạc Phong hất Phong Thích Minh ra, đi nhanh lên tầng
Bảy đại ti úy đồng loạt quay đầu nhìn Phong Thích Minh
Họ cùng mang vẻ mặt “anh thua cược rồi, trả tiền đây!” mà nhướng mày với anh
Phong Thích Minh lập tức né tránh tầm mắt của bọn họ, cũng xoay người sải bước nhanh lên tầng để đuổi kịp boss
Nhạc Phong vừa đẩy cửa phòng ngủ ra liền nhìn thấy cô gái đang nằm trên giường kiểu u rộng rãi, không hề nhúc nhích
Nhạc Phong bước vào, đến bên cạnh Thượng Hảo Hảo, cúi người đứng ở bên giường, bắt lấy bả vai nhỏ của cô mà nhẹ nhàng lay
“Hảo Hảo!” “Thượng Hảo Hảo!” “..” Thượng Hảo Hảo không có một chút phản ứng, bên mũi có một chút mùi rượu thoang thoảng
Đôi mắt Nhạc Phong sâu thẳm lại, đột nhiên xốc chăn lên, lập tức ôm Thượng Hảo Hảo ra khỏi giường và đi nhanh ra khỏi phòng ngủ.