Quý Quân Mỹ vừa nãy còn tức giận trong lòng, đột nhiên trong lòng vui vẻ trở lại, tưởng rằng Cảnh Triệt đã hồi tâm chuyển ý
Cô ta mới vừa nghĩ, thì nguyên cái túi đập vào người cô ta, dây xích của túi đập vào mặt khiến cô ta đau đớn, sau đó cửa lại “Ẩm” một tiếng đóng lại
Lúc này Quý Quân Mỹ mới chú ý đến, là cái túi của mình bị Cảnh Triệt ném ra ngoài.
Cô ta oán hận nhìn chằm chằm cánh cửa đang đóng, rồi nghiến răng, thề son sắt: “Tôi sẽ không bỏ qua chuyện này đâu.”
Quy Quân Mỹ quãng đôi dép trên chân, và thay lại đôi giày của mình, tức giận xoay người rời khỏi.
Cảnh Triệt đóng cửa lại, đi về hướng phòng bếp đẩy cửa vào, nhìn thấy Quý Quân Tuyết đang đứng rửa rau ở trước bồn rửa
Bóng lưng cậu trông rất tội nghiệp, hai cánh tay chuyển động nhẹ
“...” Cơm đã nấu xong rồi, sao cậu còn đứng đó rửa rau? Cảnh Triệt lo lắng khẽ gọi: “Quân Tuyết!”
“Dạ!” Quý Quân Tuyết đáp trả bình thản, nhưng không hề quay đầu lại.
Cảnh Triệt biết cậu đang nghĩ gì, bất cứ ai gặp phải chuyện này cũng đều cảm thấy khó chịu.
Chị gái ruột của mình, giành giật đàn ông với mình
Quý Quân Tuyết rõ ràng không làm gì cả nhưng lại bị quấy rầy, la mắng, bị sỉ nhục, nhưng không thể phản bác lại, chỉ có thể im lặng chịu đựng.
Chỉ vì mối tình của hai người họ không thể công khai ra ngoài
Cảnh Triệt từng bước đi lại sau lưng của Quý Quân Tuyết, đưa tay ra ôm lấy cậu.
Anh ta siết chặt vòng tay, vùi đầu vào cổ cậu để hít mùi trên cơ thể cậu.
Cổ họng Cảnh Triệt mắc nghẹn, anh ta kìm nén cảm giác khó chịu trong lòng, âm thanh khàn khàn phả vào cổ cậu.
“Anh xin lỗi! Anh không nên rời khỏi, anh không thể bảo vệ được em.”
“...” Bàn tay đang ngâm trong bồn nước của Quý Quân Tuyết đang cố kìm nén đột nhiên dừng lại, sau khi nghe được những câu nói của Cảnh Triệt, tất cả sự kiên cường trong nháy mắt liền bị sụp đổ, tan vỡ
Bỗng dưng mắt cậu đỏ hoe
“Anh Cảnh Triệt, anh không cần tự trách mình, từ lúc em thẳng thắn nói với anh là muốn ở cạnh bên nhau thì em đã chuẩn bị tâm lý rồi, cho dù tương lai chúng ta có kết quả hay không, em chỉ muốn thanh xuân của mình không phải hối hận, ít nhất em cũng đã từng có khoảnh khắc ngọt ngào với người mình yêu.”
Cảnh Triệt nhếch miệng cười khổ, vậy mà cậu lại nghĩ đến chuyện chia tay, cái kết không có hậu
Anh ta giơ cánh tay lên xoay gương mặt tuấn tú của cậu lại, trừng phạt mà khẽ hôn lên đôi môi mềm của cậu
“Anh sẽ cho em kết quả, sau này không được nói những lời này nữa, chị của em anh sẽ giải quyết, sau này cô ta sẽ không đến đây nữa.” Cảnh Triệt chắc chắn nói
“...”Quỷ Quân Tuyết chưa kịp chuẩn bị, vì câu nói đó của anh ta, mà cảm thấy rung động tận đáy lòng
“Anh sẽ cho em kết quả, sau này không được nói những lời này nữa.” Cậu xoay người lại, ôm chặt lấy lưng của Cảnh Triệt, nắm lấy áo sơ mi của anh ta
Cậu đỏ mặt chủ động đáp lại nụ hôn của Cảnh Triệt, mang tình cảm triền miên nồng nàn truyền cho đối phương...