Hóa ra anh ấy là chủ nhân của nơi này sao?
Cảnh Triệt thấy Quý Quân Tuyết vào trong phòng hồi lâu mà chưa thấy đi theo, theo bản năng quay đầu lại gọi cậu một tiếng.
“Quân Tuyết, nhìn gì vậy? Đi mau.” “Vâng!” Quý Quân Tuyết đuổi theo bước chân Cảnh Triệt, đi theo vị quản gia đang dẫn đường ở phía trước để đi lên tầng.
“Anh Cảnh Triệt, chủ nhân của nơi này có quan hệ gì với anh vậy?”
Quý Quân Tuyết giống như một đứa trẻ tò mò, lần đầu tiên cậu nhìn thấy một kiến trúc hùng vĩ như vậy, nên cậu vô cùng tò mò về người có mối quan hệ với Cảnh Triệt
“...” Cảnh Triệt trầm mặc trong chốc lát, rồi không hề che giấu mà thản nhiên nói hết cho Quý Quân Tuyết: “Anh ấy là người đầu tiên khiến anh động lòng, từng có mối quan hệ là người cứu mạng nhau, nhưng hiện giờ đơn thuần chỉ là bạn bè thôi!”
Câu trả lời của Cảnh Triệt vô cùng đơn giản, anh ta nói nhẹ như mây gió nhưng lại có thể biểu lộ rõ ràng mối quan hệ của mình với chủ nhân ở nơi này
Anh ta không muốn giấu giếm Quý Quân Tuyết, để cậu hiểu rõ, trong lòng anh ta chỉ có một mình Quý Quân Tuyết cậu mà thôi.
“...” Quy Quân Tuyết hoàn toàn không biết gì về quá khứ của Cảnh Triệt, nghe anh ta nói vậy, bảo Quy Quân Tuyết không ghen chút nào thì là giả.
Cậu thờ ơ “Ừm” một tiếng
Quý Quân Tuyết không nói gì mà đi theo vị quản gia trung tuổi mặc áo bành tố tới thẳng phòng khách ở trên tầng hai.
Quản gia lễ phép bàn giao lại: “Thưa Cảnh đại thiếu gia, boss đang họp với tám đại túy
Ngài cứ nghỉ ngơi ở đây trước, sau khi kết thúc boss sẽ tới gặp ngài
Nếu như có nhu cầu gì thì cứ phân phó cho người hầu trong biệt thự
Còn cậu đây...”
Nói rồi, quản gia nhìn về phía Quý Quân Tuyết.
“Nếu cậu thấy buồn chán thì ở phía sau biệt thự có sân nuôi ngựa và vườn hoa, có thể tới đó chơi, đi dạo một chút cũng được.”
“Tôi đã biết, làm phiền quản gia rồi.” Cảnh Triệt thản nhiên trả lời.
Quản gia lui xuống, Cảnh Triệt và Quý Quân Tuyết đẩy cửa đi vào phòng.
Gian phòng rộng lớn, sang trọng này có thể sánh ngang với phòng tổng thống bảy sao, nhìn mà làm người ta chấn động
Giường cung đình rộng lớn, phía đối diện giường có một tảng đá thạch anh được điêu khắc rỗng một nửa, một nửa được chạm trổ trên tường, trong đó có cá cảnh đang bơi qua bơi lại
Trên đỉnh đầu là đèn chùm, bên dưới trải thảm lông cừu, bức rèm cửa màu vàng lông chim được in hoa văn treo ở ngoài ban công hình bán cung.
Trên ban công có một cặp ghế sofa rất thoải mái và một cái bàn nhỏ
Nhìn gian phòng xa hoa này, Quý Quân Tuyết mãi mới hồi thần lại được, nghĩ tới những gì quản gia nói, cậu quay đầu lại, mờ mịt hỏi Cảnh Triệt: “Anh Cảnh Triệt, cái gì là tám đại ti úy vậy?”
“Tám đại ti úy là chỉ một chức vị
Bọn họ có tám người, cũng tương đương với tám vị hộ pháp của chủ nhân nơi này
Chức trách của bọn họ là giúp chủ nhân hoàn thành nhiệm vụ, có người thì giúp quản lý chuyện làm ăn, có người thì quản lý việc thiết kế sản phẩm, có người thì quản lý về vấn đề an toàn, vân vân
Đó là tám người có chức vị cao nhất ở đây.”
“Chủ nhân của nhà này hoành tráng như vậy sao? Người đó làm ăn lớn tới mức nào vậy?”
Cảnh Triệt khẽ cười: “Giàu hơn cả một nước thôi mà.”
“...” Giàu hơn cả một nước? Lại còn thôi mà nữa chứ? Cảnh Triệt đi vào nhà vệ sinh tắm rửa để bớt mệt mỏi.
Một lát sau người hầu đem vali hành lý và các đồ dùng hàng ngày cần thiết của bọn họ vào phòng.