“...” Cung Tư Vũ dường như có vẻ không giả vờ nổi nữa, khóe miệng giật giật.
“Em..
Quân Tuyết..
em có ý gì?” “Cảnh Triệt không nói với chị à? Có lẽ chị không thấy thuốc trong túi áo khoác của anh ấy nhỉ.”
“...” Cung Tư Vũ có vẻ ngỡ ngàng
Quý Quân Tuyết bỏ tay mình đang vịn trên đầu gối ra, chuyển mắt nhìn Cung Tư Vũ và cười với cô ta, mở miệng nói như tuyên chiến vậy: “Anh ấy nói chỉ cần tôi dám rời khỏi anh ấy, thì anh ấy sẽ uống thuốc tự tử cho tôi xem.”
“Em..
em không phải em trai của anh ấy..
à?”
Cung Tự Vũ ra vẻ giật mình, hai tay che miệng lại, trợn to mắt, không dám tin nhìn Quý Quân Tuyết.
Quý Quân Tuyết vươn tay, lần này khiến Cung Tư Vũ chết cũng phải hiểu được
“Chị không thấy thứ này trên tay Cảnh Triệt à? Chúng tôi còn có giấy chứng nhận kết hôn nữa cơ, chị có muốn nhìn không.” Lần này, Cung Tư Vũ khựng lại, giờ thì thật sự giật mình hoảng sợ, sắc mặt trắng bệch, lập tức trượt khỏi ghế mà ngã ngồi dưới đất
Cô ta quả thật từng nhìn thấy trên tay Cảnh Triệt có đeo nhẫn, nhưng lại không biết đó là nhận kết hôn
Cô ta cho rằng nó chẳng qua chỉ là trang sức
Dù sao cô ta cũng không biết chuyện Cảnh Triệt đã kết hôn
Không ngờ Cảnh Triệt đã cùng thằng nhóc này kết hôn rồi? Đột nhiên, Cung Tư Vũ dường như nghĩ đến điều gì, cười khẩy một tiếng, không ngụy trang nữa, cô ta vịn bậc thang bê tông mà đứng lên.
“Kết hôn thì sao?”
“Hai người kết hôn ở nước ngoài đúng không!” “Ở nước Z, hôn nhân của hai người không được thừa nhận, Cảnh Triệt vẫn còn có thể kết hôn, một kẻ như cậu, anh ấy chẳng qua là chơi đùa thôi, nếu anh ấy thật sự quan tâm cậu thì tại sao còn muốn đi xem mắt với tôi, gặp nhau mỗi ngày? Còn nói cho tôi biết rằng cậu là em trai anh ấy?” Quý Quân Tuyết hoàn toàn không để sự khiêu khích của Cung Tư Vũ vào mắt.
Mấy lời nói dối đó của cô ta lừa người khác có lẽ còn có thể, nhưng nếu muốn lừa cậu thì vẫn còn kém một chút.
Quý Quân Tuyết thờ ơ lạnh nhạt phản bác
“Quan hệ của chúng tôi, ngay cả người nhà mà Cảnh Triệt còn không sợ họ biết, chẳng lẽ còn sợ một người ngoài như chị biết à?”
Cung Tư Vũ cười khẩy một tiếng: “Cậu tin tưởng Cảnh Triệt thật đấy, cậu có biết bên ngoài người ta đồn đại về anh ta như thế nào không? Ai cũng nói rằng anh ta là một kẻ bội bạc, ăn chơi trác táng đấy.” “Đó là người đàn ông của tôi, tôi không tin anh ấy, chẳng lẽ lại đi tin một người phụ nữ xa lạ như chị?”
Quý Quân Tuyết thờ ơ đứng lên, lạnh lùng nói
“Về sau chị vẫn đừng đi tìm Cảnh Triết làm gì cho phí thời gian, ngoài tôi ra, anh ấy chẳng coi trọng ai đâu.” Bỏ lại một câu, Quý Quân Tuyết dứt khoát rời đi..
“...” Cung Tư Vũ tức giận đến mức nghiến răng
Cô ta không nghĩ tới thằng nhóc chết tiệt này còn khó đối phó hơn cả Cảnh Triệt
Ít nhất Cảnh Triệt bây giờ đã bắt đầu chậm rãi tin tưởng cô ta, thằng nhóc chết tiệt này vừa thấy mặt đã ra oai phủ đầu cô ta rồi.
Nhìn bóng dáng Quý Quân Tuyết rời đi, Cung Tư Vũ tức giận đến mức giậm chân.
Cảnh Triệt và cái tên Quý Quân Tuyết này, ai cũng nói năng tự tin như nhau
Yêu nhau đến vậy sao? Hiểu nhau tường tận?
Một người đàn ông thì yêu đương cái gì? Không thấy buồn nôn sao?
Tan học, Cảnh Triệt đã sớm đến trường học tới đón Quý Quân Tuyết
Quý Quân Tuyết vừa lên xe, thắt dây an toàn rồi mở miệng nói
“Ngày mai không có tiết học nào, em sẽ về công ty làm.”
“..” Cảnh Triệt đang định khởi động xe, nghe vậy thì có vẻ ngẩn ra, chuyển mắt nhìn Quý Quân Tuyết.