Quý Quân Tuyết bưng mâm đi về phía đó, bỏ mâm bát bẩn vào bồn rửa, xả nước, cầm lấy giẻ lau bên cạnh mà bắt đầu rửa.
“Nước rửa bát ở đâu ạ?”
Người phụ nữ cầm một chai nước tẩy rửa chén đĩa cho cậu
“Nơi này không có mấy thứ như nước rửa bát, cũng không được phép dùng, cậu rửa, rồi thả vào tủ khử trùng bên dưới là được.”
“Nhớ rửa sạch, ti úy Lãnh đại nhân cực kỳ soi mói, nếu phát hiện bàn ăn có một chút không sạch sẽ thì có lẽ cậu sẽ mất việc đấy.”
“Vâng.” Cậu ước gì bị đuổi đi
Quý Quân Tuyết lạnh nhạt trả lời
Vừa rửa chén, vừa liếc ra ngoài cửa sổ phòng bếp
Ngoài cửa sổ phòng bếp đang đóng là một vùng xanh hóa và một ít hoa cỏ, sau hoa cỏ là bức tường cao cao
Cậu không nghĩ tới bên ngoài phòng bếp này chỉ cách một vách tường là có thể ra bên ngoài
Có phải cậu đã rất may mắn hay không
Trước cửa đều có vệ sĩ canh giữ, phòng bếp này chắc không đến mức lúc nào cũng có vệ sĩ chứ? Quý Quân Tuyết nghĩ vậy, khóe miệng nhướng lên một nụ cười nhẹ
Thừa dịp người hầu và đầu bếp không chú ý, cậu duỗi tay, mở thanh móc khóa cửa sổ ra
Thanh móc khóa có thể mở được, có nghĩa là cửa sổ này có thể mở ra, không phải bị đóng kín
Rửa bát xong, Quý Quân Tuyết để chén đĩa và bát bỏ vào trong tủ khử trùng, ẩn nút bật khử trùng
Sau đó rời khỏi phòng bếp.
Ăn uống no đủ, ra ngoài đi bộ một chút chắc không quá đáng.
Nhưng ai ngờ Quý Quân Tuyết vừa đi đến cửa lớn thì đã bị hai nữ vệ sĩ ngăn cản
Nữ vệ sĩ nơi này có bề ngoài không phải cao lớn bình thường, mà lại tương đương với Quý Quân Tuyết, cao ráo, sáng sủa
Không thể ra ngoài, Quý Quân Tuyết trở lại phòng khách.
Bên cạnh sofa phòng khách có một chiếc điện thoại bàn.
Quý Quân Tuyết bỗng căng thẳng, nhìn trái nhìn phải, ngoài phía nhà ăn có người hầu đang quét tước vệ sinh ra, trong phòng khách không có ai khác
Quý Quân Tuyết ra vẻ bình tĩnh bước chạm đến trước sofa ngồi xuống, thật cẩn thận giống như kẻ trộm, do dự một lát, cầm lấy ống nghe điện thoại
Cậu nhanh chóng ẩn số điện thoại di động của Cảnh Triệt để gọi
Chỉ một lúc sau, âm thanh nhắc nhở từ trong điện thoại truyền ra
“Thật có lỗi! Số điện thoại ngài gọi không phải số điện thoại trong nước, mời kiểm tra đối chiếu rồi gọi lại...” “...” Quý Quân Tuyết có vẻ ngỡ ngàng
Có ý gì? Là do trước dãy số điện thoại không thêm mã số quốc tế sao? Nghĩ vậy, Quý Quân Tuyết lại gọi về số điện thoại bàn trong nhà, lần này có thêm mã quốc tế và mã vùng rõ ràng
Nhưng một hồi lâu sau điện thoại vẫn không có âm thanh nào, Quý Quân Tuyết lại gọi lại lần nữa, vẫn không được
“Đừng uổng phí sức lực, điện thoại bàn đã bị khóa đường dài quốc tế rồi.” Đột nhiên, một giọng nói lạnh lùng từ tầng hai truyền đến
Quý Quân Tuyết kinh ngạc, vội vàng buông điện thoại, ngẩng đầu nhìn Phong Thiên Lãnh trên hành lang tầng hai
Cậu tức giận nói: “Ở biệt thự rộng lớn như vậy mà đường dài quốc tế cũng tiếc không nối dây, chưa thấy ai giàu có lại bủn xỉn như anh cả!”
“Bị cắt tối hôm qua.” Phong Thiên Lãnh lạnh nhạt nói.
“...” Bây giờ Quý Quân Tuyết mới hiểu, thì ra anh ta là vì phòng ngừa cậu chạy trốn nên mới khóa chiều gọi đường dài.
Chẳng lẽ cậu không thể báo cảnh sát sao? Nước T này, đường dây nóng báo cảnh sát là bao nhiêu?
Nghĩ vậy, Quý Quân Tuyết hơi nhướng khóe miệng
Dường như Phong Thiên Lãnh biết cậu suy nghĩ gì, lạnh nhạt nói
“Đường dây nóng báo cảnh sát là 191, nếu cảm thấy hữu dụng thì có thể thử một lần.”