“Em cũng biết, anh chính là vì việc ấy nên mới không thích em, trải qua lần bị rơi xuống sông được anh Lục Minh cứu lên, em cũng đã suy nghĩ thông rồi, sinh mệnh của con người thật ngắn ngủi mà lại yếu ớt, chỉ không cẩn thận một cái là có lẽ sẽ mất mạng rồi.”
Nói xong, Tiết Phương Hoa lại liếc nhìn Lục Minh một cái.
“Hơn nữa cái cơ thể này của em đã như vậy rồi, em cũng không hy vọng xa vời rằng tương lai có thể tìm được một người tốt, có điều kiện kinh tế có thể làm bạn cả đời, em chỉ hy vọng có thể tìm được một người đáng tin cậy, thành thật, đối xử rất tốt với em là đủ rồi.”
“Anh Lục Minh vốn quen biết rộng, em muốn nhờ hai người hỗ trợ, nếu có người thích hợp thì giúp em lưu ý, giới thiệu cho em nhé.”
“...” Nghe Tiết Phương Hoa nói vậy, Lục Minh và cảnh Y Nhân kinh ngạc nhìn Tiết Phương Hoa. Cảnh Y Nhân cứ tưởng Tiết Phương Hoa lại xử sự tệ như trước kia, lại không ngờ sau lần ngoài ý muốn trước, cô ta đã nghĩ thông. Không chỉ không quấn lấy Lục Minh, ngược lại còn giống Lý Đồng, định tìm người đàn ông khác để cưới. Cảnh Y Nhân dân gỡ xuống sự phòng bị trong lòng, cười nhẹ: “Cô có thể làm theo Lý Đồng, đi tham gia mấy chương trình xem mặt ấy.”
“...” Tiết Phương Hoa có vẻ khó xử mở miệng: “Hai người đều biết tình huống của em, em không thể sinh con, lại không thể sinh hoạt vợ chồng, đến đó không phải là tự rước lấy nhục sao?” “..” Cảnh Y Nhân ngẫm lại thấy cũng phải, cô đưa mắt nhìn Lục Minh. “Anh có quen người nào thích hợp không?” Lục Minh đứng ở một bên lạnh lùng bình tĩnh nhìn Tiết Phương Hoa, dường như nghi ngờ lời nói của cô ta, anh thản nhiên nhắc nhở: “Lúc trước tôi đã nói với cô rồi, tôi có thể giúp cô thuê một người làm nghề chồng.”
Loại chồng ấy chính là một loại nghề nghiệp, có thể thực hiện tất cả nghĩa vụ của một người chồng, có thể săn sóc, dịu dàng, luôn nghe lời người phụ nữ. Đối với các cô gái giống Tiết Phương Hoa và cả những ai không muốn kết hôn nhưng lại muốn có gia đình ấm áp để thỏa mãn nội tâm cô độc của phụ nữ thì đó là lựa chọn tốt nhất.
Người chồng như vậy có thể gọi cái là đến, gọi đi là đi, mỗi tháng chỉ cần phát tiền lương là được. Nói khó nghe hơn một chút chính là chẳng khác gì nuôi “trai bao” bên cạnh, chỉ là cấp bậc của bọn họ cao hơn “trai bao” một chút, mỗi giai đoạn chỉ hầu hạ một cô gái.
“...” Nghe vậy, Tiết Phương Hoa sầm mặt lại.
Vẻ mặt cô ta khá tủi thân, còn cắn môi dưới.
“Anh Lục Minh, chẳng lẽ anh có thể chấp nhận loại tình cảm giả tạo này sao? Nếu lỡ có một ngày người làm nghề chồng ấy từ chức, mặc kệ em trong khi em đã gửi gắm tình cảm cho anh ta, coi anh ta là chỗ dựa tinh thần thì phải làm sao bây giờ? Như thế thì có khác gì thất tình, bỗng dưng bị đá chứ? Anh có thể chấp nhận tình yêu của Y Nhân đối với anh chỉ là cách hành xử chuyên nghiệp không?”
“..” Lục Minh biết rõ tìm người làm nghề chồng là không ổn, nhưng dựa theo tình huống hiện tại của Tiết Phương Hoa cùng với lời mà cô ta vừa nói, Lục Minh vẫn có chút hoài nghi. Cho nên anh không tính giúp việc không công đó.