“Con bé ngốc này, mẹ lừa mày làm gì, mẹ với cha mày đều đang ở đây, lát nữa mẹ chụp ảnh gửi cho mày xem thì biết.”
“Giờ cũng muộn rồi, ngày mai mày cứ tới đây đi, thế nhé!” “Đi xe buýt cái gì? Nhà bọn họ có lái xe, ngày mai mẹ bảo lái xe về huyện đón mày, mày không biết xe của bọn họ thoải mái hơn xe buýt bao nhiêu đâu!” Nói xong Vương Thu Thủy che đi nụ cười tham lam.
“Đường xa như vậy, mày cứ ngủ một giấc trên xe cũng không có vấn đề gì!“.
“Sớm biết Y Nhân tốt như vậy, mẹ sẽ không để mày kết hôn sớm như thế, để Y Nhân giới thiệu cho mày một thằng có tiền thì tốt hơn! Có điều mày không thấy chồng Y Nhân đầu nó cực kỳ đẹp trai, so với Thẩm vương gia trên ti vi còn đẹp hơn nhiều!” Nói tới Thẩm vương gia, Vương Thu Thủy lại nghĩ đến Bạch Vân, trong lòng cũng bất bình. “Con biết không? Thẩm vương gia trên ti vi ấy gọi là Lạc gì đó, vậy mà lại có quan hệ với Bạch Vân. Mấy bữa trước còn đến thôn chúng ta, con nói một đứa con gái vừa xấu vừa nhạt nhẽo như Bạch Vân sao có thể tạo quan hệ với một ngôi sao lớn được chứ?“.
“Những gì mẹ nói đều là thật! Đóa Đóa, thế nên mới nói, mẹ luôn chướng mắt thằng chồng kia của con, tuy con không xinh đẹp được như Y Nhân, nhưng chẳng lẽ còn kém Bạch Vân à?” “Con không biết đâu, ảnh để Lạc kia ở lại nhà Bạch Vân hai ngày. Sáng sớm mẹ ra sau nhà cho heo ăn, nhìn thấy một người đàn ông cao lớn như cậu ta ở bên giếng múc nước, tự mình giặt quần áo cho Bạch Vân! Con không thấy đâu, người ta lớn lên đẹp trai, dáng vẻ giặt quần áo cũng đẹp, nào như thằng chồng con, giặt quần giặt áo gì nó cũng không chịu làm.”
“Ngày mai lúc con tới nhớ mặc xinh đẹp một chút, mẹ nói với con này...”
Vương Thu Thủy vẫn ngồi nói chuyện điện thoại với con gái hơn hai tiếng đồng hồ, mãi tới khi Giang Dân Sinh gọi bà về phòng xem ti vi, đi ngủ, Vương Thu Thủy mới vội vàng cúp máy, điện thoại cũng bị bà nói chuyện tới mức nóng lên.
Vương Thu Thủy lên lầu đi về phía phòng khách, vừa mới đi được hai giây bỗng nhiên dừng chân, ngoái đầu lại liếc qua cửa phòng ngủ chính đang mở. Vương Thu Thủy lén lút, theo bản năng nhẹ nhàng đi qua, liếc vào bên trong phòng.
Phòng ngủ chính lớn hơn phòng khách nhiều, hơn nữa còn cực kỳ xa hoa.
Dưới sô pha bằng da thật thiết kế theo phong cách châu u là thảm lông dê trắng muốt, nào là bàn kính, nào là tủ quần áo được chạm trổ, rồi bàn trang điểm, giường cực lớn, chăn ga giường cũng làm bằng lụa tơ tằm.
Ban công cực rộng, bên trên có một chiếc ghế mây thoải mái chuyển động.
Đồ trang trí là giá cắm nến bạc. Đèn thủy tinh xinh đẹp treo trên trần nhà, trên vách tường là ảnh kết hôn của Lục Minh và Cảnh Y Nhân. Không chỗ nào không lộ ra vẻ xa hoa, xa xỉ. Một căn phòng có diện tích ngang bằng cả căn nhà của bọn họ. Vương Thu Thủy thấy mà kinh ngạc không thôi, bà ta không thể khống chế, bị hấp dẫn mà bước vào. Mở tủ quần áo ra nhìn, tất cả đều là quần áo mới tinh, bên trong tủ quần áo riêng rộng ngang với một căn phòng. Quần áo ở trong không dưới trăm bộ. Đóng cửa tủ quần áo, Vương Thu Thủy đi tới trước bàn trang điểm, bên trên ngoài đồ trang điểm ra còn một tương trang sức.