Từng giọt nước mắt liên tiếp rơi xuống từ đôi mắt xinh đẹp của Nhạc Phong.
Cảnh Y Nhân giật mình tại chỗ, ngây ngẩn nhìn Nhạc Phong. “...” Anh ta đang khóc. Cảnh Y Nhân không hề biết một người đàn ông có thể đau lòng đến thế, khó trách hôm nay dù cô đánh anh ấy, anh ấy vẫn muốn ở bên Lý Đồng.
Anh ấy thật sự rất yêu Lý Đồng. cảnh Y Nhân lúc này cảm thấy mình sai rồi, cô không nên trách Nhạc Phong.
Dù anh ấy thích ai, cô đều nên chúc phúc anh ấy. Anh ấy tìm được người mình thích chính là hạnh phúc.
Cô và Lý Đồng có thù oán, nhưng Nhạc Phong và Lý Đồng gần như là người xa lạ. Chỉ cần Nhạc Phong thích, ai lại để ý thân phận và chuyện xấu của Lý Đồng chứ. Cảnh Y Nhân hối hận vươn tay xóa đi nước mắt của Nhạc Phong.
“Thật xin lỗi, hôm nay em không nên ra tay đánh anh.”
Trái tim đang đau kịch liệt của Nhạc Phong vừa nghe được lời nói của Cảnh Y Nhân thì giống như được cứu vớt vậy. Anh ta ôm lấy đầu cô, thương tiếc, đau lòng hôn lên trán cô, mắt cô...
“...” Hành động ngột đột của Nhạc Phong dọa Cảnh Y Nhân nhảy dựng.
Cô vội giãy giụa muốn ngồi dậy, nhưng lại không chống lại được sức lực của Nhạc Phong. “Nhạc Phong! Anh nhầm rồi, em không phải Lý Đồng!” Cảnh Y Nhân liều mạng giãy giụa, quay đầu né tránh lại không được, Nhạc Phong hôn lên mặt cô, lên chóp mũi, cuối cùng che lại môi cô. “..” Cảnh Y Nhân thực sự sắp phát điên rồi, đàn ông uống say đều như vậy sao? Lát nữa Lục Minh mà về thấy được cảnh này thì khẳng định sẽ lại đánh Nhạc Phong một trận, mặc kệ anh ấy có phải bệnh nhân hay không. Nghĩ đến đây, Cảnh Y Nhân lại vận nội lực lên, dồn vào tay mà đẩy mạnh vai Nhạc Phong một cái. Cú đẩy này quá mạnh, Nhạc Phong lập tức từ lăn trên giường bệnh xuống, bàn tay ôm cánh tay cô cũng bị kéo ra. “Rầm” một tiếng, anh ta bị ngã không nhẹ.
Cảnh Y Nhân giật mình hoảng sợ, vội nhảy dựng lên, ngồi ở trên giường, cái mông còn chưa rời giường, cửa phòng đã đột nhiên bị đẩy ra. Lục Minh cầm một lọ giấm chua trong tay, nhìn Nhạc Phong không nhúc nhích nằm dưới mặt đất, và Cảnh Y Nhân đang ngồi ở trên giường thì lo lắng hỏi: “Làm sao vậy? Có phải anh ta đã làm gì em hay không?”
“...” Cảnh Y Nhân căng thẳng, vội lắc đầu phủ nhận. Không phải cô muốn lừa Lục Minh, mà là vừa rồi chẳng qua chỉ là một chút hiểu lầm, Nhạc Phong nhầm cô là người khác. Chuyện này cần gì phải cho Lục Minh biết, khiến tất cả mọi người xấu hổ. “Nhạc Phong vừa tỉnh, nói nóng quá, trên mặt đất mát mẻ nên lăn xuống!”