Cảnh Y Nhân chưa bao giờ có cảm giác này, cô luôn tin tưởng Lục Minh sẽ không phản bội cô. Ngày thường Cảnh Y Nhân vốn lý trí, cho dù nhận được điện thoại như vậy, cô cũng sẽ không tin tưởng, nhưng lúc này Cảnh Y Nhân đang bị bệnh trầm cảm. Mặc dù trong lòng cô biết Lục Minh sẽ không dễ dàng phản bội như vậy, nhưng cô vẫn không nhịn được mà cảm thấy khó chịu. Cảnh Y Nhân ngây ngẩn đứng tại chỗ, không hề nhúc nhích. Nhạc Phong gọi cô vô số lần, cô vẫn không phản ứng gì, mãi cho đến khi anh ta dùng sức lay bả vai cô. cảnh Y Nhân lúc này mới định thần lại, chậm rãi buông di động xuống, nâng mắt nhìn Nhạc Phong, giọng nói của cô rất nhỏ, thản nhiên vang lên: “Lục Minh cùng người phụ nữ khác ở trên giường.”
“...” Nghe vậy, con người của Nhạc Phong co rụt, mày nhíu lại, nhìn lướt qua di động của Cảnh Y Nhân, lấy điện thoại và đặt ở bên tai nghe một giây rồi lập tức cắt đứt, phủ định không chút suy nghĩ: “Không thể nào, chẳng qua chỉ là một cuộc điện thoại, không thể chứng minh cái gì.”
“...” Một câu của Nhạc Phong khiến cảnh Y Nhân hiểu ra, đúng vậy, chỉ là một cuộc điện thoại, rất có thể là có kẻ cố ý trộm điện thoại của Lục Minh để giả mạo, chỉ vì muốn vợ chồng bọn họ bất hòa.
Mà loại sự tình này, nào đó đâu phải lần đầu tiên làm. Nghĩ đến đây, Cảnh Y Nhân tìm kiếm bóng dáng Lý Đồng trong đám đông, hung hăng lườm cô ta, chỉ hận không thể trạng chết cô ta luôn.
Lần này cô ta không tự mình động thủ, để cho người khác làm phải không?
Cô nhất định phải tìm được Lục Minh.
Chỗ ăn chơi này không lớn, Cảnh Y Nhân quyết định đi tìm từng phòng, không tin không tìm thấy. Nhưng Cảnh Y Nhân còn chưa bắt đầu đi tìm thì đã thấy phóng viên trong bữa tiệc dường như đã nhận được tin tức gì, như ong vỡ tổ mà ùa ra khỏi bữa tiệc.
Nhạc Phong và Cảnh Y Nhân theo bản năng đuổi theo. Sau đó phóng viên đi lên cầu thang thoát hiểm. Bọn họ đi thẳng lên hai tầng nữa, tới trước một gian phòng tổng thống. Phóng viên không ngừng ấn chuông cửa, nhưng vẫn chưa thấy ai mở. Sau đó, phóng viên nhìn thấy cảnh Y Nhân đi tới, hai mắt sáng ngời, vẻ mặt như đang xem kịch vui, bắt đầu chụp lia lịa. Đây đúng là một tin tức giật gân. Microphone vươn đến trước mặt Cảnh Y Nhân.
“Bà Lục, chúng tôi nhận được tin tức ngài Lục và một sao nữ thuê phòng ở đây, vừa rồi cô và ngài ấy còn tình tứ ở bữa tiệc, chưa được hai giờ ngắn ngủn mà Lục tổng đã cùng người khác làm loạn rồi, xin hỏi cô có suy nghĩ gì?”
Phóng viên vừa dứt lời, “Chát!”, Cảnh Y Nhân lập tức vung một cái tát mà giận dữ mắng cảnh cáo: “Anh có tận mắt nhìn thấy ông xã tôi làm loạn không? Anh chưa tận mắt nhìn thấy mà lại dám đứng đây kết luận, cẩn thận tôi tố cáo anh tội phỉ báng đấy! Tinh thần làm việc của phóng viên ngành giải trí cũng mạnh mẽ thật đấy, đừng quên Lục Minh là ai đấy nhé? Anh ấy là người mà các anh có thể đưa tin lung tung sao?”
“...” Cả đám lập tức há hốc miệng đứng tại chỗ, không ngờ vợ của Lục Minh vốn nũng nịu như chim nhỏ nép vào người, nói năng lại mạnh mẽ đến thế.