“Hai ngày trước, người của nước F đã tới bắt anh ta về, chỉ là Nhạc Phong đến bây giờ vẫn chưa biết mà thôi. Chỉ sợ Hắc Long không sống được lâu, cho dù là vương tử nước F, nhưng tội trộm cơ mật vẫn phải bị tử hình.”
“Cuối cùng, nếu không xử lý tốt, nước F và nước Z có thể sẽ xảy ra chiến tranh, đến lúc đó, xem tổng thống đại nhân xử lý chuyện này rồi chuộc tội như thế nào.”
Lục Minh tìm khắp thành phố S cũng không tìm được Cảnh Y Nhân.
Kết quả điều tra của bên cảnh sát là tất cả khách sạn đều không có tên của Cảnh Y Nhân.
Ngay tại lúc Lục Minh cảm thấy thất bại, tuyệt vọng, thất thần ngồi trong xe thì đột nhiên, một bóng dáng quen thuộc xuất hiện trong tầm mắt. Nhạc Phong đang đi ra từ một khách sạn, khách sạn đó chính là khách sạn 4 sao cuối cùng mà Lục Minh vừa mới đi qua.
Lục Minh vừa định khởi động xe đi thì chợt nhìn thấy Nhạc Phong từ khách sạn đi ra, bước về phía cửa hàng tiện lợi đối diện đường cái, anh lập tức theo xuống xe, trở lại quầy lễ tân mà hỏi.
“Cô tra xem có người nào tên là Nhạc Phong hay không?” Lễ tân lập tức hỗ trợ tra, chỉ một phút đồng hồ sau, lễ tân nói: “Có ạ.”
Lục Minh lại hỏi: “Một mình anh ta tới?” “...” Mỗi ngày đều có người ra vào quá nhiều, cô ấy làm sao mà nhớ rõ, nhưng nếu là giao chứng minh nhân dân thì hẳn là chỉ có một người.
Nghĩ vậy, lễ tân theo bản năng gật đầu: “Đúng vậy, chỉ một người ạ.” Lục Minh nhíu chặt mày lại, có vẻ hơi thất vọng, vẫn chưa chính mắt xác nhận, không yên tâm, anh lập tức vươn tay ra. “Đưa thể phòng cho tôi!”
“...” Lễ tân tiếp đãi có chút khó xử.
Lục Minh giận dữ mắng một tiếng: “Các cô mà dám làm chậm trễ, khiển tội phạm chạy mất thì sẽ phải ngồi tù đấy!” “...” Lễ tân sợ tới mức lập tức lấy ra thẻ phòng dự trữ đưa cho Lục Minh.
“Thưa ngài Lục, là phòng 802 ạ.“. Lục Minh còn chưa kịp cầm lấy thẻ phòng trên bàn lễ tân bằng đá cẩm thạch thì di động đột nhiên vang.
Lục Minh cầm lấy di động xem, là cha gọi tới. Muộn như vậy rồi, tổng thống tim anh làm gì? Lục Minh bẩm nghe điện thoại. Giọng nói lạnh lùng của tổng thống đại nhân truyền qua điện thoại: “Lập tức, về đây ngay cho cha!” Giọng nói của tổng thống lộ ra một sự uy hiếp không thể kháng cự, dường như đã xảy ra chuyện gì cực kỳ nghiêm trọng. “...” Lục Minh khựng lại, mở miệng hỏi: “Cha. Phát sinh cái gì...”