Lý Đồng khoác cánh tay của Lý Minh Quốc, phía sau còn có một gã đàn ông trung niên mặc âu phục
Lục Minh và Cảnh Y Nhân đều từng gặp gã đàn ông trung niên này, chính là ở bữa tiệc năm ngoái
Khi đó Lục Minh bị người ta dùng thuốc chuốc mê, sau khi chế ngự được đối phương thì lúc đó có một gã đàn ông trung niên đi vào nhà vệ sinh, Lục Minh cầu cứu ông ta những kết quả là chìm vào hồn mế
Chính là gã đàn ông này
Thân hình ông ta nhìn qua có hơi quen mắt, nhưng gương mặt lại vô cùng xa lạ
Khi Cảnh Y Nhân nhìn thấy hai cha con bọn họ, cô ta hơi khựng lại, đang định mở miệng bảo Lục Minh đi chỗ khác thì Lý Minh Quốc đã quay đầu lại và phát hiện ra bọn họ
Ông ta cười ha hả chủ động đến gần để chào hỏi hai người họ
“Lục Minh đấy à? Các cháu cũng tới dùng cơm à?” “Chủ Lý.” Lục Minh chỉ chào lại bằng một tiếng đơn giản
“Lại đây lại đây! Khéo quá! Chủ Lý hiếm khi được ăn một bữa với cháu đấy, chúng ta hãy thuê cùng một phòng, tiết kiệm hai chỗ ngồi cho người ta nhé!” Lý Minh Quốc cười ha hả, khuôn mặt hiền lành
Chỉ có Lục Minh hiểu rõ ông ta chỉ là một kẻ giả nhân giả nghĩa
Lục Minh đồng ý một cách thờ ơ: “Vâng”, nói xong, anh ôm ngang hông Cảnh Y Nhân cùng đi vào
Lý Đồng vừa nhìn thấy cảnh Y Nhân thì lập tức hung ác trợn mắt nhìn cô
Cảnh Y Nhân vốn chẳng buồn để ý gì tới Lý Đồng, cô ta khiêu khích như vậy, cô cũng chỉ nhướng mày, không có phản ứng gì khác, chỉ bước theo Lục Minh vào phòng
Khi Lục Minh và Cảnh Y Nhân ngồi xuống, bên ngoài cửa phòng liền có vệ sĩ canh chừng.
Lý Minh Quốc tùy ý gọi vài món ăn rồi đưa thực đơn cho Lục Minh, đồng thời hỏi: “Một năm không gặp, trồng cháu thành thục chững chạc hơn trước đây
Nếu chú có con trai thì tốt quá, về sau có thể nổi gót chú rồi.” Lục Minh thờ ơ nhìn thực đơn, nhìn từng bức ảnh chụp món ăn trông ngon đến mức có thể khiến người ta chảy nước miếng, anh lạnh nhạt mở miệng: “Con trai có cái gì tốt? Con gái tri kỷ hơn con trai nhiều, bảo làm cái gì là làm cái đó.”
Ấn ý trong giọng nói của Lục Minh như có như không
Nghe thấy Lục Minh nói vậy, Cảnh Y Nhân hỏi Lý Đồng một câu: “Lý Đồng, không phải là cô đã đoạn tuyệt quan hệ với cha cô hay sao? Sao còn cùng đi ra ngoài ăn cơm thế?” Thủ trưởng Lý thờ ơ cười ha hả: “Người một nhà sao có thể thật sự đoạn tuyệt quan hệ chủ, đứa trẻ nào cũng dễ mắc sai lầm, làm phụ huynh cũng có lúc nổi nóng lỡ lời, Lý Đồng đúng là thường xuyên không nghe lời chủ, nhưng vẫn là con gái ruột của chú.”
“Đúng vậy...” Cha nào con nấy.
Cảnh Y Nhân nói thầm trong lòng
“Một năm không gặp chú Lý, dạo gần đây, chú có bận rộn gì không?” Lục Minh vừa nhìn thực đơn vừa lạnh nhạt hỏi
“Chủ còn có thể bận rộn cái gì chứ, chỉ làm trợ thủ cho cha cháu thôi.” Nghe vậy, đôi mắt thâm thúy của Lục Minh ngước lên nhìn Lý Minh Quốc, rồi lại liếc sang Lý Đồng
“Nghe nói Lý Đồng sắp kết hôn?” Lý Minh Quốc cười ha hả đáp lại: “Là Nhạc Phong nói với cháu sao? Đúng vậy, thằng bé kia trông cũng được, năng lực làm việc cũng tốt, giao Lý Đồng cho nó, chủ hài lòng trăm phần trăm đấy!”