Vợ Yêu Là Đại Lão full

Chương 127: Trả giá đắt

/837
Trước Tiếp
Cũng được đấy chứ, đứng thứ 30, kết quả của một học kỳ chăm chỉ.

Từ tốp 10 ở lớp A7 lên top 30 cả khối, đúng là một bước nhảy vọt về chất lượng.

“Thế nào, có phải em rất vui không?” Du Thương cười tít mắt, chỉ nhìn thấy hàm răng trắng: “Thầy nói cho em biết, bản danh sách này mới có trưa nay, thầy chưa cho ai xem đâu, chỉ cho em xem trước đây.”

Chu Kiều nghĩ thầm, lớp A7 có ai muốn xem cái này đâu? Chỉ trừ cô ra thôi.

Cô đang nghĩ ngợi thì Du Thương lấy một thứ khác trong ngăn kéo ra và đưa cho Chu Kiều: “Cái này cho em.”

Chu Kiều nhìn kỹ, là đơn xin học bổng.

À, đúng rồi, cô đã xin học bổng cuối kỳ năm ngoái để phân rõ ranh giới với nhà họ Sở.

Không ngờ tốc độ nhanh thật.

Du Thương thầy cô không nói lời nào, cười tủm tỉm nói: “Có phải vui vẻ đến mức choáng váng rồi không? Hồ sơ của em đã được xét duyệt rồi, bây giờ em chỉ cần ghi lại tài khoản ngân hàng, đến lúc đó, học bổng sẽ

được gửi vào tài khoản của em đúng hạn.”

Chu Kiều định thần lại: “Em vẫn chưa đăng ký tài khoản ạ.”

Cô từng có hai cái thẻ ngân hàng, một cái của Sở Tây Lâm, một cái của Tần Phỉ, còn mình thì không có.

“À, không sao đâu, em tranh thủ khi nào rảnh làm thẻ đi, đến gặp thấy đăng ký là được.” Du Thương nói.

Chu Kiều gật đầu, tỏ vẻ mình sẽ nhanh chóng giải quyết.

Du Thương ngồi ở trước bàn, càng nhìn cô trong lòng càng cảm thấy hài lòng với cô học sinh này.

Mới một học kỳ mà đã có sức bật lớn như vậy rồi, thật sự rất giỏi.

“Em có tự tin vào cuộc cạnh tranh vị trí dự thi lần này không?” Anh ta cầm một chiếc cốc giữ nhiệt, trông giống như học giả lớn tuổi vậy.

Chu Kiều gật đầu: “Vâng.”

Du Thương rõ ràng có vẻ không hài lòng: “Sao lại chỉ nói một tiếng vang, phải nói là có! Hơn nữa phải là rất có tự tin!”

Lời nói ngu xuẩn như vậy, cô thật sự không nói nên lời.

Du Thương thấy cô im lặng, thở dài một hơi với vẻ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: “Em đấy, tính cách cứ lẳng lặng như vậy, trông rất ngoan ngoãn thành thật, dễ chịu thiệt lắm.”

Là người vừa ra tay với cậu cả nhà họ Sở tối hôm qua, Chu Kiều tỏ vẻ im lặng.

“Nếu bọn nhóc trong lớp chúng ta đối xử tệ với em thì em cứ nói cho thấy biết, thầy sẽ dạy dỗ bọn nó một trận.”

Nghĩ đến ánh mắt khiếp sợ đến mức không thể tin nổi của những người kia đêm qua, cô cảm thấy khả năng này không cao lắm.

Du Thương thấy cô vẫn không nói lời nào, nên không nói nhiều nữa, trùng hợp là chuông báo vào lớp vang lên đúng lúc này, nên anh ta dứt khoát cho cô đi: “Được rồi, thầy đã nói xong những gì nên nói rồi, thời gian

không còn sớm nữa, em mau về học đi. Lần này cố lên nhé, mang vinh quang về cho lớp chúng ta nhé.”

Chu Kiều gật đầu, lập tức rời khỏi văn phòng.

Khi cô đi rồi, các giáo viên khác trong văn phòng mới mở miệng trò chuyện.

“Chu Kiều lớp thầy thành thật ngoan ngoãn quá, yên tĩnh, thành tích học tập cũng tốt, lại là mầm thi đấu tốt, lần này nếu thật sự có thể đi thi thì thấy đúng là hết khổ đến sướng.”

“Tôi thấy em ấy nắm chắc một ghế đi thi đấu rồi, bây giờ nên nghĩ xem em ấy sẽ đạt giải mấy mới đúng, tốt nhất là đạt giải nhất, thế là được trực tiếp cử đi học, vậy thấy thật sự lội ngược dòng rồi.”

Lúc này, có người cười khẽ nói: “Vậy chẳng phải cái cô ở lớp A1 sẽ tức chết à.”

Vừa nhắc đến chuyện này, lập tức có người tiếp lời: “Nghe nói cô ta gần đây đang dồn sức để xin bình bầu chức vụ đấy, vừa hay lần này lại có trận thi đấu, chỉ cần đạt được hai giải thì phỏng chừng sẽ nắm chắc trong

tay thôi.”

Một người lại hừ một tiếng, nói: “Học sinh của cô ta dù có nắm chắc đến mấy cũng đâu bằng được Chu Kiều chứ, đó là mầm tốt, ngay cả trường trung học Số 1 cũng muốn kéo sang đấy.”

Rõ ràng bọn họ đã được chứng kiến thực lực của Chu Kiều, nên cực kỳ tin tưởng cô.

“Thầy Du, hay là lần này thầy nhân dịp Chu Kiều đi thi đấu, cũng cố xin bình bầu chức vụ đi?” Có người đề nghị.

Có người lập tức phụ họa: “Đúng đấy, chắc chắn Chu Kiều sẽ đạt giải thôi, thầy có thể nhân cơ hội cố gắng một phen, cứ nói là thầy dạy dỗ, thế là nắm chắc trong tay rồi, sau đó thấy có thể thuận lợi trở thành tổ trưởng

khối trẻ nhất, đến lúc đó thì thấy nhớ chăm sóc bọn tôi đấy nhé.”

“Đúng đấy, nên chăm sóc nhiều hơn mới được.”

Thấy bọn họ trêu ghẹo, Du Thương liên tục xua tay: “Đừng đừng đừng, tôi đâu có dạy em ấy cái gì đâu, đều là tự em ấy cố gắng chăm chỉ thôi, tôi nào dám nói là mình dạy dỗ chứ.”

Nghe vậy, các giáo viên khác đều bật cười: “Thầy Du, thấy thật thà quá đấy, cho dù không dạy thì vẫn là học sinh của thầy, điều này luôn là sự thật mà.”

“Đúng vậy, thấy thế này là hết khổ đến sướng, ông trời đã cho thấy một cơ hội tốt, chẳng lẽ thấy cứ trơ mắt nhìn nó trôi đi à?”

“Chu Kiều là trợ lực lớn của thầy đấy, chỉ cần em ấy giành được giải nhất trong cuộc thi đầu là thầy đã nắm chắc chức vụ kia ít nhất 80% rồi, đến lúc đó đâu còn chỗ cho...”

Vừa dứt lời, mọi người lập tức thấy Đường Thanh Như sầm mặt đi từ ngoài cửa vào.

Ngay lập tức, tất cả mọi người trong phòng đều đồng loạt im lặng, cúi đầu làm việc của mình, cứ như thể chưa có gì xảy ra trước đó.

Nhưng Đường Thanh Như có vẻ không muốn bọn họ được như ý, cô ta đứng đó với vẻ mặt khó coi, khiến những người trong phòng rất xấu hổ. Cuối cùng hết cách, những người đó chỉ có thể cố gắng kiếm cớ chuồn đi.

“Ừm, tiết tiếp theo là lớp của tôi, tôi đi trước đây.”

“À, sao lớp trưởng lớp tôi còn chưa giao bài tập thế nhỉ, tôi phải đi xem sao.”

“Tôi đi vệ sinh trước nhé.”

Mắt thấy văn phòng trở nên trống rỗng, Đường Thanh Như chĩa ngay tầm mắt về phía người duy nhất còn lại là Du Thương.

Du Thương nghĩ đến cuộc nói chuyện vừa rồi của những người đó, không khỏi ho nhẹ vài tiếng: “Ừm, cổ Đường hết tiết rồi à, cô có muốn tôi rót cho cô một tách trà nóng để nhuận giọng không?”

Đường Thanh Như nói với vẻ quái dị: “Không cần, tôi không uống nổi nước của thầy đâu, dù sao thấy có lá bài to nhất là Chu Kiều rồi, không chừng tương lai thầy là cấp trên của tôi đấy.”

Rõ ràng là cô ta đã nghe thấy hết những lời nói vừa rồi.

Du Thương nhất thời đỏ mặt, hiểu rõ bọn họ nói xấu người ta sau lưng như vậy là không nên, lập tức giải thích một câu: “Bọn họ nói linh tinh thôi, cô Đường đừng để ở trong lòng.”

Nghe thấy vậy, Đường Thanh Như lạnh lùng cười: “Tôi nào dám chứ.”

Du Thương từ trước đến nay không hay đấu võ miệng với người khác, đặc biệt đối phương còn là phụ nữ.

Hết cách, anh ta chỉ có thể ôm giáo án đi ra ngoài, chỉ để lại một mình Đường Thanh Như ở văn phòng.

Nhìn văn phòng trống rỗng, cuối cùng cô ta cũng không nhịn được nữa, ném giáo án trên tay xuống bàn.

“Bịch!” một cái, nước trà trong chén trên bàn rung lên.

Sắc mặt cô ta xanh mét!

Mấy người này thật đúng là gió chiều nào ngả chiều đó.

Chỉ là một Chu Kiều mà thôi!

Có gì đặc biệt hơn người chứ!

Thực sự coi nó là lá bài lớn nhất à?!

Dám có gan mưu toan thay thế cô ta à?

Nåm mo!

Cô ta vất vả khổ cực bao nhiêu năm như vậy, trả giá cho lớp Ai lâu như vậy, ngày nào cũng bận đến mức chân không chạm đất, mệt mỏi như con chó, ai cũng không thể cướp chức vụ của cô ta được!

Ai cũng không thể cướp chức vụ của cô ta!

Ai dám cướp, kẻ đó sẽ phải trả giá đắt!
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
pphuongg003/5 đầu truyện nhịp chậm tình cảm của đôi chính cũng chậm theo, đoạn cuối ổn. Nói chung truyện tạm được. - sent 2024-10-29 20:10:47
laanh_03Duyệt thẻ cho e với - sent 2024-09-13 19:27:30
laanh_03Duyệt thẻ đi ạ - sent 2024-08-01 18:39:23
laanh_03Duyệt vip cho e với ạ - sent 2024-08-01 17:18:11
Thanh Van Nguyen1632983399Duyệt thẻ cho mình nha - sent 2024-07-01 13:17:14
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương