Tôn nghiêm của nhà họ Nguyên không cho phép chuyện như vậy xảy ra.
Hơn nữa, ông vốn không thích Mạnh Kỳ,lúc nào cô ta cũng nũng nịu trước mặt đàn ông, sao có thể trở thành vợ của chủ nhà được cơ chứ? Dường như Bạch Thần vẫn chưa yên lòng, cô tỏ ra vô cùng rầu rĩ: “Ông nội, cảm ơn ông.” Trong lúc nói chuyện, hai giọt lệ trong suốt cũng tràn khỏi khóe mi: “Tại sao ông đối xử với cháu tốt thể ạ? Trong nhà họ Nguyên này, ông là người đối xử tốt nhất với cháu!”.
Khi biết được chủ nhà do mình bồi dưỡng là loại không ra gì, chắc chắn ông cụ sẽ vô cùng đau khổ.
Thật ra Bạch Thần không nỡ làm tổn thương một ông lão già yếu.
Nhưng mấu chốt của câu chuyện chính là ông lão này, thế nên vẫn phải để ông biết việc đáng xấu hổ của nhà họ Nguyên, thậm chí cho cả Nam Thành biết.
Ông cụ hơi khó chịu khi thấy nước mắt của cháu dâu: “Đứa bé ngốc này, sao cháu lại khóc? Cháu là mợ Cả nhà họ Nguyên, vợ của chủ gia đình tương lai, đương nhiên ông nội phải đối xử tốt với cháu rồi.
Sau này vẫn phải nhờ cháu giúp Tử Du quản lý nhà họ Nguyên đấy.” Bạch Thần dụi mắt: “Vâng, ông nội.” Xem ra, ông cụ không định truyền vị trí chủ nhà cho chị thứ hai.
Nhà họ Nguyên chính là một gia tộc lớn thời phong kiến, phía sau cánh cửa đóng kín là một xã hội thu nhỏ, tuân theo chế độ thứ bậc nghiêm ngặt.
Danh hiệu chủ nhà họ Nguyên giống như tước vị, quyền thừa kế có thứ tự trước sau, không thể thực hiện lung tung được.
Trừ khi con trai trưởng cực kỳ không nên hỗn hoặc đã chết thì mới có thể cân nhắc đến con thứ hai, con thứ ba.
Nữ chủ nhân chính là vợ của chủ nhà, sau này sẽ quản lý mọi việc trong gia đình, không thể lựa chọn một cách qua loa được.
Đối với một gia tộc lớn, nữ chủ nhân có tầm quan trọng gần bằng với chủ gia đình.
Bạch Thần vẫn không hiểu tại sao ông cụ lại thích Kiều Y Nhiên.
Ngay cả Nguyên Tử Du cũng không thể hiểu nổi.
Thế nên hắn chắc chắn rằng Kiều Y Nhiên đã giở trò, khiến ông nội đưa ra yêu cầu kỳ lạ ấy.
Nguyên Tử Du bắt đầu ghét Kiều Y Nhiên từ khi ông nội bắt hắn cưới cố.
Ban đầu, hắn còn có thể giả vờ là mình thích cô.
Nhưng sau khi tình yêu đích thực của hắn đến, Nguyên Tử Du không giả vờ nổi nữa.
Bạch Thần không thích vòng vo, hơn nữa, nếu cô khách sáo với người từng trải như ông, có lẽ người ta sẽ nghi ngờ.
Thế nên Bạch Thần dứt khoát ăn ngay nói thật, nêu lên thắc mắc trong lòng.
“Ông nội, cháu muốn hỏi một chút, tại sao nhà họ Nguyên lại để một nàng dâu không môn đăng hộ đối làm nữ chủ nhân? Tại sao không cưới một tiểu thư nhà giàu? Thật ra cháu thấy rất gò bó khi ở đây, mọi người đều không thích cháu, khi trông thấy cháu, có khi các chú bác, anh chị em còn chẳng thèm nhìn, trong mắt họ tràn ngập vẻ khinh thường.
Bố mẹ đều lạnh nhạt, ngay cả người hầu cũng có thể bất kính với cháu.
Nhưng riêng ông lại đối xử tốt với cháu.
Ông nội, sao lại thể ạ?” “Ha ha!” Sau khi nghe kỹ, chẳng những ông cụ không tức giận mà còn nở nụ cười: “Đứa bé này, đừng nghĩ nhiều như thế.
Nếu bàn về xuất thân, ba đời trước, có bao nhiêu gia tộc quyền quý sở hữu thân phận vẻ vang chứ? Những đứa trẻ nhà họ Nguyên cũng chỉ đang hưởng thụ của cải mà thế hệ trước làm ra thôi, có tư cách gì để coi thường người khác? Bọn chúng có thể giữ được tài sản hiện có của nhà họ Nguyên là ông đã mãn nguyện lắm rồi.
Ông nội coi trọng nhân phẩm và năng lực, chứ không phải là chuyện có sinh ra trong gia đình giàu có hay không.
Cháu đừng nghĩ nhiều quá, cứ yên tâm làm dâu nhà họ Nguyên là được.” Ông cụ rất kiên nhẫn, dẫn dắt từng chút, đôi mắt vốn đục ngầu cũng sáng thêm mấy phần.
Nghe nói ông cụ luôn nói sao làm vậy, ông chính là vua của nhà họ Nguyên, ngay cả Nguyên Tử Du cũng vô cùng sợ hãi và kính nể ông.
Lời nói của ông chính là mệnh lệnh, không ai dám làm trái, hiểm lắm mới thấy ông nhẹ nhàng với con cháu như vậy.
Giọng điệu này của ông lại càng hiếm thấy hơn.
“Vâng, ông nội, là do cháu suy nghĩ lung tung.” Bạch Thần rất khiêm tốn nhận sai với ông, muốn nói nhưng lại thôi, đứng dậy chào ông cụ.
Ban đầu cố định thăm dò xem Kiều Y Nhiên có quan hệ gì với ông cụ, nhưng nếu ông không nói thì cô cũng bó tay.
Hoặc là bọn họ vốn chẳng liên quan gì với nhau.
Có lẽ đôi mắt sắc bén của ông cụ đã thấy được điểm tốt của Kiều Y Nhiên, nên mới muốn cháu trai trưởng cưới cô ấy.
Cũng có thể Kiều Y Nhiên có tướng vượng phu, nên ông muốn Nguyên Tử Du cưới cô.
Ông cụ nhìn theo bóng lưng của Bạch Thần, tỏ ra hơi do dự.
Khi Bạch Thần ra đến cửa chính của vườn hoa, ông cụ mới đuổi theo từ trong biệt thự.
“Cháu à, bây giờ bà ngoại cháu có khỏe không?” “Hả?” Bạch Thần rất kinh ngạc.
Có biển! Sao ông cụ lại biết bà ngoại của Kiều Y Nhiên chứ? Tính ra, quan hệ giữa họ có bắn đại bác cũng chẳng tới.
Hiện giờ bà ngoại của Kiểu Y Nhiên đã bảy mươi hai tuổi, vô cùng yêu thương Kiều Y Nhiên.
Sau khi cha mẹ Kiều Y Nhiên ly hôn, mẹ dẫn cô đến ở với bà ngoại.
Bà ngoại xót cháu từ nhỏ đã thiếu thốn tình thương của cha, thế nên yêu thương Kiều Y Nhiên như châu báu.
Tuy bà cụ đã lớn tuổi nhưng vẫn phải chăm sóc đứa con gái đang buồn bã vì cuộc hôn nhân không thuận lợi và cháu gái nhỏ.
Khi đó, cuộc sống của cả nhà đều dựa vào công việc của bà ngoại.
Bà ngoại là một người phụ nữ kiên cường, cho dù cuộc sống khốn khó đến mấy thì vẫn dễ dàng vượt qua, nhưng con gái bà cụ - hay chính là mẹ của Kiều Y Nhiên thì lại luôn tỏ ra đau khổ.
Trong thế giới của mẹ cô, nếu không có đàn ông thì chẳng khác gì thế giới đã sụp đổ, bà không thể sống tự lập.
Thế nên bà mới dẫn con gái đến nương tựa người mẹ đã già, sau đó tiếp tục đau buồn.
Bà ngoại xót con gái, lại càng thương cháu gái, nên không hề do dự mà đón nhận đứa con đã gả ra ngoài.
Ai bảo bà cụ chỉ có một cô con gái chứ? Bạn già chết sớm, bà cụ sống một mình cũng thấy cô đơn, vừa hay có con gái và cháu gái đến đây bầu bạn.
Kiều Y Nhiên không chịu thua kém ai, từ nhỏ đã học giỏi, hiếu thảo chịu khó.
Có đứa cháu gái như vậy ở bên cạnh, bà cụ rất vui mừng.
Mãi đến khi Kiều Y Nhiên trưởng thành rồi đi làm, bà cụ mới cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút.
Sau khi đi làm, Kiều Y Nhiên đưa hết tiền lương cho bà ngoại, nhưng bà cụ không tiêu một đồng nào, còn bảo đó là của hồi môn của cô.
Sau khi đột ngột đăng ký kết hôn với công tử nhà giàu, Kiều Y Nhiên cứ ngỡ bà ngoại sẽ rất vui, nào ngờ đây là lần đầu tiên cô thấy bà cụ nổi giận.
Bà cụ trách cô quá mức tùy tiện, phu nhân quyền quý không dễ làm thế đâu, tại sao cô chưa nói gì mà đã trực tiếp đăng ký kết hôn luôn cơ chứ? Ai cũng hâm mộ Kiều Y Nhiên khi thấy cô được gả vào nhà giàu, chỉ mình bà ngoại tỏ ra lo lắng và đau khổ.