Chùm sóng ánh sáng được tạo nên bởi hệ thống nhiệm vụ tên là Bóng Da Nhỏ nhìn hồn thể ký chủ nhà mình bị thương mà vô cùng đau lòng.
“Chủ Thần, tổ chức sát thủ xuyên nhanh đáng hận lại dám làm trái lại quy luật thế giới, tấn công hệ thống của chúng ta!”
Bóng Da Nhỏ cứ nghĩ đến chuyện đó là cơ thể lại phát ra ánh sáng màu lam, dựng đứng lên giống quả cầu gai.
Nếu không phải là đối thủ tấn công phi pháp, sao hồn thể ký chủ Ninh Ngưng nhà nó có thể bị thương nặng, hôn mê bất tỉnh?
Ký chủ Ninh Ngưng nhà nó là người thực hiện nhiệm vụ xuyên nhanh xuất sắc nhất trong thế giới số liệu.
“Chủ Thần, ký chủ nhà tôi vẫn cứu được chứ?” Bóng Da Nhỏ lo lắng hỏi, lại bị vẻ xót xa nồng đậm trong mắt Chủ Thần làm chấn động.
Trên góc mặt nghiêng hoàn mỹ như điêu khắc của hắn là sự bi thương không thể che giấu được.
Hắn cúi đầu nhìn Ninh Ngưng không có chút sức sống nào, trong con ngươi sâu như sa mạc Gobi lộ ra quyết định đau xót.
“Lập tức khởi động hệ thống nhiệm vụ Ái Hồn, chỉ cần Ninh Ngưng có thể thuận lợi hoàn thành chín mươi chín nhiệm vụ công lược, thu gom mảnh vụn Ái Hồn là hồn thể của cô ấy có thể phục hồi hoàn toàn.”
Chủ Thần cong khóe môi lên thành một độ cong hoàn mỹ, giọng nói trong trẻo lạnh lùng.
“Nhưng mà,“ Bóng Da Nhỏ kinh ngạc, “Ký chủ nhà tôi chưa bao giờ nhận nhiệm vụ Ái Hồn, hơn nữa hệ thống cũng chưa sửa chữa xong, quá nguy hiểm!”
Nhiệm vụ Ái Hồn có độ khó tương đối lớn, chẳng những phải xuyên qua các thế giới khác nhau, hoàn thành đủ loại nhiệm vụ công lược, mà Ninh Ngưng còn phải bỏ ra và giành được tình yêu thật sự thì mới có thể tìm được mảnh vụn Ái Hồn.
Một khi nhiệm vụ thất bại, có thể hồn thể của ký chủ Ninh Ngưng sẽ phải chịu tổn hại lớn hơn!
“Cho nên ta sẽ hóa thần hồn của mình thành mảnh vụn, phân chia đến các thế giới nhiệm vụ để chờ cô ấy, dẫn đường cho cô ấy về nhà.”
Chủ Thần đưa ra quyết định khó khăn nhất.
Hắn đã từng là Chủ Thần không có thất tình lục dục, là người sáng lập ra cái hệ thống này.
Giờ đây, cô tự tay kéo hắn xuống thần đàn, dạy hắn biết trên thế gian này, thứ quý giá nhất là tình yêu, nhưng lại để hắn rơi vào tuyệt vọng vô tận.
Vì cứu cô, hắn quyết định hóa thần hồn của mình thành mảnh vụn, chia đến các thế giới chưa rõ, tương phùng với cô.
Lần này, Bóng Da Nhỏ thấy không ổn chút nào, Chủ Thần làm như vậy là quá mạo hiểm!
Ở trong các thế giới khác nhau, Chủ Thần chỉ có một hồn một phách, căn bản sẽ không có ký ức liên quan đến thế giới số liệu, hắn phải làm thế nào mới có thể tìm được Ninh Ngưng?
“Tình hình trong thế giới nhiệm vụ rắc rối phức tạp, hồn thể Ninh Ngưng bị thương, cô ấy sẽ không nhận ra ngài, Chủ Thần!” Bóng Da Nhỏ vô cùng lo lắng, “Ngộ nhỡ hai người bỏ qua nhau, lỡ như nhiệm vụ không thành công, hai ngươi đều sẽ có nguy cơ tan thành mây khói!”
Chủ Thần khôi ngô tuấn tú giơ bàn tay thon dài ra, cẩn thận phác họa theo đường nét khuôn mặt Ninh Ngưng, vô cùng thương yêu.
“Ta tin, chỉ cần có tình yêu, cho dù dung mạo, thân phận của đối phương có thay đổi thế nào, người đó sẽ vẫn vì yêu mà đến.” Giọng hắn rất chắc chắn.
“Bởi vì trái tim chúng ta sẽ dẫn lối, cho dù không biết đối phương là ai.”
Hắn chắc chắn bọn họ nhất định có thể tìm được nhau, hoàn thành va chạm linh hồn hết lần này đến lần khác, gom đủ mảnh vụn Ái Hồn, cứu được người mình yêu.
Vào lúc này, lòng Chủ Thần đã quyết.
“Chủ Thần đại nhân, ngài yên tâm, Bóng Da Nhỏ sẽ dốc toàn lực chỉ dẫn ký chủ Ninh Ngưng hoàn thành nhiệm vụ, đồng thời cũng bảo vệ hệ thống thật tốt.”
Mặc dù Bóng Da Nhỏ chỉ là một chùm sóng ánh sáng do tổ hợp những số liệu tinh vi tạo thành, nhưng nó có thể cảm nhận được đủ loại tình cảm của con người.
Chủ Thần phác họa theo đường nét khuôn mặt xinh đẹp của Ninh Ngưng thêm lần cuối, thở dài, “Cố gắng đừng để cô ấy biết sự thật về việc ta rời đi.”
Bóng Da Nhỏ nhảy lên đồng ý, nếu như Ninh Ngưng yêu Chủ Thần biết chân tướng, thì với tình yêu sâu đậm của mình, cô ấy nhất định sẽ nóng vội, ảnh hưởng đến tiến triển của nhiệm vụ.
Chủ Thần cô đơn chậm rãi đi vào không gian chuyển đổi, bi thương nhìn người yêu đang hôn mê một lần cuối cùng.
“Bắt đầu đi...”
Giọng nói kiên định mà cuốn hút mang theo dũng khí không hề hối hận kéo bức màn nhiệm vụ ra...
…
Vương triều Thiên Thụy, tháng Tư giao mùa.
Trong Cảnh Dương Cung ở vương thành Kiến Nghiệp tràn đầy sắc hoa, những cánh hoa rơi khắp nơi, bông sen nhỏ thì vừa mới nhú.
Một cô bé mũm mĩm trắng nõn đi chân trần, vén vạt váy lên đứng trong hồ cá nghịch nước.
Cô bé giơ ngón tay nhỏ chỉ vào đám cung nữ, ma ma chẳng biết phải làm sao ở phía trước, giả vờ uy nghiêm hạ lệnh: “Các người tự trói nhau lại! Không được đi theo bản Quận chúa nữa.”
Nói rồi cô bé ném một sợi dây thừng không biết ở đâu ra.
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, Quận chúa An Ninh trước giờ luôn ngoan ngoãn sao tự dưng lại quậy phá thế này?
Ma ma hầu hạ bên cạnh Ninh Ngưng định đến gần cô, nhưng bị cô xua bàn tay nhỏ mũm mĩm từ chối, “Các người không được kháng lệnh!”
Kháng lệnh?
Nếu như bọn họ thật sự trói mình lại thì mới là não tàn đấy!
Chẳng may tiểu Quận chúa yếu ớt rơi xuống nước hoặc là bị cảm lạnh, tội danh sẽ lớn hơn “kháng lệnh” rất nhiều.
“Quận chúa, không thể được!” Ma ma vội vàng khuyên nhủ, “Chuyện người muốn đến Học viện Hoàng Tử học, chúng nô tỳ không quyết được!”
Quận chúa An Ninh năm nay vừa tròn tám tuổi, đã đến tuổi nên đi học, nhưng cô lại khăng khăng không chịu đến học viện...
Ninh Ngưng bất đắc dĩ nhìn trời, khóc không ra nước mắt.
Người không muốn đến học viện là nguyên chủ của cơ thể này, không phải cô!
Là người thực hiện nhiệm vụ xuyên nhanh, sau khi nghiên cứu kịch bản gốc của thế giới này, Ninh Ngưng không dám chậm trễ một giây, vội vàng nhấc đôi chân nhỏ mập mạp lên, căn thời gian để chạy đến cái hồ này liều mạng làm ầm lên.
Nếu như cô còn không làm ầm lên thì sẽ xảy ra chuyện lớn mất!
Chính vào ngày hôm nay, Ân Hiểu Mộng – nữ diễn viên hạng bét, xuyên không thành nữ chính của cái thế giới này, dùng thân phận con gái của Thái sư tiến vào Học viện Hoàng Tử làm thư đồng, bắt đầu cuộc sống cung đấu oanh liệt của cô ta.
Ân Hiểu Mộng chính là một cái máy thu hoạch vương gia hoàng tử sống, đến nỗi không một ai may mắn thoát khỏi, đi đến đâu càn quét đến đấy.
Trừ Thái tử điện hạ Bách Lý Vân Hằng – nam chính trong kịch bản gốc, dây dưa lằng nhằng mãi mới miễn cưỡng đau khổ quằn quại yêu cô ta... những người khác bất luận thân phận, chỉ số thông minh cao thấp đều vừa gặp đã yêu, tình cảm dạt dào không dứt với Ân Hiểu Mộng.
Nghe nói người ngưỡng mộ kỳ quái nhất là cách một tấm mạng che mặt, ngay cả mặt mũi thật của cô ta còn chưa thấy rõ đã cảm mến cô ta suốt đời...
Mục tiêu nhiệm vụ lần này của Ninh Ngưng là Bách Lý Vân Khanh - Nhị hoàng tử của vương triều Thiên Thụy, đương nhiên cũng là người khó tránh khỏi số phận đó!
Mà nguyên chủ cơ thể này của Ninh Ngưng cũng chính là người ủy thác nhiệm vụ lần này, Quận chúa An Ninh - Nhị hoàng tử phi cùng tên với Ninh Ngưng.
Nàng ấy là điển hình của người có số phận lắm ngang trái...
Bốn tuổi, mẫu thân nguyên chủ chết sớm; bảy tuổi, phụ thân là tướng quân trấn giữ biên giới cũng hy sinh vì nước.
Ngay cả tổ phụ và ngoại tổ phụ cũng đều chết nơi sa trường, cả nhà sống trung liệt.
Nàng ấy vì lẻ loi một mình nên mới được Hoàng thượng phong làm Quận chúa khác họ, đón vào Cảnh Dương Cung, nuôi cùng với Nhị hoàng tử Bách Lý Vân Khanh, định sẵn trở thành Nhị hoàng tử phi tương lai.
Vốn dĩ nàng có thể làm vương phi sống yên ổn cả đời.
Nhưng...